[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 195 : Không gian oản luân. Bản tâm Kiếm giả. (1)

Ngày đăng: 01:03 22/08/19

Hắn chợt rút kiếm ra, kiếm quang lóe lên, một đạo kiếm khí phá không bắn ra, chém về phía Hắc y nhân kia. - Ngươi... Trong đôi mắt lạnh lẽo, u ám của hắc y nhân bắn ra lửa giận và sát ý đáng sợ, hắn không thể ngờ tới được con sâu cái kiến Kiếm Khí cảnh trước mắt lại dám xuất kiếm với hắn, nhưng đáng tiếc quả thực hắn đã bị trọng thương. Ngay cả tiên thiên kiếm khí cũng không thể nào điều động được. Hắn chỉ có thể miễn cưỡng giãy dụa muốn thoát đi kiếm khí, chỉ là lại khó có thể làm được. Lập tức đạo kiếm khí này chém vào trên người hắn, xé rách da hắn, máu tươi chảy ròng ròng: - Con sâu cái kiến đáng chết, lập tức dừng tay, nếu không cho dù là trên trời dưới đất Huyết Kiếm lâu chúng ta sẽ vĩnh viễn đuổi giết ngươi không dừng. Kể cả tất cả những người liên quan tới ngươi đều phải chết. Lời uy hiếp này giống như tới từ cửu u địa ngục, làm cho trong lòng Sở Mộ phát lạnh, một cỗ hàn ý xoay quanh, kiếm trong tay hắn không khỏi nặng nề thêm. - Tiểu huynh đệ không cần lo lắng, hiện tại Huyết Kiếm lâu phải chính diện đối kháng với các thế lực khác, ốc còn không mang nổi mình ốc, chỉ cần giết chết hắn, tất cả những chuyện khác đều không thể nào xảy ra được. Người mặc áo bạc chậm rãi nói ra, thanh âm dường như mang theo một loại lực lượng khiến cho người khác yên tâm. Bất kể là theo như lời người áo bác nói, hay là hắc y nhân uy hiếp, Sở Mộ đều phải ra tay, chỉ có giết chết hắc y nhân này mới là kết quả tốt nhất, về phần tình huống khác đợi lát nữa tính tiếp. Lần nữa xuất kiếm, lần này Sở Mộ thi triển sát chiêu Kim Phong liệt không, kiếm quang màu vàng giống như chui vào trong hư không, một giây sau xuất hiện ở chỗ cổ hắc y nhân, trong mắt hắc y nhân hiện lên vẻ hoảng sợ vạn phần. Phốc, một tiếng vang nhỏ vang lên, một đạo quang mang màu vàng nhạt xuyên qua cổ. Người mặc áo bạc vốn sững sờ, tiếp theo trong mắt hiện lên vẻ tán thưởng. Thiếu niên Kiếm giả này ra tay quyết đoán như thế, không chút do dự, phần phong thái này người bình thường quả thực khó có thể so sánh. Cổ hắn y nhân bị sát chiêu Kim Phong liệt không xẹt qua, không có bất kỳ kháng cự nào, bộ dáng vẫn bảo trì như ban đầu, không có chút thay đổi, chỉ là chỗ cổ xuất hiện một vòng đỏ tươi, có máu tươi chậm rãi chảy ra, quỷ dị là máu tươi này không ngờ lại có màu thiên về đen, khác với thường nhân. - Đa tạ tiểu huynh đệ ra tay. Trên mặt người mặc áo bạc hiện lên nụ cười, bộ dáng có chút suy yếu: - Kính xin tiểu huynh đệ hộ pháp cho ta một lát. Nói xong người mặc áo bạc này không ngờ lại yên tâm nhắm hai mắt lại, không chút lo lắng Sở Mộ sẽ ra tay đối phó với hắn. Đây chính là Kiếm giả Hóa Khí cảnh a, như thế nào trên người cũng có ít thứ tốt, ít nhất kiếm khí kia chính là bảo bối khó có được. Sở Mộ chỉ nhìn người áo bạc một chút, hơi gật đầu, nhìn về phía thi thể hắc y nhân, sải bước tới nơi, thân ảnh giống như gió xuất hiện bên cạnh thi thể hắc y nhân. Ánh mắt nhìn về phía thanh trường kiếm đen kịt trong tay hắc y nhân. Thanh trường kiếm đen kịt này phóng ra một cỗ chấn động tràn ngập tà ác và huyết tinh khiến cho người ta sợ hãi, giống như là xâm lấn vào trong tinh thần, ý niệm của Sở Mộ, làm cho hắn phát lạnh, rét run. Vội vàng dời ánh mắt, vừa vặn nhìn vào một cái vòng