Khuynh Thành Lạc Cửu Tiêu

Chương 280 :

Ngày đăng: 20:57 18/04/20


“Tay của bọn họ chạm qua ngươi có đúng hay không? Ngươi không thích bị người khác tới gần, ta biết, ta sẽ thay ngươi làm tiêu tan những dấu vết này, đây không phải là dấu vết ta lưu lại, toàn bộ phải xóa bỏ.” Giọng nói ở phía dưới như truyền đến từ một nơi xa xăm lạnh lẽo, vừa nhẹ nhàng vừa ấm áp, chỉ là nói nhưng lại làm cho Hách Thiên Thần nảy lên phản ứng mạnh hơn, hắn nắm chặt dây xích trên tay, bàn tay ngay thắt lưng của hắn bỗng nhiên dời ra phía sau rồi bắt đầu chuyển động.



Dược vật ở bên ngoài đã xâm nhập vào trong, dược tính truyền đến cơ thể, hắn thủy chung đang nhẫn nại nhưng lúc này cư nhiên không có cơ hội kháng cự, khoái cảm dâng lên không hề báo trước, hắn thấp giọng mắng một câu, chỉ có thể dựa vào những sợi dây xích mà đứng vững, hàng chân mày nhíu thật chặt, “Đến tột cùng ngươi muốn chứng minh cái gì? Cũng giống như Vệ Vô Ưu, làm như thế này đối với ta thì ngươi mới thỏa mãn?”



“Không được nhắc đến kẻ khác ngay lúc này!” Hách Cửu Tiêu hét lớn, “Quan hệ giữa ngươi và ta, ta không cho phép ngươi đổi ý, ta muốn cho ngươi biết thân thể của ngươi, tâm của ngươi, tất cả chỉ có thể là của ta!”



Bên môi không biết là ý cười hay là lãnh khốc, hai người nhìn nhau, trong mắt đều là đông lạnh, nhưng ngược lại nhiệt độ trên thân thể lại gia tăng kịch liệt. Hách Cửu Tiêu nghĩ đến người trước mắt bị kẻ khác đụng chạm như thế nào, lực đạo trong tay bỗng nhiên lại trở nên mạnh mẽ, không cho Hách Thiên Thần có cơ hội kháng cự, giống như một trận chiến, muốn dựa vào sự xâm chiếm cướp đoạt để làm cho Hách Thiên Thần nhận rõ sự thật.



“Ngươi thật sự muốn làm như vậy?” Bàn tay xâm nhập vào bên trong thanh y ngăn cản đường lui của Hách Thiên Thần, câu hỏi của Hách Thiên Thần càng khiến cho động tác vuốt ve mơn trớn và kích thích trên thân thể càng lúc càng kịch liệt.



Toàn thân bị dược vật ảnh hưởng nên hết sức mẫn cảm, hắn nắm chặt dây xích, sự lạnh lẽo trên dây xích càng làm cho hắn cảm giác rõ ràng nhiệt độ trong cơ thể của mình. Lúc trước hắn có thể nhẫn nại kiềm chế đối với người khác, trong lòng chỉ có chán ghét, nhưng cảm giác lúc này lại là….



“Nêu ta buông ngươi ra thì ngươi nhất định sẽ rời đi, ta chỉ có thể ôm ngươi như vậy, đừng oán ta, Thiên Thần.” Hách Cửu Tiêu nghe được tiếng thở dốc đầy áp lực của Hách Thiên Thần, ánh mắt đang khép hờ lộ ra thần sắc cực nóng.



Ngẩng đầu hướng lên trên, từ góc độ này có thể nhìn thấy đôi chân giang rộng của Hách Thiên Thần cùng lồng ngực đang phập phồng kịch liệt. Đôi chân mạnh mẽ đang gồng cứng, trước ngực bị thoa dược vật hơi thoáng ửng đỏ, theo hô hấp mà phập phồng lên xuống, đối với hắn mà nói đây là một loại cám dỗ không thể ngăn cản.



“Thiên Thần….” Thì thầm tán thưởng, hắn kề sát vào thắt lưng của Hách Thiên Thần, đầu lưỡi ấm áp lướt qua miệng vết thương, bàn tay ở sau lưng Hách Thiên Thần tiến vào bên trong. “Nơi này đang rất nóng, ngươi rất khó chịu đúng hay không?”



