Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 149 :

Ngày đăng: 20:56 18/04/20


Hách Thiên Thần bị hắn chọc giận, mới một khắc trước trong lòng vẫn còn bao nhiêu phập phồng rung động thì lúc này lại tràn đầy tức giận bấy nhiêu, sự lãnh tĩnh và khả năng kiềm chế lại làm cho hắn có thể đứng ở nơi đó hỏi ra một câu, “Như vậy, nếu muốn ngươi cứu nàng thì cũng phải giống những người khác, phải dùng một thứ mà ngươi muốn để trao đổi?”



Trong phòng tràn ngập băng lãnh cùng không khí áp bách nặng nề, Hách Cửu Tiêu lại dường như không hề cảm giác sự tức giận của Hách Thiên Thần, hắn nâng lên tách trà đã rót cho đệ đệ của mình rồi đặt vào trong tay Hách Thiên Thần, “Chẳng lẽ ngươi lại vì một người nữ nhân không hề có liên can mà tức giận với huynh trưởng của mình? Ngươi biết rõ ngươi khác với những kẻ đó.”



Lúc này Hách Cửu Tiêu lại nói hắn chính là huynh trưởng? Hách Thiên Thần khẽ nhếch môi, đó là nụ cười châm chọc, nhìn tách trà trong tay, ngữ thanh trở nên trầm trọng, “Nếu là huynh trưởng thì ngươi không nên dùng lý do này để cự tuyệt cứu nàng, cũng không nên nói với ta những lời cầu hoan như thế.”



“Ngươi và ta trước tiên vẫn là huynh đệ, Thiên Thần, chính ngươi đã nói nói như vậy. Ngoại trừ điều đó thì còn có tình ý, chính ngươi cũng đã thừa nhận. Ta cự tuyệt cứu nàng là vì có lý do thỏa đáng. Còn việc ta muốn ngươi chính là suy nghĩ trong lòng của ta, ngươi cũng nên ưng thuận.” Hách Cửu Tiêu nói ra như thể đây là chuyện đương nhiên, Hách Thiên Thần nghe được thì sắc mặt càng lúc càng âm trầm.



Thanh y lướt qua góc bàn, tách trà cầm trong tay rơi xuống đất, một tiếng loảng xoảng vang lên, vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ. Hách Thiên Thần phất y mệ ly khai.



Hách Cửu Tiêu đứng sau lưng nhìn hắn rời đi.



Đàn Y công tử chưa bao giờ dễ dàng lộ ra thần sắc thịnh nộ, lúc này bị Hách Cửu Tiêu chọc giận, là vì hắn không muốn cứu chữa một người nữ tử.



Trên môi còn lưu giữ độ ấm của Hách Thiên Thần, đầu lưỡi của Hách Cửu Tiêu nhẹ nhàng liếm qua, tách trà vỡ vụn trên mặt đất vẫn còn ngay tại dưới chân của hắn ở cách đó không xa, hắn liếc mắt một chút, không người nào có thể nhìn thấy dưới đáy mắt của hắn là hỉ hay giận, “Băng Ngự, quét dọn.”



Ngày thứ hai, mọi người trong Tuyền Cơ phường đều biết Đàn Y công tử cũng đến đây, đối với những lời đồn đãi hai người có tư tình thì mọi người lại càng đặc biệt chú ý. Trong Tuyền Cơ phường đa số là tú nữ, hôm nay lại có hai vị anh tuấn bất phàm ở đây, cùng với rất nhiều bí mật mà bọn họ có thể tìm hiểu. Tuy rằng đã cố gắng kiềm chế xúc động, nhưng đôi khi quá độ hưng phấn mà lộ ra bên ngoài.
Hắn vừa nói vừa chỉ lên người của mình, “Rất nhiều người không quen nhìn thấy ta ăn mặc như vậy, ta cũng không bận tâm bọn họ nói thế nào. Nếu vì người khác mà mỗi một lời, mỗi một hành động đều phải ngó nghiêng trái phải, thì sống trên đời này cũng không còn ý nghĩa, ngươi nói xem, có phải hay không?”



