Kí Ức Của Một Người Lính Trinh Sát Sư 307

Chương 7 :

Ngày đăng: 01:14 19/04/20


QUYẾT CHIẾN CAO ĐIỂM 328



Cuối

tháng 11/ 1978 theo đường 19, ta làm chủ một vùng đệm khá an toàn và vững chắc,

chuẩn bị cho cuộc tổng tấn công vào tháng sau… Dọc đường bộ đội ta thiết lập

các căn cứ hậu cần, trận địa của các binh chủng như pháo binh, ta tiến vào đất

địch 20 km và đang ổn định vị thế thượng phong của mình. Lực lượng địch vẫn

liên tục quậy phá, pháo kích cối 82 vào các đơn vị của ta, ta chiếm được khu Xa

- Xb quả là lợi hại, bộ đội khí thế bước vào một thời kì mới... Thanh niên xung

phong đã xuất hiện ở đồn 23 BP, nơi mà không ai ngờ rằng cách đây vài tháng,

anh em CANDVT mất ăn mất ngủ với chúng... Phía bắc đường 19 địch còn chiếm lĩnh

cao điểm: 328, nơi chúng tung quân cũng như pháo vào ta. Nhiệm vụ này cũng được

giao cho eBB95 có sự hỗ trợ của eBB94 (đã về trong đội hình của f307) và cũng

thật buồn đây là trận đánh mà trinh sát f mất đi sáu người, chưa kể anh em bị

thương nặng nhẹ... điều đó cũng nói lên sự khó khăn cũng như nhiều điều chưa lường

được... Trong vòng một tuần chúng tôi tung quân trinh sát khu vực này ba lần,

và gần như lần nào cũng có anh em thương vong, bị mìn, bị phục kích, bị đánh từ

phía sau khi đi công tác, do tính chất khó khăn của trận đánh, QK5 tăng cường một

tổ trinh sát của d32 quân khu, phối thuộc cùng chúng tôi thực hiện nhiệm vụ.

Qua một tháng tác chiến, bản lĩnh của anh em chúng tôi tiến bộ rõ rệt, và từ trận

đánh này thành viên QSVN đã là tiểu đội trưởng (oai chưa), trận đánh này không

còn là bí mật, vì địch biết chắc rằng dù muốn hay không ta cũng không tha cao

điểm này... Đây là cái khó của trận đánh… Nhưng thật ra, đơn vị địch trấn giữ

khu vực này đã không còn hung hăng như trước qua sự thất thủ căn cứ Xa – xb, vì

chúng không còn đủ lực lượng để đánh chính diện với ta,tinh thần chúng cũng

hoang mang hơn trước nhiều, khả năng sợ pháo binh ta là rõ nhất…



Ta

dùng chiến thuật đánh nghi binh ở hướng chính diện do một phần lực lượng của

e29 và e94 đảm nhiệm, các đơn vị này tấn công chúng liên tục dọc theo đường 19,

nhưng không đánh sâu, vì điểm cao này cũng không xa so với đường 19... Phần lực

lượng chính của trinh sát f đều phối thuộc với e95 (quân số lúc này đã giảm,

anh em ốm sốt thường xuyên, sức khỏe giảm sút rõ rệt) khỏng ba mươi người với

hai tổ chia ra nhiều chức năng; dẫn đường, trinh sát, tạo hành lang… Đội hình

hành quân chọn vị trí là khoảng giữa của hai cao điểm 312 và 328 (rất tiếc là

trình độ kém quá nên chưa minh họa cho anh em trên bản đồ được) chúng ta thọc

sâu vào trong khoảng 3 km, và chọn hướng tấn công là bắc và tây bắc của điểm
Mặt

trận đường 19 ngày ấy rất căng thẳng và khốc liệt, ở đây tôi không dám đưa ra một

sự so sánh nào giữa các đơn vị trên toàn mặt trận lúc đó,và để rộng đường cho anh

em hiểu tôi giới thiệu về cơ cấu các đơn vị ngày ấy như sau: f307 có các eBB:

95, 94, 29 sau ngày giải phóng chỉ còn e95 là đơn vị còn mang tính chiến đấu,

và chính trung đoàn 95 là đơn vị chịu đấm ăn xôi với Pốt ngay sau khi Pốt phản

bội ta 1975 (là e trực thuộc QK5 chưa có f307) khi chiến sự leo thang thì mới

tăng cường thêm 94 và 29 là những e đã “giã từ vũ khí” về làm kinh tế (thành lập

f307 tháng 7/ 1978).



Đầu

mùa mưa 1978 do yêu cầu của chiến trường, QK5 tăng cường trung đoàn 31 của Sư

đoàn 2 đang đóng ở Đà Nẵng lên Đức Cơ, nên anh em e31 ngày đó toàn là dân Quảng

Nam rất đông. Chính trung đoàn 31 cùng với 95 là những đơn vị tạo hành lang an

toàn mà sau này chúng ta có được. Tháng 9/ 1978 f 309 được thành lập gồm các

eBB: 31, 812, 96 (e812 đang làm kinh tế ở Bình thuận và e96 cũng làm kinh tế ở

Tây Nguyên)



Như

vậy chủ công của các trận đánh, chiếm lấy các vị trí của địch là e95 (307) và

e31 (309). Là lính F307 nhưng tôi phải cúi đầu khâm phục lòng kiên cường, anh

dũng, tinh thần vượt qua khó khăn, bách chiến bách thắng của các anh em e31

f309 (nay trong đội hình của Quân đoàn 4).



Các

trung đoàn khác làm nhiệm vụ chốt giữ, cũng có muôn vàn khó khăn, mà chỉ người

trong cuộc mới hiểu thấu cho đời lính ở chốt tiền tiêu, suốt ngày bị chúng quậy

phá, ra khỏi hầm là choảng nhau với chúng, ăn cơm cục, uống nước đục, thậm chí...

râu ria nhiều tháng không cạo nhìn như thổ phỉ FULRO thời ấy ở Tây Nguyên, quần

áo bốc mùi gần như NH4... mỗi đơn vị có những phẩm chất mà đáng cho chúng ta

trân trọng. Khi đến Preah Vihear eBB 95 trấn giữ đền Preah Vihear, còn lại nhiệm

vụ khác như truy quét tàn quân, giúp bạn, trách nhiệm lại chất lên vai những

anh em e29 và e94, nhất là các anh em d7 e29 trong mùa mưa 1979 vất vả trong những

cánh rừng già ở Anlongveng, tranh nhau với địch từng quả chuối non đem về luộc

chấm muối...