[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 169 : Ai là người có thể cười tới cuối cùng ? (1)

Ngày đăng: 01:03 22/08/19

- Ha ha, không biết lần này đệ tử hai phái chúng ta thu hoạch thế nào nha? Diêu trưởng lão vui vẻ, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong. - Có lẽ sẽ không tệ, ta cảm thấy khả năng so với trước đó còn tốt hơn rất nhiều.  La trưởng lão cũng vui vẻ nói, trong đầu hắn thoáng hiện lên thân ảnh Sở Mộ đầu tiên, tiếp theo là thân ảnh Tiêu Thiên phong, có thể nói, trước đó mỗi một lần tiến vào trong Thanh Lan hư cảnh, đệ tử tinh anh thì có tiêu chuẩn thực lực cao nhất là Lý Dật, Vũ Văn Minh Hóa, Vương Đình Hạo, nhưng mà Sở Mộ và Tiêu Thiên phong lúc này hoàn toàn là thêm vào, siêu việt tiêu chuẩn thực lực trước đó. Mặc dù nói trong Thanh Lan hư cảnh có đôi khi cần tới vận khí, nhưng mà thực lực bản thân cường đại lại là một hậu thuẫn mạnh mẽ không thể không chối bỏ. - Ồ? Xem ra La trưởng lão rất có lòng tin a. Diêu trưởng lão trước tiên sững sờ, tiếp đó cười lên ha hả, hắn có chút không cho là đúng. Lần nào mà không giống nhau, không có bao nhiêu điểm khác biệt. Hắn cũng không biết lần này trong đám đệ tử tinh anh của Thanh Phong kiếm phái có Sở Mộ và Tiêu Thiên phong. La trưởng lão cũng cười cười, không nói gì thêm, nhưng mà hắn lại có tin tưởng mười phần, lần này thu hoạch của toàn bộ đệ tử tinh anh của Thanh Phong kiếm phái rất rõ ràng còn hơn trước đó. - Thực sự là nực cười, còn muốn có thu hoạch gì nữa? Nói không chừng ngay cả một đệ tử cũng không còn sống mà rời khỏi. Vừa vặn ba tên trưởng lão của Thanh Lan kiếm phái đuổi tới, một người trong đó trực tiếp trào phúng, diễu cợt, người này gọi là Diệu Nhật trưởng lão, hai gã trưởng lão khác thì cũng dùng vẻ mặt châm chọc, cười lạnh. Diêu trưởng lão giận dữ, khí tức mạnh mẽ bắt đầu bắn ra. - Sao nào? Muốn nếm thử sự lợi hại của chúng ta hay sao? Diệu Nhật trưởng lão cười lạnh liên tục nói, rất có tư thế một lời không hợp sẽ ra tay giáo huấn đối phương một chầu. - Diêu trưởng lão, không nên gấp gáp. La trưởng lão cũng không tức giận mà cười nói. - Chờ đệ tử phái chúng ta đi ra, lại nhìn xem sắc mặt bọn họ, lúc đó ngươi sẽ biết khi đó mình sẽ sảng khoái tới cỡ nào. La trưởng lão sở dĩ bình tĩnh như vậy hoàn toàn là tin tưởng thực lực của Sở Mộ và Tiêu Thiên phong, thực lực hai người bọn họ vô cùng cường đại, hoàn toàn có thể so với Kiếm giả thập đoạn. Tu vi và kiếm thuật tinh xảo tuyệt luân như vậy ở trong Thanh Lan hư cảnh nhất định sẽ có thu hoạch cực lớn. Chỉ cần đám người Sở Mộ và Tiêu Thiên phong có thu hoạch, chẳng khác nào là hung hăng vung tay đánh vào mặt ba trưởng lão của Thanh Lan kiếm phái này, đến lúc đó biểu lộ trên mặt bọn họ quả thực sẽ vô cùng đặc sắc. Vẻ mặt Diêu trưởng lão có chút kinh nghi bất định, hắn vốn cho rằng La trưởng lão chỉ nói giỡn mà thôi, nhưng bây giờ nhìn lại, dường như đối phương rất nắm chắc, hắn không khỏi suy đoán một phen, óa khí trong lòng đương nhiên cũng chậm rãi tiêu tán. Nhưng mà ba trưởng lão Thanh Lan kiếm phái liếc nhìn nhau, trong mắt có chút tự đắc, vui vẻ, trên mặt càng tràn ngập vẻ mỉa mai đối với Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái. Bởi vì bọn họ biết rõ một sự thực từ tước, Thanh Lan hư cảnh vốn cũng không lớn, thời gian mở ra một tháng đủ để đi khắp cả hư cảnh. Cho nên dưới sự đuổi giết của một Kiếm giả thập đoạn đỉnh phong, những đệ tử tinh anh hai phái kia tuyệt đối không còn đường sống. Trong đầu bọn họ đang tưởng tượng, khi đệ tử tinh anh Thanh Lan kiếm phái bọn họ mang