Lý đại nương nghĩ rằng hai người bọn họ đang kiêng kỵ quan điểm của những người khác, nhưng căn bản không biết bọn họ ngoại trừ đều là nam nhân, thì còn có quan hệ huynh đệ. Hắn thấy Hách Thiên Thần không phản đối, vì vậy tiếp tục nói, “Năm đó ta cũng không phải là bộ dạng như ngày hôm nay. Người mà ta vương vấn chán ghét ta, vì ta thân là nam nhân nhưng cử chỉ lại nũng nịu, sợ người khác biết quan hệ của chúng ta thì hắn sẽ bị nhạo báng, vì vậy ta đã đoạn tuyệt với hắn. Sau đó ta chỉ mặc nữ trang, bán nam bán nữ thì thế nào, kể từ ngày ấy ta chính là Lý đại nương.”



Hắn kể xong chuyện cũ, mang theo thái độ rất tự phụ tự đắc. Lý đại nương phóng khoáng nói thẳng mấy câu, chẳng qua sự phóng khoáng này cũng phải dùng một phần tình cảm để đánh đổi, Hách Thiên Thần đương nhiên biết dụng ý của hắn, “Ta và hắn tranh chấp không phải vì như vậy, tuy rằng nam nữ mến nhau được xem như chuyện bình thường, trong khi quan hệ giữa nam tử cũng không phải là chuyện kinh thiên động địa. Mâu thuẫn lần này là vì ta dẫn đến một người nữ tử. Thương thế của Tử Diễm không thể tiếp tục trì hoãn.”



“Huyết Ma Y không chịu cứu nàng?” Lý đại nương thấy Hách Cửu Tiêu không hề lộ ra phản ứng khi bọn họ nói chuyện với nhau, hắn nhịn không được mà vỗ tay cười to, “Thiên nột a, xem ta hôm nay nhìn thấy cái gì, ta cư nhiên nhìn thấy Huyết Ma Y ghen với một nữ tử, thật sao…” Hắn vừa cười thì liền bị Hách Cửu Tiêu ngoảnh đầu liếc nhìn khiến hắn lập tức nghẹn họng, ho khan vài tiếng, rồi lo lắng nhìn nam nhân đang nằm chờ được giải độc, vội vàng xua tay, “Xem như ta chưa từng nói cái gì cả.”



Hách Thiên Thần nhìn Hách Cửu Tiêu, Hách Cửu Tiêu cũng đang nhìn sang hắn. Hắn cảm thấy Hách Cửu Tiêu quá mức bá đạo lại độc đoán, không nghĩ rằng đứng ở phương diện của Lý đại nương thì lại đơn giản như vậy, nhưng hắn cũng không thể chỉ cười trừ như Lý đại nương.



Hách Cửu Tiêu làm cho Linh Lung Chi động thủ, một đoạn cánh tay không ngừng điểm huyệt trên người của nam nhân đang nằm. Hắn xoay lại, bóng dáng màu thanh lam cũng giống như lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hách Thiên Thần, y mệ màu xanh nhạt làm nổi bật sắc mặt ôn hòa bình tĩnh, nhìn không ra là hỉ hay là giận.



“Xong rồi.” giống như vô cùng rõ ràng tình hình ở sau lưng, Hách Cửu Tiêu không cần quan sát Linh Lung Chi động thủ. Hắn quay đầu, rồi thu hồi Linh Lung Chi vào trong hộp gấm, nói ra hai chữ với Lý đại nương, sau đó tiếp tục nhìn Hách Thiên Thần, “Dù sao giữa ngươi và ta cũng cần có người phải nhượng bộ, ta không muốn nhìn thấy ngươi chỉ vì một nữ nhân mà tức giận rồi rời xa ta.”



Hách Cửu Tiêu không kiêng kỵ có Lý đại nương ở ngay bên cạnh, cho dù là đoán được Huyết Ma Y có tình ý đối với Đàn Y công tử, nhưng Lý đại nương không ngờ một người lạnh lùng khiến kẻ khác kinh sợ như Hách Cửu Tiêu lại ở trước mặt hắn nói ra những lời này, mà nhất là lại nhiều từ như vậy!