[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 113 : Khiêu chiến! Vũ Văn Minh Hóa!

Ngày đăng: 01:03 22/08/19

Đánh bại Văn Nhân Vân, nếu như nói là Văn Nhân Vân khinh địch, về tình về lý có thể hiểu được. Nhưng đánh bại Tạ Xuân Lôi, Tạ Xuân Lôi lại không có khinh địch. Những đệ tử tinh anh này đều không phải là người ngu tới mức còn có thể cho rằng với thực lực của Sở Mộ, hắn làm được điều đó là dựa vào vận khí. Bọn họ cũng bắt đầu nhìn thẳng vào Sở Mộ, xem hắn là một đối thủ mạnh mẽ, quên đi sự chênh lệch tu vi giữa Sở Mộ cùng bọn họ. Mỗi người âm thầm đắn đo. Que hương từ từ cháy, ngắn lại dần. Bắt đầu có người rục rịch. Người quan sát, mỗi người đều nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Bọn họ đều cảm thấy, người có thể khiêu chiến, chỉ có Sở Mộ. Dù sao tu vi và kiếm thuật cùng với uy danh hiển hách của ba người Lý Dật, mọi người đều biết. Nhất thời, đã có mấy đệ tử tinh anh cửu đoạn hậu kỳ dự định giành đưa ra khiêu chiến trước. - Ta muốn khiêu chiến. Một giọng nói ngang trời xuất thế. Trong sự bình thản lại mang theo phong quang vô tận xé rách trời cao, giống như không có gì có thể kháng cự vậy. Trong lòng Sở Mộ thoáng động. Hắn quay đầu nhìn lại. Mọi người cũng vội vàng quay đầu nhìn về phía âm thanh truyền đến. Chỉ thấy một bóng người dong dỏng cao thẳng tắp giống như thanh kiếm đâm lên trời cao đang đứng ở cửa của nội luyện kiếm trận, phong quang ép người. - Hắn là? Trong đầu rất nhiều đệ tử đều xuất hiện dấu chấm hỏi. - Đó không phải là... Nhất thời, đệ tử Lăng Phong Viện mỗi người lộ ra thần sắc bừng tỉnh hiểu ra, có chút kích động lâu ngày không gặp. - Tiêu Thiên Phong! Trong lòng Sở Mộ chậm rãi vang lên ba chữ này. Không sai, người tới chính là Tiêu Thiên Phong đã biến mất mấy tháng. - Nói ra tu vi và tên của ngươi. Trưởng lão trọng tài nói. - Kiếm Khí Cảnh cửu đoạn trung kỳ, Tiêu Thiên Phong của Lăng Phong Viện. Tiêu Thiên Phong thản nhiên nói. Giọng nói của hắn bao giờ cũng khiến người ta có cảm giác ẩn chứa phong quang sắc bén vô cùng vô tận. Đệ tử tu vi thấp sẽ cảm thấy đau đớn. Các trưởng lão Chưởng viện và Chưởng giáo khẽ cau mày. Trong lòng bọn họ có chút chấn động. Bọn họ cảm thấy, mình hình như nhìn không thấu đệ tử này. Đúng vậy, hắn đích xác là tu vi cửu đoạn trung kỳ. Nhưng trừ cái đó ra, những cái khác đều nhìn không thấu. Chỉ là loáng thoáng cảm giác được ở trên người đệ tử này, hình như ẩn chứa cảm giác lớn lao khủng khiếp. - Tiêu Thiên Phong... Hình như không giống lắm với mấy tháng trước. Sở Mộ lại thầm nói với mình. Trước kia Tiêu Thiên Phong chính xác cũng có một thân khí tức phong quang, nhưng chỉ nhàn nhạt. Hiện tại, khi tức lại đặc biệt mãnh liệt. Từng hành động cử chỉ lời nói đều sẽ làm cho loại khí tức phong quang này trở nên mãnh liệt hơn. Loại phong quang này dường như vô cùng vô tận. Trực giác nói cho Sở Mộ biết, Tiêu Thiên Phong hiện tại, so với Tiêu Thiên Phong mấy tháng trước đã cường đại hơn gấp rất nhiều lần. Hắn thay đổi cũng không chỉ là tu vi. Cái này chẳng qua là biến hóa biểu hiện ra ngoài. Biến hóa thật sự ở bên trong, còn không biết thế nào. Nhưng tuyệt đối là biến hóa khiến Tiêu Thiên Phong thay da đổi thịt. - A, hóa ra ngươi là đệ tử xuất thân Lăng Phong Viện. Nhưng tu vi của ngươi bây giờ đã là cửu đoạn trung kỳ, không còn là đệ tử của Lăng Phong Viện, mà là đệ tử tinh anh Chủ Điện nhất mạch ta. Trưởng lão trọng tài nói, trong mắt có sự tìm tòi nghiên cứu hiếu kỳ. - Ta vẫn chưa