trên cổ tay trái đối phương. Cái vòng trên cổ tay này ước chừng rộng bằng ngón út, bên ngoài màu đen, bên trên có rất nhiều đường văn điêu khắc chằng chịt, nhìn qua có ba phần hoa lệ, bảy phần cổ xưa. Ánh mắt Sở Mộ nhìn vào vòng tay này hồi lâu, lại không nhìn ra bất kỳ chỗ khác lạ nào. Nhìn qua đây giống như là một vật phẩm trang sức bình thường, nhưng mà trong lòng Sở Mộ lại có chút kỳ quái. Hắn vô thức nhìn về phía người mặc áo bạc, ánh mắt rơi vào cổ tay trái của người mặc áo bào màu bạc kia. Cũng có một cái vòng tay, cũng là màu đen. Cẩn thận phân biệt, bất luận là ngoại hình lớn nhỏ hay là hoa văn bên trên cơ hồ giống như đúc, giống như là cùng từ một khuôn mẫu, cùng một xưởng sản xuất ra vậy. Đây rõ ràng là hai Kiếm giả Hóa Khí cảnh tới từ hai thế lực bất đồng, chẳng lẽ sẽ có sở thích giống nhau, đeo vật phẩm trang sức cơ hồ giống như đúc sao? Điều này không khỏi khiến cho Sở Mộ cảm thấy hoài nghi, trong mắt hiện lên vẻ suy tư. Mà lúc này, người mặc áo bào màu bạc mở mắt ra, hai mắt nhìn Sở Mộ, cũng không nói gì mà buông kiếm, tay phải khẽ niết vào cái vòng trên cổ tay trái, chỉ thấy trong tay hắn xuất hiện một bình sứ. Người này nhanh chóng mở bình sứ ra, mùi dược hương nồng đậm nhanh chóng tràn ngập ra, trong tay người mặc áo bào màu bạc xuất hiện một khỏa đan dược màu ngà sữa lớn như long nhãn, miệng mở ra khẽ hấp một cái, khỏa đan dược kia giống như tự động nhảy vào trong miệng hắn vậy. Đậy nắp bình ngọc lại, tay phải lại niết một cái vào cái vòng trên cổ tay trái, bình sứ biến mất không thấy gì nữa. Người mặc áo bào màu bạc nhắm hai mắt lại, thân thể chuyển thành ngồi xếp bằng, vận chuyển kiếm khí quyết luyện hóa dược lực của đan dược. Tất cả quá trình này cũng không nhanh, bị Sở Mộ nhìn thấy rõ ràng, hai mắt hắn trợn ngược, miệng há hốc ra. Vẻ mặt rung động không thôi. Trong lòng giống như có sóng gió mạnh mẽ, đầu như có sấm sét nổ đùng đoàng. - Không gian... Oản luân... Yết hầu Sở Mộ khô khốc, gian nan thốt ra bốn chữ. Đồng thời trong lòng hiện lên vẻ mừng rỡ mãnh liệt, ngay cả tâm trí kiên định của hắn cũng lập tức thất thủ. Trong vòng mấy tháng ở Thanh Phong kiếm phái, hắn đã đem tất cả điển tịch trong Tàng thứ các đọc qua hơn phân nửa, nhớ rõ trong một bản điển tịch có miêu tả qua một loại bảo vật thần kỳ. Thể tích của loại bảo vật này cũng không lớn, không có cách nào tăng cường công kích hay là phòng hộ. Nhưng mà có một tác dụng khiến cho tất cả mọi người thèm thuồng chảy nước miếng, bên trong bảo vật này tự thành không gian nhỏ, có thể nhét vào bên trong đủ loại vật phẩm. Chỉ là đối với loại bảo vật như không gian oản luân này, điển tịch kia cũng chỉ đề cập một chút mà thôi, trên người trưởng lão Thanh Phong kiếm phái, chưởng viện và chưởng giáo La Thiên Hùng Sở Mộ cũng chưa từng nhìn thấy qua không gian oản luân. Đủ để nói rõ không gian oản luân này trân quý thế nào. Nhưng mà bảo vật trọng yếu như vậy lúc này hắn lại một lần nhìn thấy hai cái, gần trong gang tấc. Trong lúc nhất thời hô hấp Sở Mộ nhất thời trở nên dồn dập. Trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ do dự, đấu tranh, chợt có một đạo kiếm quang sắc bén bắn ra, trực tiếp chém đứt do dự, đấu tranh này, ánh mắt Sở Mộ càng trở nên thuần túy mà kiên định. Hắn quay người, cúi đầu, lấy không gian oản luân từ trong tay trái hắc y nhân xuống, cẩn thận nghiên cứu.