[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần
Chương 298 : Yêu nghiệt trăm năm! Phong quang không ngừng. (2)
Ngày đăng: 01:04 22/08/19
- Không thể tưởng tượng nổi. Không thể tin được.
- Không ngờ là thứ năm.
- Ta còn chưa có tỉnh ngủ sao?
Sau một sự yên tĩnh ngắn ngủi trôi qua, sau đó giống như nồi áp suất nổ tung, trở nên nóng bỏng xôn xao. Mỗi người đều lớn tiếng bàn luận.
- Sư. . . Sư đệ. . . Ta. . . Ta không phải đang nằm mơ. . ..
La Ngọc Phong nói vô cùng khó khăn.
- Ừ, là thật.
Sở Mộ gật đầu. Nếu như nói trong số những mọi người ở đây, người duy nhất có thể giữ được tỉnh táo, cũng chỉ có hắn. Mặc dù bị thứ hạng của mình làm cho khiếp sợ một hồi, nhưng Sở Mộ cũng hiểu được đó là đương nhiên.
- Phải báo cáo lên Phủ Chủ. Không biết Phủ Chủ sẽ có phản ứng gì.
Chấp sự mặc áo bào đỏ mặt không đổi sắc, lại nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, âm thầm nghĩ.
- Năm mươi canh giờ.
Sở Mộ nhìn Hàn Ngạo đứng gần đó, nói.
Sắc mặt Hàn Ngạo nhất thời vô cùng khó coi, giống như ăn phân vậy. Nhưng mà, lời đã nói ra giống như bát nước hắt đi, không có khả năng thu hồi.
Nhất là đối với loại người tính tình cao ngạo luôn tự cho mình là người cao cao tại thượng như Hàn Ngạo. Dù thế nào cũng không có khả năng không thực hiện lời hứa.
- Ta sẽ chuyển cho ngươi.
Sắc mặt Hàn Ngạo thoáng đen lại, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường. Hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, nói:
- Nhưng ta vẫn hi vọng, ngươi có thể gia nhập bản bang. Lấy thiên phú của ngươi, tuyệt đối sẽ được bản bang coi trọng. Đến lúc đó hưởng thụ được các loại tài nguyên, tăng nhanh tu luyện.
- Cảm ơn ý tốt của ngươi. Chuyện này không cần nhắc lại nữa.
Thái độ Hàn Ngạo nằm ngoài dự đoán của Sở Mộ. Hắn còn tưởng rằng Hàn Ngạo này cho dù không đến mức không thực hiện, tối thiểu cũng sẽ thốt ra vài câu độc ác. Xem ra người có thể lưu danh ở trên Thiết Kiếm Bảng đều là nhân kiệt, chân chính có nội tình.
Hàn Ngạo lắc đầu không nói thêm gì nữa, nhưng trong lòng lại có suy nghĩ. Giống như lời hắn nói, lời mời của hắn vẫn chưa bao giờ bị cự tuyệt. Lần này cũng không thể ngoại lệ. Nhất định phải tìm cách để Sở Mộ gia nhập Ngạo Kiếm Bang.
Hàn Ngạo có một loại trực giác, tiếp nhận được Sở Mộ, sau này Ngạo Kiếm Bang nhất định có thể càng trở nên cường đại hơn. Nói không chừng còn có cơ hội ngang hàng cùng ba minh, trở thành minh thứ tư.
Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp lại kết thúc. Tin tức Sở Mộ thu được thứ hạng thứ năm, trong nháy mắt giống như một cơn lốc quét tới toàn bộ ngoại phủ, lại khiến cho ngoại phủ chấn động cực lớn.
Chấp sự mặc áo bào đỏ rời khỏi Tiểu Kiếm Tháp, nhanh chóng đến Kiếm Lâu chỗ Phủ Chủ ngoại phủ đem tin tức báo lên.
- A, từ thứ hạng 65 tăng lên tới thứ năm, nâng cao 60 thứ tự. . .
Ngoại phủ Phủ Chủ cũng cảm thấy kinh ngạc, bị khiếp sợ:
- Nghĩ đến lần trước, hắn chắc hẳn vẫn chưa hoàn toàn thích ứng khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp, thực lực có giữ lại. Chỉ có điều, trăm năm qua, hắn là người đầu tiên có loại tốc độ tăng lên như vậy. Người như vậy, đều là yêu nghiệt phong quang không ngừng.
- Phủ Chủ đại nhân, vậy ngài có muốn triệu kiến hắn hay không?
Chấp sự mặc áo bào đỏ hỏi.
- Không.
Phủ Chủ lắc đầu:
- Đợi đến khi hắn đột phá Hóa Khí Cảnh, ta lại triệu kiến hắn.
- Vâng.
Chấp sự mặc áo bào đỏ liền lui ra.
. . .
- Sư đệ. . .
La Ngọc Phong vẫn lộ ra vẻ mặt kích động, trong lòng đắm chìm trong sự chấn động, xác nhận Sở Mộ thật sự thu được hạng thứ năm, không thể tự kềm chế.