tiến hành sát hạch đệ tử tinh anh, cho nên vẫn là đệ tử Lăng Phong Viện. Tiêu Thiên Phong thản nhiên nói, thản nhiên không hề khiếp sợ. Khí thế của hắn kinh người. Ngay cả cao thủ Hóa Khí Cảnh cũng phải cảm thấy kinh ngạc. Lăng Phong Chưởng Viện và ba vị trưởng lão đột nhiên vô cùng vui mừng. Các đệ tử Lăng Phong Viện đều kích động không thôi. Chưởng viện của Minh Lôi Viện và Bích Thủy Viện cùng với các trưởng lão khác lại hâm mộ đố kị không dừng. Vì sao đệ tử ưu tú đều đi ra từ Lăng Phong Viện vậy? Sở Mộ đã vậy. Hiện tại Tiêu Thiên Phong cũng vậy. Người có nhãn lực đều có thể nhìn ra Tiêu Thiên Phong phi phàm. - Theo như lời ngươi nói, cũng có vài phần đạo lý. Trưởng lão trọng tài gật đầu: - Cũng được. Ngươi bây giờ vẫn tính là đệ tử Lăng Phong Viện. Đợi đến khi thịnh hội lần này kết thúc, ngươi phải tiến hành sát hạch đệ tử tinh anh của Chủ Điện, trở thành đệ tử tinh anh của Chủ Điện. Tiêu Thiên Phong gật đầu, ánh mắt sắc bén kinh người, giống như hai đạo kiếm quang. Từng người bị hắn nhìn tới, đều có cảm giác da thịt đau đớn, sắc mặt đại biến. Lúc nhìn thấy Sở Mộ, trong mắt Tiêu Thiên Phong lóe lên một sự bất ngờ. Hắn khẽ gật đầu, đưa ánh mắt rơi vào trên mặt Vương Đình Hạo. Mặt Vương Đình Hạo không đổi sắc, hoàn toàn không có chút sợ hãi nào đối diện cùng Tiêu Thiên Phong. Trong mắt hắn thoáng có hồ quang nhảy nhót. Trong lòng lại âm thầm kinh ngạc. Tiếp đó, hắn nhìn đến trên mặt Vũ Văn Minh Hóa. Hai mắt Vũ Văn Minh Hóa bắn ra tinh quang lợi hại bá đạo, hình như bắn về phía Tiêu Thiên Phong vậy, tràn ngập khiêu khích. Phong quang của Tiêu Thiên Phong khiến hắn cảm thấy hưng phấn, hưng phấn từ trong lòng phát ra. Hắn đã có cảm giác sốt ruột. Kiếm của hắn đã rục rịch muốn ra khỏi vỏ, đánh với Tiêu Thiên Phong một trận. Tiêu Thiên Phong lại nhìn về phía Lý Dật. Trên mặt Lý Dật vẫn thoáng mỉm cười, thản nhiên hóa giải khí tức ép người của Tiêu Thiên Phong. - Bốn người bọn họ, ngươi có thể khiêu chiến bất kỳ một người nào. Trưởng lão trọng tài nói. Theo bản năng, hắn cho rằng Tiêu Thiên Phong sẽ khiêu chiến Sở Mộ. Không chỉ là trưởng lão trọng tài cho là như vậy. Những người khác đều cho là như vậy. Bởi vì Sở Mộ là yếu nhất. Chỉ có người phía bên Lăng Phong Viện là âm thầm khẩn trương, hi vọng Tiêu Thiên Phong không nên khiêu chiến với Sở Mộ. Bằng không chính là tự giết lẫn nhau. - Người ta muốn khiêu chiến... Là hắn! Trong mắt Tiêu Thiên Phong phóng ra tinh quang, giống như một thanh kiếm quang, bắn về phía Vũ Văn Minh Hóa. - Ha ha ha ha, ta đã sớm chờ ngươi tới khiêu chiến. Ta cảm giác ngươi có thể khiến cho ta lấy ra toàn lực, thoả thích phát huy. Vũ Văn Minh Hóa cất tiếng cười to nói. Tiếng nói vô cùng hào hùng. Sát khí thản nhiên tràn ra. Phong quang lợi hại, hư không nhộn nhạo, giống như sóng lớn ngập trời, quét ngang luyện kiếm trận. Mọi người dường như đưa thân vào trong biển rộng cuồng bạo, lắc lư muốn ngã. - Khí tức thật kinh người. - Quá cường đại. Sắc mặt các đệ tử nội môn đại biến, đều lui về phía sau vận chuyển kiếm khí, chống đỡ hai khí tức mãnh liệt đến cực điểm này. - A... Chưởng giáo Chưởng viện và các trưởng lão đều lộ vẻ xúc động. Thân thể đứng thẳng, lông mày nhướn lên, cho thấy trong lòng bọn họ đang kinh ngạc. Hai mắt Lý Dật và Vương Đình Hạo thoáng mở to. Ánh mắt sáng ngời. Đó là một loại ánh mắt khi nhìn thấy cường địch. Sở Mộ lại cảm thấy kinh ngạc. Không chỉ có kinh ngạc về Vũ Văn Minh Hóa, hắn cũng kinh ngạc cả về Tiêu Thiên Phong.