Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 16 :

Ngày đăng: 20:56 18/04/20


Từng bước như từ địa phủ đặt chân lên trần gian, hắn chậm rãi đi ra, giống như có làn hơi thở huyết sát cùng điềm xấu theo gió bay đến, đem hàn ý âm u tĩnh mịch của địa phủ đến nhân thế, ánh nắng ấm áp dưới chân làm cho người ta hoảng hốt nghĩ rằng đó là một vũng máu tươi, mỗi bước chân của hắn làm tất cả ngưng tụ đóng băng.



Hắn xuyên trên người một bộ cẩm y, màu sắc hoa lệ cho dù rất đậm nhưng vẫn không thể vượt khỏi sự lạnh lùng lạnh nhạt tản mát trên người của hắn, hàng lông mày như lưỡi đao sắc bén, đôi môi mỏng nhưng lại lộ ra màu đỏ sẫm như nữ tử, màu đỏ sẫm cũng không phải tươi rói mà lại âm trầm, cùng với một thân băng lãnh lộ ra mị sắc như máu. (cẩm y = trang phục màu tía)



Những người ở đây chưa có ai nhìn thấy bộ dáng của Huyết Ma Y, chỉ biết thanh danh của hắn, cũng chỉ hiểu được hắn rất nguy hiểm, nghe qua vô số lời đồn đãi, nhưng vẫn chưa có người nào nghe nói hóa ra Huyết Ma Y ngoại trừ có y thuật khiến người ta sợ hãi, cư nhiên còn có một tướng mạo dị thường tuấn mỹ.



Vì sao lại nói là dị thường, là vì trên khuôn mặt lạnh như băng của hắn thế nhưng lại tản mát ra một loại……gần giống như yêu lực hấp dẫn, làm cho người ta bỗng nhiên nhớ đến Yểu Nương của Cận Họa các, bọn họ bây giờ mới hiểu được vì sao nàng giả bệnh để thỉnh Huyết Ma Y, biết rõ nguy hiểm nhưng vẫn không thể kháng cự lại sức quyến rũ của người nam nhân này.



“Ngươi có thứ gì có thể trao đổi?” Đứng trước cửa, hắn bình thản hỏi, đôi môi đỏ sẫm như uống qua máu tươi, làm cho người ta nghĩ rằng chỉ cần đến gần có thể ngửi được hơi thở huyết tinh.



“Huyết Ma Y muốn cái gì?” Tần Chiến mở miệng hứa hẹn nhưng không muốn đem tất cả bảo vật giao ra, vạn nhất Ma Y với hơi thở yêu tà đầy người muốn toàn bộ gia tài của hắn thì hắn phải làm thế nào cho phải.



“Ta muốn cái gì, ngươi có thể đáp ứng?” Câu hỏi của Hách Cửu Tiêu không giống như muốn người ta trả lời, dừng một chút rồi tiếp tục nói, “Trước tiên ta muốn một quả Độc Nhân Tâm.” (độc nhân tâm= quả tim người hiểm độc)



Mở miệng lại là tim người, đứng dưới những tia nắng ấm áp giống như đứng trên đỉnh tuyết phong không người, từ ánh mắt như sương tuyết lạnh thấu xương của hắn, mọi người có thể nhìn thấy không phải là lãnh khốc cũng không phải là tiêu đìu hung ác, mà lại giống như Diêm La đang hờ hững phán định sinh tử của nhân loại.



“Độc Nhân Tâm?” Có ai đã từng nghe qua thứ này hay chưa? Kinh ngạc, mọi người xôn xao, phía trước cỗ kiệu bên ngoài, bóng dáng cao lớn dường như không nghe thấy đủ loại nghị luận, mang theo huyết sắc băng hàn từng bước tiến vào bên trong.


Lúc đó Thiên Thần mới năm tuổi, hắn chín tuổi. Khi ấy hắn đã hiểu được chết là cảm giác gì, để cho người khác chết lại là cảm giác gì.



Mà Thiên Thần…..



“Huyết Ma Y, Linh Lung Chi đây.” Cuối cùng quản gia của Tần Chiến cũng đem ra vật nọ, đó là một chiếc hộp gỗ thật dài, ở trên vẫn còn bị khóa. Tần Chiến từ trên người lấy ra một chiếc chìa khóa để mở nắp hộp, mọi người hiếu kỳ nhìn chăm chú, chỉ thấy trong hộp được mở ra là…..



Một cánh tay người?!



Vốn không có ai lại cảm thấy ngạc nhiên đối với một cánh tay bị chặt đứt, nhưng trường hợp ở trước mắt lại thật sự kỳ quái, không ai lại ngờ rằng Tần Chiến sẽ cất giữ thứ này làm bảo vật, còn trịnh trọng để vào trong một chiếc hộp được khóa cẩn thận, và đặt cùng với các loại kỳ trân dị bảo nổi danh ở trong giang hồ tại một nơi mà mọi người chỉ nghe qua lời đồn nhưng không biết là ở đâu, Cửu Chuyển Trân Bảo lâu.



Cánh tay kia không giống với tay của người chết, cũng không khô héo, nhìn không ra nguyên bản là thuộc về nam nhân hay là nữ nhân, không quá nhỏ nhắn cũng không tráng kiện, đường cong cân xứng mà lại có vẻ rất xinh đẹp, nhìn thấy cánh tay này, có người không khỏi hướng ánh mắt đến Lý đại nương.



“Nhìn cái gì, tay của đại nương ta so với nó vẫn đẹp hơn, tay của ta hảo hảo thế này.” Lý đại nương nâng lên ngón tay thon dài của hắn, có một chút giận dữ, làm sao có thể lấy một cánh tay của người chết so sánh với hắn?



Không thể trách được ánh mắt kỳ quái của người khác, ở trên đời này có rất nhiều người có bàn tay nhìn không ra nam hay nữ, nhưng trước mắt chỉ có tay của hắn so với Linh Lung Chi là tương đối giống, thoạt nhìn vừa thon dài tinh tế làm cho người ta bất giác bắt đầu tưởng tượng chủ nhân của phần cánh tay bị chặt là người như thế nào, vừa nghĩ vừa hiếu kỳ đánh giá, ngay lúc này lại có người bắt đầu kinh hô.



“Nó—nó động!” Trương Liêm của Đồng Không phái rút lui từng bước, khi đệ tử của hắn bị chết cũng không thấy hắn kinh hãi dị thường như vậy, hắn run run chỉ vào bàn tay trong chiếc hộp.