[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 122 : Siêu sao mới va chạm

Ngày đăng: 01:03 22/08/19

Tiêu Thiên Phong hình như đã sớm biết tốc độ rút kiếm xuất kiếm của Sở Mộ cực nhanh, chớp mắt một kiếm đã bị ngăn cản, ngay lập tức liền đổi thành đâm ra hơn mười kiếm. Kiếm nhanh tới cực điểm. Từng kiếm từng kiếm chuyển động xuyên qua hư không. Từng kiếm từng kiếm đều là tuyệt sát, giống như phong quang vô tận. Không khí hoàn toàn bị xiết chặt, nghiền nát. Khí tức sắc bén đến cực điểm, đều rơi vào trên người Sở Mộ, làm cho sắc mặt Sở Mộ biến đổi. Trong lòng hắn thầm khiếp sợ. Kiếm của Tiêu Thiên Phong cực nhanh, đồng thời mang theo lực lượng rất mạnh. Lực lượng nội liễm nén ở trong thanh kiếm, khi đâm ra, không chỉ có đâm rách hư không, còn phát ra những tiếng ầm ầm mãnh liệt, hình như không khí bạo chấn. - Ngươi nhanh, ta còn nhanh hơn! Quát khẽ một tiếng, kiếm của Sở Mộ hóa thành làn gió vô tận, tập kích tới. Mắt đã không phân biệt ra được trong này có bao nhiêu kiếm. Chỉ có thể thấy một mảnh hợp chất đơn giản màu xanh biến thành hợp chất phức tạp, hoàn toàn ngăn cản được mười kiếm của Tiêu Thiên Phong. Leng keng. Leng keng. Những tiếng kim loại va chạm giống như vô tận. Nhiều tiếng xé rách trời cao, chói tai đến cực điểm. Các đệ tử dù đã đứng ngoài hai mươi thước, vẫn phải lui về phía sau. Hai tay bịt chặt lỗ tai. Trên mặt lộ vẻ một thần sắc đau đớn. Trong mắt lại đầy vẻ kinh hãi. Các cao thủ Hóa Khí Cảnh sừng sững không động, nhưng thần sắc đại biến. Trên mặt ba người Lý Dật, Vũ Văn Minh Hóa và Vương Đình Hạo lại hoàn toàn chấn động. - Kiếm thật nhanh... - Đây mới là thực lực chân chính của bọn họ sao? - Chẳng lẽ trước đó, khi đấu kiếm cùng chúng ta, hai người bọn họ vẫn chưa lấy ra thực lực chân chính? Một người nhỏ giọng nói một câu. Nói xong ba người liếc mắt nhìn nhau. Bọn họ đều cười khổ một tiếng. Trong lúc bất chợt, bọn họ có cảm giác bị đả kích lớn. Cảm giác thật giống như không thuộc về cùng một thế hệ, giống như cao hơn lứa tuổi của bọn họ, khiến bọn họ phải ngước mắt nhìn theo. Trong mắt các Chưởng viện cũng lộ vẻ chấn động. Thật khó có thể tưởng tượng được, tốc độ xuất kiếm cao như vậy lại gặp được ở trên người hai đệ bát đoạn và cửu đoạn này. Cái này bảo những trưởng bối như bọn họ làm sao chịu nổi đây. Năm đó, thời điểm tu vi của bọn họ cũng như vậu, so sánh ra, ngay cả cặn bã cũng không bằng. Nghĩ đến đây, nhất thời, bất luận là bản thân Chưởng giáo La Thiên Hùng hay ba vị Chưởng viện cùng với các vị trưởng lão, trong lòng đều cảm thấy vạn phần xấu hổ. Trong lúc bất chợt, bọn họ vừa mừng vừa sợ. Vui mừng chính là trong bản phái xuất hiện dệ tử thiên tài như vậy. Sau này lớn lên, phát triển lên, sẽ có trợ giúp lớn lao. Kinh sợ chính là đệ tử bộc lộ ra thiên tài như vậy, một khi bị thế lực càng cường đại hơn phát hiện, nhất định sẽ toàn lực thậm chí không từ thủ đoạn cướp giật. Đối với bản phái cũng là một tai họa. Mỗi một kiếm của Tiêu Thiên Phong đều bị Sở Mộ đỡ được, đồng thời thành công phản kích. Tiêu Thiên Phong lại xuất thủ lần nữa, đỡ kiếm của Sở Mộ. Hai bên liên tục ra tay va chạm với nhau, rất nhanh đã trên trăm kiếm. Từng kiếm từng kiếm gần như là toàn lực va chạm. Chỉ có thể thấy hai bên đánh ra vô số kiếm quang tạo thành từng vòng ánh sáng hình cung, giống như sóng nước khuếch tán ở trong không khí. Khi rất nhiều đệ tử thích ứng được với thứ âm thanh chói tai này, mỗi người từ trong khiếp sợ lại dại ra, trợn mắt hốc mồm nhìn chằm chằm vào