Biết không có gì có thể thay đổi ý nghĩ của Hách Cửu Tiêu, Hách Thiên Thần kiềm chế thân thể đang bị dục vọng ăn mòn, cất lên giọng nói khàn đục, “Cửu Tiêu, ngươi buông tay cho ta, hoặc là chúng ta còn có thể làm huynh đệ, bằng không….” Hai tay bởi vì tức giận mà trở nên run rẩy, dây xích từ vách tường đến cổ tay của hắn đã bị kéo xuống, nếu không phải lúc này chiếc còng sắt vẫn còn trên tay, công lực chưa khôi phục thì Hách Cửu Tiêu không hề nghi ngờ Hách Thiên Thần sẽ động thủ với hắn ngay bây giờ.




Theo động tác của bọn họ, dây xích phát ra âm thanh va chạm, tiếng vang lạnh như băng lại làm kích động một loại lửa nóng kịch liệt khác. Bị nhốt ở nơi này, bị bắt phải thừa nhận hết thảy xâm phạm, Hách Thiên Thần không biết là vì thịnh nộ hay vì dục vọng mà cổ tay bị dây xích còng lại đang trở nên run rẩy, ngoại bào bị thoát hạ hoàn toàn, Hách Cửu Tiêu ôm chặt thắt lưng của hắn, mỗi một lần tiến nhập đều làm cho hắn không thể đứng thẳng, hắn chỉ có thể dựa vào vách tường mà chống đỡ, hắn khống chế không được chính mình, rốt cục cũng đáp lại, cũng vô pháp che giấu phản ứng ở dưới thân, hắn chưa bao giờ nếm thử mùi vị khuất nhục như vậy.



Ôm chặt, hôn môi, không ngừng xâm chiếm cướp đoạt, tiến vào chỗ sâu nhất để đòi lấy, hai người đều cảm thấy bên tai vang lên tiếng tim đập như tiếng trống gõ, không ngừng xao động, không biết là của mình hay là đối phương, tiếng vang kịch liệt nổi lên, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tựa hồ hết thảy tiếng động trên thế gian này đều đã rời xa.



Toàn thân như bị thiêu đốt, trên người rất nóng, có lẽ là tác dụng của dược vật, có lẽ là do dục vọng, không ai còn có lực để ngăn cản.



“Dừng lại, Cửu Tiêu!” Hô hấp bên tai và nhiệt độ sau lưng tựa hồ đang thiêu đốt hắn.



“Ngươi có thể dừng lại? Ngươi cũng muốn, Thiên Thần……ta biết…..” Cho dù phải cùng nhau rơi xuống địa ngục, hắn vẫn muốn đệ đệ của mình.



“Thiên Thần, ta muốn ngươi….” Hắn không còn cách nào để dừng lại.



Hết thảy lý trí đã sớm bị vứt bỏ, trong ngục chỉ còn hơi thở dồn dập cùng những tiếng rên rỉ không ngừng vang lên, máu tươi và mùi tình dục đan xen vào nhau, vừa lạnh lẽo lại vừa mãnh liệt, đó là khoái cảm dung hòa với đau đớn, là tử vong xen lẫn với sinh khí, thi thể lấp đầy xung quanh cùng với máu tươi. Âm thanh kim loại của xiềng xích lạnh lẽo va vào nhau, chẳng những không giảm bớt hương vị này mà còn khiến nơi đây càng thêm nồng nặc.



Âm thanh rên rỉ cùng thân thể giao triền vẫn không hề ngừng nghỉ, không ai biết cuối cùng đã dừng lại như thế nào, quá mức kịch liệt làm cho bản thân mất đi cảm giác đối với thời gian. Chờ đến khi Hách Thiên Thần thoát được còng sắt trên cổ tay thì dưới hạ thể của hai người, giữa hai chân, thậm chí là dưới đất đều loang lổ bạch dịch.



Cảm giác khác thường dưới thân khiến hắn tin tưởng hắn và Hách Cửu Tiêu không chỉ làm một lần, nhưng hắn cũng không thể nhớ hết thảy bao nhiêu lần, hắn chỉ nhớ rõ những lời nói bên tai cùng với nhiệt độ đang dâng lên vô hạn trong thân thể.