[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2902 : Thần kiếm kinh bát phương. (Hạ)
Ngày đăng: 01:29 22/08/19
Phong Vô Ý vốn cách xa Sở Mộ vài trăm thước, nhưng mà không tới một nháy mắt, thân và kiếm cùng hợp, hóa thành một đạo kiếm quang Kinh trập, lập tức xé rách không tủng xuất hiện trước mặt Sở Mộ. Hai mắt Sở Mộ phản chiếu một đạo kiếm quang. Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng có một cỗ khí thế mạnh mẽ trùng kích tới.
Khí thế kinh người kia tập trung hắn, Sở Mộ rất rõ ràng, nếu như một kiếm kia đánh trúng hắn thì tất cả lực lượng khủng bố ẩn chứa bên trong sẽ lập tức phóng thích ra, phá hủy mục tiêu là hắn.
Phong Vô Ý này ra tay nhìn như thăm dò, kỳ thực lại không lưu tình một chút nào.
- Ngu xuẩn.
Triệu Vô Cực thầm nghĩ.
Đám người Bạch Thần cũng không lo lắng chút nào. Nếu như Sở Mộ ngay cả một kiếm của Phong Vô Ý cũng không thể chống đỡ được thì không có tư cách ngồi song song với bọn hắn.
Nói thì chậm nhưng trên thực tế lại rất nhanh. thân thể Sở Mộ bất động, một đạo kiếm quang trong tay chém ra.
Kiếm pháp của Phong Vô Ý quả thực rất là cao thâm. Nhưng mà so sánh với Bạch Thần vẫn còn có một chút khoảng cách, chứ dwnfgdf nói là so sánh với Huyền Diệu Vương.
Lúc này, trong nháy mắt Phong Vô Ý xuất kiếm đánh tới Sở Mộ đã nhìn ra ảo diệu trong kiếm pháp của đối phương, cũng nhìn ra chỗ sơ hở trong kiếm pháp của đối phương.
Một kiếm của Sở Mộ men theo sơ hở trong kiếm pháp của đối phương mà va chạm, lập tức đánh bại.
Kiếm quang như có sấm sét ẩn nấp còn chưa kịp phóng ra uy lực kinh người thì đã bị Sở Mộ đánh bại. Một đạo kiếm quang lạnh lẽo bành trướng trước mắt khiến cho đồng tử của Phong Vô Ý run lên, lực lượng khởi động. Kiếm trong tay nhanh chóng vung vẩy, ngưng tụ một bức tường bằng kiếm quang trước mắt, ngăn cản một kiếm của Sở Mộ.
Tu vi của bản thân Phong Vô Ý là Thánh cấp bát tinh sơ giai, nhưng thực lực thực tế lại đủ để so sánh với Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường. Bởi vậy muốn dùng một kiếm giải quyết đối phương cũng không dễ.
Bức tường bằng kiếm quang dưới thân kiếm của Sở Mộ nghiền nát, Phong Vô Ý nhân cơ hội này bay ngược ra. hắn cảm thấy kiếm trong tay chấn động không thôi. Một cỗ lực lượng không ngừng trùng kích, khiến cho hắn không thể không dùng sức mới có thể nắm chặt được.
Sở Mộ bước về phía trước một bước, kiếm giơ lên rồi chém xuống.
Trong nháy mắt này kiếm quang giống như từ trên trời giáng xuống, tập trung vào Phong Vô Ý rồi chém xuống.
Nếu như trước đó Phong Vô Ý chỉ thăm dò Sở Mộ thì Sở Mộ cũng không để ý, vấn đề là Phong Vô Ý xuất kiếm không chút lưu tình nào. Đã như vậy Sở Mộ cũng sẽ không lưu tình.
- Dừng tay.
Sắc mặt Phong Vô Ý đại biến, trực giác nói cho hắn biết kiếm này hắn khó có thể chống cự được. Ngăn không được, rất có khả năng sẽ bị chém giết tại chỗ.
Trong chớp mắt, Phong Vô Ý lâm vào tử cục, một đạo kiếm quang vô cùng mạnh mẽ xé rách không trung, từ bên cạnh chém tới. Đánh trúng kiếm khí màu đỏ, phanh một tiếng, cả hai cùng tán loạn.
Có người xuất kiếm đánh tan kiếm khí của Sở Mộ, cứu Phong Vô Ý.
- Đa tạ tiền bối.
Phong Vô Ý giữ được mạng, vội vàng lùi về phía sau, rồi sau đó nhìn về phía người ra tay, chắp tay nói.
