[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 2932 : Kích thứ mười bốn.
Ngày đăng: 01:29 22/08/19
Ánh mắt đám người Bạch Thần ngưng tụ, trong tưởng tượng của bọn hắn, đối mặt với một kích như vậy, cho dù là bản thân bọn hắn cũng không dễ dàng ứng phó. Sở Mộ sẽ ứng phó như thế nào đây?
Cái đuôi lớn của Tà long đánh tới, một trảo của Tà long khác cũng tới, hư không bốn phía chịu áp lực rất lớn. Hư không trực tiếp bị phong tỏa, giam cầm.
Mọi người đều trợn hai mắt.
Nói thì chậm mà diễn biến rất nhanh, chỉ có rất ít người mới có thể nhìn thấy thân thể Sở Mộ vặn vẹo một cách quỷ dị, giống như là quang mang chiết xạ. Công kích của Tà long Đồ thánh trận và một kiếm của Ngô Ngọc Tử đánh ra không ngờ đều thất bại.
Loại cảm giác này giống như Sở Mộ không tồn tại vậy, nhưng mà rõ ràng hắn vẫn đứng ở nơi đó, dường như chưa từng di chuyển qua.
- Lực khống chế thật đáng sợ.
Năm Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp co rút hai mắt lại, trong lòng khiếp sợ không thôi. Ở nơi này duy chỉ có bọn hắn mới nhìn thấy rõ ràng.
Trong nháy mắt bị công kích, thân thể Sở Mộ dùng tốc độ không cách nào hình dung được vặn vẹo, làm ra động tác vượt quá phạm trù bình thường, giống như là mềm mại không xương. Trong nháy mắt, không chỉ có tránh đi một kích của Tà Long Đồ thánh trận, cũng tránh đi một kiếm của Ngô Ngọc Tử.
Người nhìn thấy khiếp sợ, người nhìn không thấy cũng khiếp sợ.
Hai tay Sở Mộ, mỗi tay đều cầm một kiếm, kiếm quang hung hãn, lăng lệ mà bá đạo tuyệt luận. Kiếm nhanh chóng tới kinh người, hóa thành một đạo lưu tinh xé rách không trung, giống như muốn đánh bại trăng sáng, phân biệt bắn về phía Tà Long Đồ Thánh trận và Ngô Ngọc Tử.
Đây chính là kiếm pháp nhị lưu mà Sở Mộ tu luyện - Lưu Tinh thập tam kích.
Tổng cộng có hai mươi sáu đạo kiếm quang, giống như hai mươi sáu khỏa lưu tinh xẹt qua không trung, ẩn chứa uy lực đáng sợ. Dưới sự dẫn dắt của Kiếm chi chân ý và Thứ chichana ý, phong mang hiển hiện, lợi hại khôn cùng.
Ngô Ngọc Tử biến sắc, vội vàng lùi về phía sau rồi vung kiếm, bố trí vô số tầng phòng ngự. Mỗi một đạo kiếm quang đều giống như một đầu Tà long nhỏ đang di chuyển, giương nanh múa vuốt.
Tà long của Tà Long Đồ thánh trận quay cuồng, giống như hành vân bố vũ, tạo thành từng tầng gợn sóng. Mà mỗi một đạo gợn sóng đều có được lực phòng ngự kinh người. Chợt, hai móng vuốt đánh ra, móng vuốt sắc bén tràn ngập hư không, trải rộng tám phương, dùng công đối công.
Cho dù là kiếm pháp nhị lưu nhưng dưới kiếm pháp siêu cường của Sở Mộ cũng có thể bộc phát ra uy lực khủng bố.
Cầm kiếm, thân thể vặn vẹo, giống như du long tới, tới gần Ngô Ngọc Tử.
Mười ba đạo kiếm quang giống như lưu tinh đều bị Ngô Ngọc Tử ngăn cản, đánh nát. Cùng lúc đó, Sở Mộ lại lần nữa xuất kiếm, lại là mười ba đạo kiếm quang như lưu tinh, từng đạo dường như so với trước còn nhanh chóng hơn, càng thêm sắc bén hơn.
Luận thực lực, Ngô Ngọc Tử kém hơn Lâm Trấn Thông một ít. Thực lực của Sở Mộ lúc này so với lúc chiến với Lâm Trấn Thông còn mạnh hơn vài phần. Ngô Ngọc Tử đối mặt với Sở Mộ căn bản không có cách nào chiếm thế thượng phong, trực tiếp bị áp chế.
Lui về phía sau nhưng vẫn không ngừng vung kiếm chống cự, đánh nát kiếm quang.
Sở Mộ tiến lên, tấn công, vung kiếm, lưu tinh thập tam thức lần lượt xuất kiếm.