Sở Mộ khẽ mỉm cười một cái, không nói gì thêm.
- Sư đệ, ta đi về trước.
La Ngọc Phong suy nghĩ một chút, nói.
Hai người tách ra, Sở Mộ quay về Kiếm Lâu số 65.
Hắn có chút suy tư một chút về chuyện có nên đi Bách Sự Đường xin khiêu chiến với chủ nhân Kiếm Lâu số 5 hay không... Hoàng Phủ Cuồng.
Trên thực tế, một trăm tòa Kiếm Lâu độc lập gần như giống hệt nhau, đều không phân chia cao thấp. Cho nên, cho dù là đánh bại Hoàng Phủ Cuồng, vào ở trong Kiếm Lâu số 5, cũng sẽ không có đặc biệt nào.
Nhiều lắm, chính là nghe hình như cao cấp hơn một ít mà thôi.
- Ngày mai phải đi Bách Sự Đường xin khiêu chiến Hoàng Phủ Cuồng.
Sở Mộ cuối cùng đưa ra quyết định.
Không phải vì quyền ở lại Kiếm Lâu số 5, mà xuất phát từ chủ định, muốn cùng đối thủ cường đại đấu kiếm, dựa vào thông qua thực chiến để đạt tới mục đích nâng cao bản thân.
. . .
Trong Kiếm Lâu số 5, Hoàng Phủ Cuồng luyện kiếm thuật biết được kết quả chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp xong, nhất thời nhếch miệng cười, lộ ra một loại ý cười cuồng ngạo tràn ngập tự tin.
- Sở Mộ, một học viên mới. Thật sự có chút thú vị. Nhàm chán hơn nửa năm, cuối cùng có người đáng giá để ta ra tay. Hi vọng không khiến cho ta thất vọng.
Hoàng Phủ Cuồng lẩm bẩm nói, đem kiếm cắm vào trong vỏ, đeo ở trên lưng, bước ra khỏi phong cấm của Kiếm Lâu.
Cùng lúc đó, người trong Kiếm Lâu số 1, Kiếm Lâu số 2, Kiếm Lâu số 3 và Kiếm Lâu số 4 đều bị tin tức này làm cho kinh động.
Bởi vì đã có một đoạn thời gian thật lâu, không ai có thể tiến vào thứ tự trước mười.
Lần này, lại có một học viên mới, trong lần thứ hai khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp liền tiến vào trước mười. Hơn nữa còn là đứng thứ năm. Bảo bọn họ làm sao không cảm thấy khiếp sợ cho được.
Nhất thời, mỗi người xuất hiện sự xúc động mà đã lâu không có.
Không lâu sau đó, sẽ là một ngày gió nổi mây phun, được vạn người chú ý. . .
- Sở Mộ, chiều nay, ngươi phải cùng Hoàng Phủ Cuồng quyết chiến trên đài đấu kiếm.
Chấp sự Bách Sự Đường nói ngắn gọn, trên mặt chợt lộ ra một nụ cười khẽ:
- Ngươi làm ra thành tích mà người khác không có khả năng làm ra. Quá kinh người. Thật không biết sau đó thành tựu của ngươi sẽ đạt tới trình tự gì?
- Làm phiền ngươi.
Sở Mộ mỉm cười, gật đầu, nói.
- Hoàng Phủ Cuồng là con cháu vương thất, tính tình cuồng ngạo. Lúc mới vừa vào Kiếm Phủ khiêu chiến khắp nơi. Chỉ có điều đến sau này, khi thực lực của hắn tăng lên tới mức cực cao, người có thể đánh với hắn một trận quá ít, cho nên mới yên tĩnh lại. Kiếm khí tu vi của hắn nửa năm trước đã đạt được nửa bước Hóa Khí đỉnh phong. Hắn lĩnh ngộ ý cảnh tương đối đặc biệt. Là ý cảnh lực lượng. Có người nói đã lĩnh ngộ được hai thành chín. Sử dụng Ngụy Kiếm Khí là một thanh kiếm nặng đến trăm cân. Một môn Đoạn Nhạc Kiếm Thuật còn tu luyện tới viên mãn. Thực lực hết sức kinh người. Ngươi cũng nên cẩn thận. Tốt nhất không nên cùng hắn cứng đối cứng.
Chấp sự Bách Sự Đường nói.
- Cảm ơn chấp sự.
Sở Mộ làm kiếm lễ.
- Hi vọng ngươi có thể lại giành được thắng lợi.
Chấp sự vừa nói vừa đáp lại kiếm lễ, sau đó từ biệt.
- Hoàng Phủ Cuồng. . . Không nghĩ tới ngươi còn sốt ruột hơn cả ta.
Sở Mộ lẩm bẩm nói, lộ ra một nụ cười mỉm. Hắn có chút chờ mong ngày quyết chiến kia.
. . .
Hoàng Phủ Cuồng chủ động xin khiêu chiến. Tin tức này nhanh chóng truyền ra. Mỗi người trong ngoại phủ đều biết được.