hai người đang nhanh chóng xuất kiếm ngay ở trên kiếm đài hình tròn. Hai kiếm bởi vì không ngừng va chạm, phát ra những âm thanh vô cùng chói tai. Kèm theo đó là những sóng gợn mà mắt thường có thể thấy được, từ chỗ hai thanh kiếm va chạm nổ tung, quét tới bát phương. Không khí giống như biến thành mặt nước, đẩy ra vô số rung động. Những đệ tử tự cho rằng tốc độ kiếm của mình là rất nhanh, trong lúc nhất thời cảm thấy xấu hổ vạn phần. Tốc độ kiếm khiến mình kiêu ngạo nếu so sánh với Sở Mộ cùng Tiêu Thiên Phong, quả thực giống như ốc sên so với thỏ. - Thật sự không hổ danh là Sở sư huynh và Tiêu sư huynh. Thật sự quá kinh người. Các đệ tử ba viện, nhất là Lăng Phong Viện, hai mắt xuất hiện ánh sáng lập lòe, chói mắt đến cực điểm, giống như ngọn đèn, kìm nén tiếng kêu kinh ngạc không ngừng xúcđộng. Mỗi lần va chạm, Sở Mộ đều sẽ cảm thấy một lực lượng phản chấn, xuyên qua bàn tay, khiến bàn tay hắn hơi tê dại, thiếu chút nữa cầm không được thanh kiếm trong tay. Kiếm khí tu vi của Tiêu Thiên Phong mặc dù chỉ là cửu đoạn trung kỳ, nhưng cho Sở Mộ cảm giác, ngoài trình độ kiếm khí tinh thuần, hắn hoàn toàn không kém hơn Lý Dật. Tu vi của hắn lại vượt qua Sở Mộ. Đồng thời Tiêu Thiên Phong hình như giỏi về chuyện ngưng tụ lực lượng ở trên thanh kiếm, có thể sử dụng kiếm với uy lực mạnh hơn. Mặt khác, bát đoạn lúc đột phá đến cửu đoạn, thân thể sẽ được cường hóa một lần nữa. Có lý luận về các phương diện cường độ lực bạo phát đều sẽ có nâng cao nhảy vọt, khiến cho người đạt được cửu đoạn về mặt thực lực chỉnh thể, sẽ vượt qua bát đoạn rất nhiều. Đây cũng chính là tiêu chuẩn trong kiếm phái phân chia ra đệ tử nội môn cùng đệ tử tinh anh. Sở Mộ không thể không phát huy ra một vài phương pháp cơ sở gấm giảm bớt lực chấn động một cách vô cùng nhuần nhuyễn. Mỗi lần va chạm, hắn đều dẫn dắt lực phản chấn ra ngoài. Bằng không, ở dưới loại va chạm xuất kiếm nhanh như vậy, Sở Mộ cũng sẽ bởi vì tu vi chênh lệch, sớm bị thua. - Trình độ kiếm kỹ của Tiêu Thiên Phong tuyệt đối đạt tới tiêu chuẩn đại sư. Hơn nữa, nếu như hắn không ngưng tụ lực lượng ở trên thanh kiếm, có thể dùng tốc độ xuất kiếm nhanh hơn, lực bạo phát mạnh hơn, lại thêm đặc tính sắc bén của kiếm khí hệ kim, sợ rằng đại sư cũng không phải là đối thủ của hắn. Trong lòng Sở Mộ nghiêm khắc đánh giá, lại thầm nói với mình. Nhưng Sở Mộ đã đạt tới Tông Sư. Không chỉ là Tông Sư, còn có tu vi bát đoạn đỉnh phong. Hai bên kết hợp, thực lực tăng gấp bội. Khi hắn cùng Tiêu Thiên Phong đối đầu, tất nhiên không khiếp sợ, hoàn toàn không rơi xuống thế hạ phong. Sở Mộ kinh hãi, Tiêu Thiên Phong càng kinh sợ hơn. Ban đầu, hắn vốn cho rằng mình toàn lực nhanh chóng xuất kiếm, mới có thể đánh bại được Sở Mộ. Nhưng thật không ngờ, cho dù tu vi chiếm ưu thế tuyệt đối, hắn vẫn không làm gì được Sở Mộ. Tâm trạng hắn không khỏi càng thêm kích động, chiến ý tăng cao. Leng keng. Một tiếng động thật lớn vang lên, giống như sao băng va chạm trên trời cao. Không khí nổ mạnh, kinh thiên động địa. Vô số ánh lửa giống như pháo hoa chói sáng nổ giữa đêm hè. Kiếm khí khủng khiếp ngang dọc, trùng kích bốn phương tám hướng, bắn ra hào quang chói mắt giống như những vụ phát nổ sinh ra ngôi sao mới. Hai thân ảnh ở trong ánh sáng màu xanh nhạt và màu vàng nhạt, giống như hai viên thiên thạch bay ngược ra sau. Ở dải đất trung gian, bị chấn động va chạm mãnh liệt trở thành khoảng không thật sự. Rất nhiều không khí dũng mãnh lao vào, hình thành từng luồng khí xoáy đảo quanh.