Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 151 :

Ngày đăng: 20:56 18/04/20


Hách Thiên Thần cũng đã quen đối với những câu hỏi không hề che giấu của Hách Cửu Tiêu, hắn tiến đến vài bước, “So với nàng thì ngươi quan trọng hơn, nhưng nàng là thủ hạ của ta, ta không thể không để ý.” Y mệ lướt qua một màu xanh, ngữ thanh của hắn thực bình thản, “Ta đến đây không phải muốn cầu tình dùm nàng, ta biết ta càng nói thì ngươi càng không muốn cứu nàng.”



“Vậy ngươi tới đây làm gì?” Nghe được Hách Thiên Thần thẳng thắn nói rằng hắn quan trọng hơn, dưới đáy mắt của Hách Cửu Tiêu lộ ra ý cười, chờ đợi Hách Thiên Thần nói tiếp.



“Ta biết ngươi không cứu nàng, ta đến đây chỉ muốn hỏi có cái gì có thể cứu nàng.” Hách Thiên Thần nhìn thẳng vào mắt của Hách Cửu Tiêu, giống như không cho phép Hách Cửu Tiêu cự tuyệt vấn đề này.



Cục diện bế tắc thủy chung vẫn là bế tắc, cuối cùng sẽ trở thành tử cục. Quan hệ giữa hai người bọn họ chắc chắn đã bị ảnh hưởng một ít, Hách Cửu Tiêu cũng biết điểm này, ý cười dưới đáy mắt tràn ngập lãnh ý rốt cục có thêm một chút dao động, “Bách Nhật Kinh Tâm Thảo, Băng Đàm Hoa, Lam Nhật Tuyết Liên…..”



Hắn liên tục đọc ra tên của các loại thảo dược, mỗi một loại đều thập phần trân quý hiếm có, còn có một chút phi thường cổ quái, đừng nói là nhìn thấy, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua. Nhưng Hách Thiên Thần biết rõ những thứ này đều có thể cứu Tử Diễm, Hách Cửu Tiêu bảo rằng không chữa trị cũng không động thủ, nhưng người khác có thể làm thay, chỉ cần có những loại dược liệu này thì vẫn còn hy vọng cứu chữa cho Tử Diễm.



Hách Cửu Tiêu vừa dứt lời, trên mặt vẫn lạnh lùng không lộ ra biểu tình, Hách Thiên Thần nghe hắn nói xong thì thần sắc âm trầm dưới đáy mắt dần dần lui ra, “Ngươi chịu nói cho ta biết những thứ này, thật sự là hiếm thấy.”



“Ừhm.” Hách Cửu Tiêu không nói nhiều, chỉ nói một từ rồi nghiêng người hôn xuống bên môi của Hách Thiên Thần, khẽ vuốt những sợi tóc bên cổ của hắn, đầu ngón tay lướt qua vạt sam y, nơi đó có một dấu vết mà hôm qua hắn đã lưu lại, vừa vặn được che giấu ở ngay viền sam y, thấp thoáng lộ ra một chút màu đỏ.



Hách Thiên Thần cúi đầu nhìn thấy, hắn liền giật mình, “Trách không được Lý đại nương có thể khẳng định quan hệ của ta và ngươi như vậy.” Cũng không thể trách ánh mắt của Xá Kỷ mới vừa rồi nhìn hắn rất cổ quái.



Ngay viền sam y lộ ra một chút hồng ấn, chỉ cần quay đầu nói chuyện thì sẽ bị người khác nhìn thấy. Đàn Y công tử hảo khiết mà lại có thể để cho người ta làm như vậy, tất nhiên chỉ cần nhìn thấy thì liền biết rõ người nọ và hắn có quan hệ gì.
Phương Tri Mệnh nhìn thấy Hách Thiên Thần từ trong phòng của Tử Diễm bước ra, hắn lập tức đi đến, “Các chủ cảm thấy tình trạng của Tử Diễm cô nương như thế nào? Thuốc này vẫn chưa được thu thập đầy đủ, ta lo lắng dược tính có biến hóa…”



“Vô phương.” Hách Thiên Thần phất y mệ, cắt ngang lời của Phương Tri Mệnh, “Ngươi chăm sóc nàng là được rồi.”



Bóng người xoay lưng, Phương Tri Mệnh vốn không kịp nhiều lời, chỉ nhìn thấy bóng dáng của Hách Thiên Thần rời đi. Lúc này thanh y nam nhân không còn lộ ra sự tao nhã ôn hòa, mà lại trở thành một lưỡi kiếm sắc bén đầy áp bách, khiến người ta không dám đến gần, hắn vốn muốn hỏi vài câu nhưng nhìn thấy tình hình như vậy thì cũng không dám tiếp cận.



Vì sao Các chủ lại tức giận như thế? Ngoại trừ tức giận thì hắn không biết còn có thể dùng từ ngữ gì để hình dung, tuy rằng rất ít khi nhìn thấy Các chủ thịnh nộ, nhưng mọi người trong Thiên Cơ các đều biết Các chủ của bọn họ không phải là một quân tử khiêm tốn, bằng không cũng sẽ không có chuyện Hổ Khiếu Minh chỉ trong một đêm bị kẻ thù tiêu diệt.



Hổ Khiếu Minh có thể được xem như nhất nhì trong giới hắc đạo, đáng tiếc mắt không đủ tinh, dám đánh chủ ý Các chủ Thiên Cơ các, kế hoạch của bọn họ được an bài rất chu đáo, nhưng chưa kịp tiến hành thì đã bị kẻ thù liều mạng tập kích, những người đó không biết từ nơi nào tới tìm bọn họ, hai bên giao chiến kết cục là lưỡng bại câu thương, Hổ Khiếu Minh từ nay về sau không còn dám mộng tượng làm chuyện ngu xuẩn.



Trong sự việc này, Thiên Cơ các từ đầu đến cuối không hề nhúng tay vào, chuyện gì cũng không có, nhưng theo lời đồn thì mấy ngày trước đó Các chủ đã viết ra vài chữ rồi đưa đến một chỗ, tin tức được bán ra làm cho Thiên Cơ các đã đổi được rất nhiều ngân lượng.



Việc này người khác vốn không biết, nhưng người đưa tin trong Thiên Cơ các là bệnh nhân của hắn, trong lúc vô ý đã nói ra. Đến tận bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ lời nói cuối cùng của người nọ, “Đừng nghĩ rằng không ai dám đắc tội với Thiên Cơ các, nay ta mới biết được, không phải không ai dám, mà là chưa kịp ra tay thì đã bị giết chết.”



Lần này không biết ai chọc giận Các chủ, là vì nguyên nhân gì…..