ra một số lượng lớn linh dược... mà đệ tử Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái lại không có một ai xuất hiện, lúc đó biểu hiện trên mặt các trưởng lão này nhất định sẽ vô cùng đặc sắc a. Kế tiếp, các vị trưởng lão đều nhìn chằm chằm vào Thanh Lan hư cảnh, chấn động đã truyền ra. Tin rằng không cần quá lâu, đệ tử ba đại keiems phái sẽ nhanh chóng rời khỏi hư cảnh. ... - Chư vị, nhanh, Thanh Lan hư cảnh sắp đóng cửa. Vũ Văn Minh Hóa quát, nhanh chóng thi triển thân pháp, nhanh chóng chạy tới cửa ra Thanh Lan hư cảnh. Trong đám đệ tử Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái còn lại, tổng số có tám người, tu vi mỗi một người đều là cửu đoạn đỉnh phong. Trong đó Tạ Xuân Lôi tuy rằng cánh tay trái bị đứt, mất khá nhiều máu, nhưng mà sau khi Sở Mộ cho hắn một khỏa xích huyết quả bổ sung, lại trải qua mấy ngày điều dưỡng, cộng thêm một chút gặp gỡ trong Thanh Lan hư cảnh, không chỉ có thương thế tốt hơn rất nhiều mà ngay cả tu vi kiếm khí cũng đột phá. Bởi vì không có đệ tử tinh anh của Thanh Lan kiếm phái gây khó dễ, hơn nữa thực lực tám người đều rất cường hãn, liên thủ với nhau, mà trong Thanh Lan hư cảnh lại có rất ít hung thú cường đại như Khô Mộc giác mãng, cho nên tám người cơ hồ quét ngang đại bộ phận Thanh Lan hư cảnh, tìm được các nơi hẻo lánh, cũng vơ vét được không ít thứ tốt. Tuy rằng tìm được các loại linh dược cũng dựa theo tỷ lệ phân phối, Thanh Thủy kiếm phái chỉ còn lại hai người, cũng chỉ có thể nhận được một phần tư trên tổng số, nhưng mà trên thực tế bọn họ có thể nhận được một phần tư bọ họ đã vô cùng hài lòng rồi. Dù sao bọn họ xuất lực không lớn, thực lực chỉnh thể lại không bằng đám người Sở Mộ, coi như đám người Sở Mộ không phân cho bọn họ, bọn họ cũng không làm gì được. Trong lúc bọn họ chạy đi, mặt đất giống như nhanh chóng lui về phía sau, sau một lúc, tám người lần nữa đi tới cửa ra Thanh Lan hư cảnh. Nhìn qua cửa ra giống như một vòng tròn xoáy, tám người nhanh chóng dừng lại, liếc nhìn nhau, Vũ Văn Minh Hóa xông lên trước, lách mình tiến vào trong vòng xoáy rồi biến mất không thấy gì nữa. - Chư vị, lát nữa gặp lại bên ngoài. Lý Dật cười nói, cũng tiến thân vào trong vòng xoáy. ... - Đi ra, đi ra rồi. Vòng xoáy nhanh chóng xoay tròn, có một đạo thân ảnh thoáng hiện. Chín trưởng lão của tam đại kiếm phái hai mắt sáng ngời, nhanh chóng nhìn vào, tràn ngập chờ mong. Sưu một cái, một đạo thân ảnh lao ra, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, trên mặt ba trưởng lão Thanh Lan kiếm phái vốn vui mừng và kích động lúc này khuôn mặt lập tức cứng lại, vẻ kinh ngạc lan tràn trong mắt, đồng thời còn tràn ngập khó hiểu. Mà ba trưởng lão Thanh Phong kiếm phái thì vui vẻ, ba trưởng lão Thanh Thủy kiếm phái cũng có vài phần chờ mong. Ngay sau đó là Lý Dật xuất hiện, làm cho ba trưởng lão Thanh Lan kiếm phái càng thêm nghi hoặc, lại cố nén nghi hoặc trong đáy lòng, bọn họ tự nhủ, có lẽ chỉ là hai con cá lọt lưới mà thôi. Ngay sau đó lại có người xuất hiện, là Vương Đình Hạo, đám người La trưởng lão càng thêm cao hứng, thứ tư là Diêu Bích Phượng, làm cho ba trưởng lão Thanh Thủy kiếm phái cao hứng một lần. Đệ tử tinh anh xuất hiện nhanh chóng di chuyển, đi tới bên cạnh các trưởng lão bổn phái. - Tốt... Tốt... Tốt. La trưởng lão nhìn qua đám đệ tử tinh anh, phát hiện ra khí tức bọn họ càng thêm tinh thuần, sắc bén, nếu như so với trước đó tiến vào Thanh Lan hư cảnh còn cường đại hơn. Lại nhìn thấy bao bố trên lưng bọn họ đều đầy ắp, căng phồng, lập tức cao hứng vô cùng, kích động nói.