- Tiện tay mà thôi.
Người xuất kiếm khẽ cười nói. Đây chính là Lâm Trấn Thông, Nhị điện chủ Tà Long điện. Sở dĩ hắn ra tay là bởi vì nguyên nhân rất đơn giản. Nhi tử độc nhất của hắn Lâm Từ Kỳ, sau khi Sở Mộ xuất hiện đã nói cho hắn biết người này chính là Sở Mộ.
Lâm Tử Kỳ cố chút mâu thuẫn với Sở Mộ. Điểm này Lâm Trấn Thông cũng biết, nếu là trước kia hắn sẽ không để ý. Nhưng mà Sở Mộ đã được liệt là Vô Song kiếm tinh, hắn không thể không coi trọng.
Nếu như là người khác, sẽ làm giảm mâu thuẫn, cuối cùng là hóa giải. Nhưng mà suy nghĩ của Lâm Trấn Thông khác với bình thường, hắn muốn diệt sát Sở Mộ, như vậy mới không còn mâu thuẫn.
Sở Mộ nhìn qua, Lâm Trấn Thông cũng liếc mắt nhìn qua, ánh mắt vô cùng sắc bén, lại ẩn chứa sát cơ kinh người.
Tiếp đó Lâm Trấn Thông muốn xuất kiếm.
Hai mắt đám người Bạch Thần nheo lại, Lâm Trấn Thông này chính là cường giả Kiếm Thánh Ám Tinh cấp lâu năm, thực lực so với cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường còn đáng sợ hơn gấp chục lần. Sở Mộ có thể đối kháng với hắn ta sao?
Đột nhiên mặt đất ầm ầm chấn động.
Lực chú ý của mọi người đều bị dẫn dắt qua. Hóa ra là Hắc Thần cự kiếm phát ra chấn động.
Dưới chấn động, một cỗ gợn sóng lập tức từ trong Hắc Thần cự kiếm khuếch tán ra ngoài, xẹt qua bốn phương tám hướng, xẹt qua thân thể mọi người, khiến cho mọi ngườia ảm nhận được một cỗ khí thế vô hình, không ai có thể chống lại được.
Chợt, từ trong Hắc Thần cự kiếm có một cỗ phong mang kinh khủng phóng lên trời, quấy nát phong vân.
Trên không bỗng nhiên trở nên đen lại, giống như đêm tối hàng lâm. Từng vết nứt không gian khủng bố tới cực điểm nhiều lần xuất hiện, giăng khắp nơi, trải rộng trong hư không. Mỗi một vết nứt không gian đều tản mát ra quang mang đen kịt, giống như là miệng của hung thú Thái cổ, muốn thôn phệ thiên địa, diệt sạch tất cả sinh cơ.
Phong mang thần kiếm, vết nứt không gian, uy thế như vậy khiến cho sắc mặt mọi người liên tục đại biến, vô cùng khiếp sợ.
Mỗi một vết nứt không gian đều khiến cho trong lòng mọi người kinh hãi, lạnh mình, hồi hộp không thôi.
Cho dù là Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp cũng không dám tranh phong mang.
May mắn là vô số vết nứt không gian chỉ xuất hiện trên không trung, phía dưới tuyệt đối an toàn. Nếu không cũng không có ai dám đứng ở đây.
Khí thế khủng bố, phong mang kinh thiên động địa không ngừng từ trong Hắc Thần cự kiếm phun ra.
Năng lượng tích súc ngàn năm giống như giờ phút này đều phun ra toàn bộ.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào khí thế, phong mang bên trên Hắc Thần cự kiếm. Hắc Thần cự kiếm, hư ảnh cao mấy ngàn thước dưới cỗ khí thế, phong mang kia không ngừng được rèn luyện, trở nên ngưng thực, hóa thành thực chất.
Áp lực, một loại áp lực trước đó chưa từng có từ trong Hắc Thần cự kiếm lan tràn ra, bao trùm bát phương, rơi vào trên thân mọi người, giống như núi cao vô hình trấn áp vậy.
Ngay cả Sở Mộ cũng cảm thấy thân thể mình trầm xuống, lại càng không cần phải nói tới những tu luyện giả không bằng hắn.
Tu luyện giả tới đây ít nhất cũng có tu vi Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên sơ kỳ, nói cách khác ít nhất cũng là cường giả Thánh cấp thất tinh sơ giai. Đối mặt với áp lực bực này ít nhiều còn có thể chống cự lại một chút. Đương nhiên cũng là do Hắc Thần cự kiếm không có trực tiếp nhằm vào bọn hắn.