Mỗi một kích mỗi một kiếm, mỗi một lần thi triển Sở Mộ đều toàn tâm toàn ý đầu nhập vào, tất cả nắm giữ, quỹ tích đều hiện lên trong đầu hắn.
Mặc dù chỉ là kiếm pháp nhị lưu, nhưng mà Sở Mộ lại không coi thường một chút nào, vẫn dùng tâm thành kính với kiếm đạo để đối xử.
Dùng tâm ý tinh khiết.
Đối mặt với công kích của Sở Mộ, trong lúc nhất thời Ngô Ngọc Tử hoàn toàn không tìm ra cơ hội phản kích, chỉ có thể không ngừng đón đỡ, lùi về phía sau.
Tà long do Tà Long Đồ thánh trận ngưng tụ, dưới cước bộ của chín cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong, nhanh chóng bay lên không, vọt về phía Sở Mộ, miệng mở ra, phát ra tiếng rống kinh người. Một cỗ sóng âm đáng sợ đánh nát không trung, bắn thẳng tới Sở Mộ.
Mười ba đạo kiếm quang giống như cùng lúc xuất hiện, đạo thứ nhất rất nhỏ, đạo thứ mười ba mạnh mẽ nhất, đại biểu cho kiếm thứ mười ba trong Lưu tinh thập tam kích.
Va chạm, nghiền nát, lực lượng tàn sát bừa bãi.
- Thật mạnh.
- Sở Mộ này không ngờ lại có thực lực Ám Tinh cấp.
- Không hổ là Vô Song kiếm tinh, quá kinh người.
- Ta thấy hắn sẽ không dừng lại, hiện tại hắn chẳng khác nào đối mặt với hai cường giả Ám Tinh cấp vây công nha. Nhưng mà không ngờ lại còn có thể chiếm thế thượng phong.
Lần này người Tà Long điện xuất động là người có thể tiến vào Hắc Thần bí cảnh cùng với Ngô Ngọc Tử và chín Tà Long bí vệ. Người tiến vào Hắc Thần bí cảnh chết năm, còn bốn người còn sống đi ra. Nhưng mà thực lực mạnh nhất cũng chỉ tương đương với Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong tầm thường mà thôi, loại chiến đấu cấp độ này bọn họ còn không nhúng tay vào được
Ngô Ngọc Tử cơ hồ bị áp chế, Tà Long Đồ thánh trận không ngừng đuổi thoe, lần lượt bị ngăn cản, tình thế không ổn.
Mười ba đạo kiếm quang giống như lưu tinh xuất kích, lần này không phải là một đường thẳng tắp nữa, mà có khúc chiết, giống như một điểm đồng nhất, khiến cho sắc mặt Ngô Ngọc Tử càng thêm khó coi, trong lòng lại càng khiếp sợ.
Vốn là mười ba đạo kiếm quang nhìn như đồng thời, nhưng lại công kích mười ba vị trí. HIện tại mười ba đạo kiếm quang đều đánh xuống cùng một điểm, như vậy chẳng khác nào hắn phải thừa nhận mười ba lần công kích.
Dưới Lưu Tinh thập tam thức, tạo nghệ của Sở Mộ càng thêm thâm sâu.
Kiếm Khí lưu ảnh, lƯu ảnh dưới công kích của Tà Long Đồ thánh trận bị nghiề nnát, chân thân Sở Mộ giống như thuấn di xuất hiện ở một vị trí khác, hai mắt lóng lánh, giống như là tinh mang sáng chói.
Kiếm trong tay chậm rãi giơ lên, sau lưng giống như có một phiên hắc ám, hóa thành đêm tối, hóa thành hư không, trong nháy mắt này khiến ch trong lòng người ta im lặng, không sinh ra tạp niệm.
Năm Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp trợn mắt, khó có thể che đấu được vẻ khiếp sợ trong lòng.
Dị tượng của kiếm pháp này rõ ràng đã đạt tới tình trạng cực kỳ cao thâm, hơn nữa còn triệt để hiểu rõ kiếm pháp, nắm giữ, cải tiến cho phù hợp mười phần với bản thân, cho nên mới diễn sinh ra dấu hiệu đặc biệt như vậy.
Đây là chuyện có bao nhiêu cường giả không có cách nào làm được, coi như là năm người bọn hắn sau khi chìm đắm hơn ngàn năm mới miễn cưỡng nắm giữ. Về phần đám người Bạch Thần, những yêu nghiệt này cho dù thiên phú hơn người, sớm muộn gì cũng có ngày nắm giữ. Nhưng mà hiện tại còn kém rất lớn.