Kí Ức Của Một Người Lính Trinh Sát Sư 307
Chương 64 :
Ngày đăng: 01:15 19/04/20
HÀNH TRÌNH KAMTUOT – NÔNG TRƯỜNG
ANLONGVENG. (2)
Ca
làm việc của thông tin đã hết, phải chờ đến sáng mới liên lạc ở nhà được. Anh Bửu
e95 bàn với tôi về tình huống này, và cuối cùng quyết định bám theo địch, không
bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu xem chúng làm gì. Xác định trên bản đồ, chúng tôi đặt
tình huống là nếu chúng đi thẳng, thì đội hình chúng không cắt ngang qua d1,
cách đội hình d1 đang phục gần 2 km, còn nếu chúng vào Phum thì sẽ đụng phải
quân ta.
Bí
mật bám theo chúng trong đêm, luôn xác định và theo dõi trên bản đồ xem chúng
có chuyển hướng vào đội hình d1 không, ban ngày đi đã khó, ban đêm càng khó
hơn, chúng tôi buộc phải bám theo và cách chúng không quá 50 m, có những đoạn
do địa hình chỉ còn vài chục mét. Căn cứ vào đội hình địch, chúng tôi phán đoán
khoảng hơn một trăm tên nhưng không rõ chúng làm gì, chúng bám theo con đường
mòn mà chúng đã đi nhẵn nên chúng đi nhanh hơn ta. Suốt một đêm theo dõi và lúc
này chúng tôi thở phào nhẹ nhõm là không đi đúng vào đội hình d1.
Đến
giờ mở máy liên lạc buổi sáng, thì chúng dừng lại nghỉ bên một bãi tráng cách
d1 chừng 4 km (cả đêm chỉ đi gần 10 km), lúc này chúng tôi mới biết là chúng
đang vận chuyển nhưng không hiểu là hàng hóa hay vũ khí. Chúng tôi báo cáo tình
hình về d1 và nhận được lệnh phải bám theo địch và liên tục báo cáo về hướng di
chuyển của chúng.
Chúng
tôi vừa bám theo địch vừa cố gắng bắt liên lạc với d1, đang trên đường hành
quân tiếp cận với đội hình địch. Sau giờ giải lao, địch lại lên đường và theo
hướng về Choamkhsan.
Hai
giờ sau, xác định được hướng hành quân của d1, chúng tôi bắt liên lạc được với đội
hình d1, nghiên cứu và cân nhắc tình hình, tương quan lực lượng cũng như vũ
khí, lường trước những tình huống xấu có thể xảy ra, nhất là tình huống đây chỉ
là lực lượng đi đầu, còn một lực lượng lớn phía sau. Phương án tác chiến được
thông qua:
1.
Đội hình địch khoảng gần một trăm tên, trang bị bằng AK và vài khẩu AT, không
thấy trang bị vũ khí khác.
2.
Anlongveng
là một khu vực bằng phẳng, chiều dài khoảng vài chục cây số, từ bìa rừng trong
nội địa đến chân dãy Dangrek cũng vài cây số có hơn, khi bộ phận trinh sát tiếp
cận cách Phum chính trên dưới 5 km thì gặp một bãi mía ngút ngàn cao quá đầu
người, leo lên cây bằng lăng cao để quan sát thấy cả một khu vườn với các loại
cây ăn trái, có cả rừng dừa mấy trăm cây trĩu quả. Không vào Phum chính vì lí
do lực lượng ít, lỡ gặp địch khó có thể hoàn thành nhiệm vụ, nên suốt ba ngày
liền thay phiên nhau quan sát, ban đêm bò vào Phum nắm tình hình có địch hay
không. (Lúc này phải dùng máy thông tin 71 (2 W) mới liên lạc được với SCH e95
và Sư đoàn).
Do
tình hình thay đổi so với dự kiến trước đây, bộ phận truy quét được tăng cường
thêm lương thực, cũng như trang bị thêm cối 82 để có thể tác chiến dài ngày (lúc
đầu là mười ngày cả đi lẫn về). Ngày thứ chín đội hình d1 bắt liên lạc với
trinh sát và tiến vào Phum chính. Là một Phum gần biên giới nhưng có thể là một
Phum quan trọng nên nhà cửa ở đây đông đúc, không có dấu hiệu của sự hoang tàn,
chiều dài của Phum dài hơn 2 km (nghe dân nói đây là một nông trường lớn của Pốt).
Sau
khi d1 bố trí đội hình phòng thủ trong Phum hoàn chỉnh, bộ phận trinh sát được
nghỉ hai ngày để lấy lại sức sau mấy ngày “cô đơn, độc mã giữa rừng gươm,” anh
em ở chung với khối d bộ d1 nên cũng thoải mái đôi chút, tất cả mọi thứ đều do
d1 đảm nhiệm từ tuần tra cho đến gác đêm (cái sướng nhất của đời lính).
Kiểm
tra dấu vết trong Phum thì vẫn có sự hoạt động của địch, nhiều dấu vết vẫn còn
mới, có khả năng địch vẫn lui tới khu vực này. Đài kĩ thuật của f luôn thông
báo là có sự di chuyển của địch trong khu vực, và qua trận đánh trước ta bắt tù
binh nên cũng khai thác được đôi chút về tình hình của địch.
Đội
hình d1 được chia thành hai mũi truy quét do trinh sát e95 đảm nhận, mỗi mũi là
C tăng cường, còn một C bảo vệ Phum. Bộ phận trinh sát f không tham gia truy
quét cùng với d1 mà có nhiệm vụ tuần tra sát biên giới, nắm tình hình và báo
cáo về SCH f.
Một
lực lượng gần hai mươi người, trang bị máy 71 (2 W), lương khô mười ngày, trang
bị y tế thuốc men đầy đủ, chúng tôi lại lên đường theo yêu cầu của nhiệm vụ,
cách xa d1 hàng chục kilômét, bám theo sườn núi phát hiện dấu vết của địch.