Khuynh Thành Tiểu Độc Phi
Chương 20 : Quân cờ
Ngày đăng: 21:24 20/04/20
Editor: VinJR
Ăn bữa trưa xong, Bàng Lạc Tuyết mang khăn che mặt lên, cùng với Thích Dao ra ngoài từ cửa sau, ngồi xe ngựa chạy tới Thúy Vi lâu. Ánh nắng giữa trưa thật là ấm áp, làm toàn thân l.q.d trở nên lười biếng. Thời gian khoảng một nén hương, người đánh xe dừng xe ngựa phía sau Thúy Vi lâu, Thích Dao đỡ nàng xuống xe ngựa, vừa vào cửa liền nghe được tiếng sáo trúc loáng thoáng truyền đến từ bên trong.
“Bọn nha đầu này xem ra cũng thật chăm chỉ, trưa thế này cũng không nghỉ ngơi một chút.” Nàng cảm khái nói.
“Ma ma cũng nói vậy, từ khi muội mua cái lâu này, các nàng ấy cũng trở nên có sức sống.” Thích Dao trả lời nàng.
Nàng lắc đầu cười: “Đều do tỷ tỷ phụ trách tốt thôi.”
Thích Dao cũng không phủ nhận, dìu nàng đi vào.
Tuy xuất thân của Thích Dao là đại gia tiểu thư, nhưng quả thực tính tình ngay thẳng, chút chút dối trá làm ra vẻ cũng không có. Làm cho người khác cảm thấy thật gần gũi.
Bàng Lạc Tuyết cảm thấy da đầu tê dại, vội vàng thúc giục nàng đi ra ngoài: “Mau một chút đi xem còn thiếu cái gì không, đừng có ở đây trêu ghẹo muội. Nếu như lần này có thể một lần mà nổi tiếng, vậy chúng ta mới có thể có vốn đấu cùng vương quyền. Bằng không cũng chỉ là giỏ trúc múc nước công dã tràng.”
Thích Dao nghe nàng nói như thế, liền nghiêm túc: “Chuyện muội phân phó vài ngày trước đã có một chút tin tức, chẳn qua là Tấn vương phủ lại không được canh chừng nghiêm ngặc như vậy, nghe theo lời muội ta có đi thăm dò qua, Tấn quản gia của Vương phủ xác thực rất thích một cô nương trong lâu của chúng ta, tên là Nguyệt Như, nhìn rất là thanh tú, cũng chính là một trong tứ đại hoa khôi ở đây, so sánh cùng Như Nguyệt, Như Tuyết thì dung mạo thanh tú mà tâm tư tinh tế hơn rất nhiều, thế nhưng phu nhân của Tấn quản gia thực nổi danh lợi hại, càng quan trọng chính là được Tấn vương tự tay giúp đỡ, cho nên Tấn quản gia thế nào mà lại dám công khai trêu hoa ghẹo nguyệt, cho nên mỗi lần đến đành phải lén lén lút lút. Nhưng mà đối với Nguyệt Như cũng không tệ, cho nên bây giờ không thể để cho nàng nhúng tay vào việc này, bất quá mấy ngày qua, đối xữ tốt một phen, mới có thể trở thành trợ lực cho chúng ta.”
“Tỷ tỷ chờ sau khi khai trương đến tìm Nguyệt Như, chăm sóc Nguyệt Như tốt một chút, nhất định phải chăm sóc thật tốt, sau đó tìm cách để nàng nói ra tin tức của phu nhân Tấn quản gia.”
“Tuyết nhi, chuyện này phải tính kỷ? Nếu nàng ấy náo ở đây thì phải làm sao?” Thích Dao lo lắng nói.
“Ha ha, tỷ tỷ đừng lo, chỉ sợ nàng ấy không náo loạn, nếu không muội thật muốn việc này càng náo càng tốt, như vậy mới có thể đồn thổi được tin đồn giúp chúng ta. Tấn quản gia sợ phu nhân như thế chắc hẳn hơn phân nửa là vì phu nhân được Tấn vương nâng đỡ, phu nhân này thế nhưng hầu hạ bên cạnh Tấn Vương, đối với Tấn vương là nói gì nghe nấy. Nói vậy Tấn Vương vì nắm trong tay Tấn quản gia, nên phu nhân này không thể không nghe lời. Chúng ta chỉ cần dụ dỗ, không sợ bà ấy không ngoan ngoãn nghe lời.”
Thích Dao nghe xong, bừng tỉnh đại ngộ. Hai người nhìn nhau, vẻ mặt cười xấu xa, quân cờ phu nhân Tấn quản gia này không thể lãng phí.