Kí Ức Của Một Người Lính Trinh Sát Sư 307

Chương 54 :

Ngày đăng: 01:15 19/04/20


ĐÁNH CHIẾM MỤC TIÊU CUỐI CÙNG: CHÙA

PREAH VIHEAR



...

Nhận được ám hiệu, tất cả hơn mười cây súng chỉa vào địch, và những loạt đạn

vang lên kết liễu đời chúng nó… những anh em đặc công còn ở trên đường vận động

số 1 khẩn trương vận động chạy lên cầu thang để tiếp viện… Càng lúc tiếng nổ

càng nổ giòn và càng gần vị trí chúng tôi hơn… thu súng của mấy thằng địch ở

chân cầu thang xong chúng tôi cũng vận động theo anh em lên đỉnh đồi, tới nơi đặc

công không cho chúng tôi tiến sâu vào bên trong, anh em cõng ra hai đặc công bị

thương nhẹ do bị đạn thẳng của địch. Đang loay hoay băng cho anh em chúng tôi

thấy một toán địch đang nhảy qua một tảng đá để vượt qua biên giới Thái… những

tiếng nổ lóe lên và những loạt đạn quét ngang của chúng tôi, quật ngã chúng

ngay trên những tảng đá… những tiếng nổ và ánh chớp của bộc phá vang lên từ hướng

tây càng lúc càng gần (từ khu vực chính của đền, sau này là kho lương thực của

d1 e95), trong ánh chớp những tên địch chạy băng qua những tam cấp của ngôi đền…

những loạt đạn lia theo chúng như đường kẻ chỉ bằng lửa trong đêm… Bỗng có tiếng

hỏa lực của địch phản lại ta từ hướng bắc của điểm cao bằng DKZ đạn của địch

bay qua trên đầu và rớt xuống bình độ hướng nam (phía bắc giáp với biên giới

Thái gần nhất, nhưng vị trí này là vách đá dựng đứng) hình như chúng chỉ bắn uy

hiếp chứ không nhằm tấn công ta vì lực lượng chúng đang tràn ngập ở hướng chính

của ngôi đền, có lẽ nắm được ý định của địch, bộ phận gần nhất của ta là bộ phận

đánh hướng tây, vòng sang trái bám vào chân đền tập kích đánh trả… một tiếng nổ

lóe sang đỏ rực nổ từ hướng khẩu DKZ và những loạt đạn nhỏ nổ rộ… Để thương

binh lại cho bộ phận trinh sát, nhóm đặc công đường chính băng ra chận đầu những

tên địch đang cố chạy về bên đất Thái, những quả trái sáng được ném khắp nơi

nhìn rõ mồn một những tên địch chạy và ngã xuống, phía bên trái những anh em hướng

Nam cũng khép lại tấn công ra hướng ngôi đền chính, hỗ trợ cho bộ phận hướng bắc
vực biên giới, dọc theo dãy Dangrek đến cuối tháng 1/ 1979 thì rút về nước.



Những

ngày sau đó toàn bộ d1 chốt ở điểm cao này, d3 rút về phía sau cách chân 606 chừng

vài km, bảo đảm thông đường ở phía sau, d2 chốt chặn dọc đường 120 về

Choamkhsan, bảo đảm cho các đơn vị trợ chiến của e95 hành quân chiếm các vị trí

quy định.



Tháng

3/ 1979 trung đoàn 20 CANDVT từ bên nước sang, thay thế cho d1 chuyển về Phum

Kamtout và Phum Char, thực hiện nhiệm vụ truy quét địch suốt mùa mưa 1979, tại

khu vực Anlongveng.



Cuối

năm 1979, d1 trở lại chùa này, cho đến khi quân đội ta rút quân về nước 1989. Do

có thành tích trong chiến đấu và xây dựng điểm tựa 606, năm 1982 d1 e95 được

phong danh hiệu anh hung, là đơn vị cuối cùng cấp d của e95 nhận danh hiệu này (d2

và d3 được phong Anh hùng thời chống Mỹ)



Từ

năm 1981, được sự giúp đỡ chi viện của QK và kĩ thuật của BTL Công binh, những

thanh bê tông được chuyển sang, ta bê tông hóa toàn bộ hầm hố của cứ điểm này,

với quân số thường xuyên có mặt là 300 người, có một trung đội pháo binh 85 mm

nòng dài, cùng với c3,c4 của d1 e95.



Sau

tháng 6/ 1979 có đợt quân bổ sung từ bên nước và những anh em bị thương nhẹ trở

về, bổ sung cán bộ các cấp, C2 d1 được hoàn thiện về tổ chức và lực lượng, đảm

bảo hành lang phía Tây của cao điểm (đường vận động số 3) c1 bảo vệ hành lang

phía đông cao điểm, tạo thế vững chắc, khống chế toàn khu vực huyện Choamkhsan

và tỉnh Preah Vihear, tạo bàn đạp vững chắc thực hiện các nhiệm vụ chiến lược của

MT 579.



Võ

Văn Hà (còn nữa)