Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 5248 :

Ngày đăng: 21:00 18/04/20


“Hoa di.” Mỉm cười đạm nhã, hàm chứa vài phần lo lắng, Hách Thiên Thần chậm rãi đi đến, ở bên cạnh hắn chính là Hách Cửu Tiêu, vẫn sắc mặt lạnh lùng nhưng lại có một chút ôn hòa, hắn không gọi nàng, chỉ hơi gật đầu, nhưng Diễm Hoa có thể nhìn thấy vài phần thân thiết trong mắt của hắn.



“Rốt cục các ngươi đã trở lại.” Diễm Hoa cao hứng tiến lên, không cần bọn họ hỏi thì nàng đã mở miệng trước, “Ta khỏe lắm, ở Thiên Cơ Các không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, các ngươi cứ yên tâm.”



“Không có là tốt rồi.” Hách Thiên Thần chậm rãi gật đầu, trong lúc lơ đãng liếc mắt nhìn Hách Cửu Tiêu một cái.



Bọn họ đều nghe được lời đối thoại giữa sứ giả của Sở Thanh Hàn và Hùng Tích An, lúc ấy Hùng Tích An từng yêu cầu Sở Thanh Hàn truy bắt Diễm Hoa, hai huynh đệ phải phái người cẩn thận đề phòng, nhưng nay nghe nói không có động tĩnh, là Sở Thanh Hàn không để ý đến Hùng Tích An? Hay là Hùng Tích An đã nhận được cách bào chế Hồng Nhan từ Lương Ỷ La nên buông tha cho chuyện này?



Diễm Hoa đang cao hứng, không lưu ý ánh mắt giao nhau của hai người, còn Tử Diễm và Hạ Tư Nhân thì mỗi người một vẻ mặt, tâm tư cũng không giống nhau.



Hạ Tư Nhân ở trong Thiên Cơ Các thấy được rất nhiều, cũng biết được rất nhiều, tỷ như địa vị của Hách Thiên Thần ở chốn giang hồ, tỷ như những việc hắn đã từng làm….Biết bản thân đang ở nơi nào, đối mặt với một người như thế nào, tư vị trong lòng của nàng khó có thể nói rõ thành lời.



Nỗi lòng của Hạ Tư Nhân rất phức tạp, tâm tình của Tử Diễm lại càng thêm mâu thuẫn, nàng chờ Hách Thiên Thần trở về, đã đợi từ rất lâu, “Các chủ, Tử Diễm có chuyện muốn nói…”



Tử y kiều diễm, dáng đứng xinh đẹp, Tử Diễm thoạt nhìn cũng không thay đổi quá nhiều, nàng cắt ngang lời ân cần thăm hỏi của mọi người, đột nhiên mở miệng, vẻ mặt mơ hồ có ẩn chứ điều gì đó.



“Cứ nói.” Mở miệng không phải Hách Thiên Thần mà là Hách Cửu Tiêu. Chỉ hai chữ cũng đủ khiến Tử Diễm âm thầm kinh hãi, nàng thủy chung nhớ rõ cái loại ánh mắt này của Hách Cửu Tiêu khi nhìn nàng, bên trong băng hàn mang theo lãnh ý u ám như huyết sát, cho dù bây giờ thần sắc này đã đạm nhạt hơn rất nhiều, nhưng khi nàng mở miệng thì vẫn cảm giác được địch ý mà hắn không hề che giấu.



“Tử Diễm muốn nói về sự vụ liên quan đến Thiên Cơ Các, không phải chuyện khác.” Mỉm cười đáp lại, Tử Diễm không kiêu ngạo không siểm nịnh, trong lời nói có ám chỉ, nàng tìm Hách Thiên Thần không phải là vì việc tư mà là vì nội vụ của Thiên Cơ Các, cũng không thích hợp nói ra ở nơi đây.
Mái tóc đen huyền dưới ánh mặt trời làm nổi bật thanh y trên người, ở trong mắt của Tử Diễm tựa hồ chiếu ra màu sắc đạm mạc, trong trẻo nhưng lạnh lùng, nàng trợn to mắt, không thể tin hắn lại thừa nhận như vậy, “Thiên Thần! Ngươi thật sự vì hắn mà làm đến mức như vậy? Đây là Thiên Cơ Các của ngươi, thủ hạ của Nam Vô cũng là người của ngươi, chẳng lẽ sinh tử của bọn họ trong mắt của ngươi không hề có ý nghĩa? Ngươi đã quên lúc trước ngươi làm thế nào để trở thành Các chủ hay sao? Ngươi đã quên ngươi cũng từng ở Nam Vô?”



Nhất thời nóng vội, nàng kêu thẳng tục danh của hắn, quên cả cấp bậc trên dưới, tiến lên vài bước rồi hô to trước mặt hắn, trong tiếng quát là tràn đầy lo lắng, “Ngươi có biết hay không, đã có mấy người ở Nam Vô…..biết được việc này?”



Bàn tay của Hách Thiên Thần đặt trên án thư khẽ động đậy, hắn nhíu mày lại, “Mỗi lần điều động Nam Vô thì mọi người đều bị tách ra từng tổ riêng biệt, không nên có người biết được việc này.”



“Ngươi đã quên người của Nam Vô thỉnh thoảng cũng sẽ thay đổi.” Tử Diễm lắc đầu, không biết nên nói cái gì mới tốt, nàng vừa đau lòng lại vừa nóng vội, “Ta không ngờ ngươi lại che giấu chuyện này vì hắn, cũng như ta không ngờ ngươi vì hắn mà ngay cả tánh mạng của mình cũng không cần, nếu tính như vậy, Thiên Cơ Các có đáng là gì?”



Mỉm cười tự giễu, nàng nhớ lại khi đó, “Từ lúc nghe nói sự tình xảy ra ở Hách Cốc thì ta đã hiểu được, ngươi không còn cần Thiên Cơ Các, Hách Thiên Thần tậm tâm tận lực vì Thiên Cơ Các trước kia đã không còn tồn tại.”



Hách Thiên Thần chấn động, ánh mắt nặng nề nhìn nàng, giống như đột nhiên nổi lên gợn sóng mãnh liệt, trong nháy mắt giống như một mũi kiếm sắc bén phóng đến, bất chợt làm cho Tử Diễm cảm thấy người mà nàng đang đối mặt là Hách Cửu Tiêu, không phải Hách Thiên Thần, không phải Đàn Y công tử, lại càng không phải minh nguyệt thanh liên trong mắt người khác.



“Tử Diễm, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?” Hắn mở miệng, vẫn bình thản như trước, trong lòng của Tử Diễm lại trở nên trầm trọng, nàng không biết nên nói thế nào với hắn, càng không biết sau đó Hách Thiên Thần sẽ làm thế nào.



Các chủ Thiên Cơ Các xem Thiên Cơ Các là tất cả, sẽ giải quyết sự tình này như thế nào.



“Thủ hạ Nam Vô phản loạn, nguyên nhân là vì việc này, tuy rằng nhân số không nhiều, nhưng ta sợ….việc này không thể tiếp tục giấu diếm.” Thu hồi nỗi lòng phức tạp, Tử Diễm bẩm báo.