[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 3457 : Trà trộn ở Ma Thành. (Hạ)

Ngày đăng: 01:34 22/08/19

Sở Mộ một bên ẩn núp, một bên chậm rãi tu luyện, tận khả năng tăng lên tu vi của mình, chờ đợi con mồi. Tính toán, đây là ngày thứ ba hắn vào khu vực Ma Thành, hắn rất kiên nhẫn, bởi vì đây là địa bàn của địch tộc, không thể có chút bạo lộ, nếu không sẽ cực kỳ nguy hiểm. Hôm nay, lại nghênh đón một lớp người Ma tộc, tổng cộng có năm cái, phát ra khí tức để cho Sở Mộ biết rõ, tu vi cao nhất là Tiểu Thánh Tôn, bốn cái khác là Ngũ luyện. - Có thể ra tay. Sở Mộ thầm nghĩ, phảng phất như thích khách ẩn núp, chờ đợi thời cơ ra tay tốt nhất.  Có tâm tính vô tâm, lại ở dưới Sở Mộ nắm chắc thời cơ tinh chuẩn, kiếm quang phá không, ngay lập tức tới, nhanh đến mức tận cùng, năm Ma tộc kia căn bản không kịp phản ứng, cho dù là Tiểu Thánh Tôn lợi hại nhất cũng phản ứng không kịp, kiếm quang liền xỏ xuyên qua đầu lâu của bọn hắn. Sau khi nhanh chóng giết chết, Sở Mộ thu Sát Lục bí văn, Sát Lục phù văn cùng không gian giới chỉ của năm Ma tộc, lại hủy diệt thi thể của bọn hắn, không lưu chút dấu vết nào, còn lau đi khí tức, khôi phục đến bộ dáng lúc trước. Phía trước vì thi triển Vô Sinh Kiếm Thức, Sở Mộ nghiền nát bốn đạo Sát Lục phù văn mình nắm giữ, đổi lấy lực lượng cường đại ngắn ngủi, đó là kế hoạch của hắn, ngày nay, lại nhận được vài đạo Sát Lục phù văn, y nguyên có thể dùng để nghiền nát, bất quá lại không thể liên tục sử dụng, dù sao mỗi một lần nghiền nát Sát Lục phù văn đều mang đến trùng kích cùng phụ tải cho mình, phụ tải quá lớn, bản thân khó có thể thừa nhận. Lại một ngày đi qua, người Ma tộc chết ở dưới kiếm của Sở Mộ đã có mười cái, mà Sở Mộ tích lũy sát khí cùng ma luyện sát ý cũng càng thêm tinh thuần, trong vô hình tăng lên uy lực của Vô Sinh Kiếm Thức. Ngày thứ mười, lại có một lớp người Ma tộc chết ở dưới kiếm của Sở Mộ, biến thành tích lũy của Sở Mộ. Tính toán, người Ma tộc chết ở dưới kiếm của hắn đã vượt qua 100 cái, lợi hại nhất chính là Đại Thánh Tôn. Cực Thánh Tôn, Sở Mộ tạm thời còn không dám ra tay, bởi vì Cực Thánh Tôn Ma tộc đều cực kỳ cường đại, muốn giết chết, độ khó rất lớn, vạn nhất không cách nào một kiếm miểu sát, hậu quả là bị đối phương tiết lộ tin tức, đến lúc đó sẽ đưa tới đại lượng Ma tộc đuổi giết. Hơn 100 Ma tộc, từng Ma tộc đều có Sát Lục phù văn Thanh Đồng cấp, toàn bộ bị Sở Mộ thu, chuẩn bị cho nghiền nát sử dụng. Hơn 100 Ma tộc tử vong, đối với Ma Thành mà nói, căn bản là không coi vào đâu, cho dù tử vong mấy ngàn cũng không coi vào đâu, dù sao thực lực của Sát Lục Cự Thú không yếu, mà tiến vào Sát Lục chiến trường, cũng có khả năng bị người chủng tộc khác giết chết. Ngày thứ mười lăm, đã có hơn 200 Ma tộc chết ở dưới kiếm của Sở Mộ, Sở Mộ lại chờ đến một lớp người Ma tộc, khí tức cao nhất là Đại Thánh Tôn. Đại Thánh Tôn, Sở Mộ đã giết qua mười cái, nhiều thêm một cái cũng không sao, vì vậy Sở Mộ tìm kiếm thời cơ tốt nhất, ra tay. Kiếm quang phá không, ngay lập tức tới. Một kiếm lướt qua, nhiều Ma tộc trực tiếp bị giết chết, Đại Thánh Tôn kia cũng bị kiếm quang đánh trúng, chỉ là ngoài ý muốn xuất hiện, một kiếm kia của Sở Mộ, lại bị ngăn cản rồi. Chống lại một kiếm này, cũng không phải Ma tộc Đại Thánh Tôn kia, mà là bảo vật trên người hắn tự động kích phát vòng bảo hộ, lập tức chống cự. Trong nháy mắt bị chống cự, Sở Mộ đã biết rõ, sự tình không ổn, kiếm pháp lập tức biến đổi, hóa thành Vô Sinh Kiếm Thức, đâm rách vòng bảo hộ kia, thẳng hướng Ma tộc Đại Thánh Tôn. Cường giả Ma tộc Đại Thánh Tôn nguyên bản không có phản ứng chút nào, ở dưới vòng bảo hộ chống cự, đã nhận được thời cơ trong nháy mắt, kịp phản ứng, thấy được Sở Mộ. - Nhân tộc. . . Ma tộc Đại Thánh Tôn này lập tức rống to, tràn đầy hoảng sợ, nhưng hắn rống to cũng không thể ngăn cản một kiếm này của Sở Mộ, một kiếm xỏ xuyên qua, giết chết. Sau khi giết chết đối phương, Sở Mộ nhanh chóng thu chiến lợi phẩm, lại hủy diệt thi thể của bọn hắn, còn bốn phía xuất kiếm, kiếm khí chấn động, tận khả năng chế tạo dấu vết hỗn loạn, về sau, Sở Mộ lại tận lực lau đi khí tức của bản thân, nhanh chóng ly khai tại chỗ. Ma tộc Đại Thánh Tôn này rống to một tiếng, có khả năng sẽ bị những Ma tộc khác nghe được, có thể sẽ khiến cho Ma tộc khác cảnh giác, chỉ cần là một phần vạn khả năng, Sở Mộ cũng không thể coi thường. Quả nhiên, ngay sau khi Sở Mộ rời đi không lâu, có một đạo hắc sắc quang mang uyển như tia chớp bay vút tới, dừng lại ở địa phương Sở Mộ giết chết những Ma tộc kia, trên người hắn phát ra khí tức cực kỳ cường hoành, nghiễm nhiên là nửa bước Đại Đế đã vượt qua Cực Thánh Tôn. Cường giả nửa bước Đại Đế Ma tộc này cẩn thận cảm thụ khí tức bốn phía, phân tích. Ước chừng nửa khắc đồng hồ sau, hắn phân tích ra hết thảy. - Là một Kiếm Tu Nhân tộc, đoán chừng có thực lực Cực Thánh Tôn, cũng dám thông qua Sát Lục chiến trường tiến vào khu vực Ma tộc chúng ta, ở chỗ này săn giết người Ma tộc ta, thật sự là không biết sống chết. Nửa bước Đại Đế Ma tộc này sát ý kinh thiên, chợt, hắn liền theo phương hướng Sở Mộ ly khai, nhanh chóng truy kích. Chỉ có điều, nửa bước Đại Đế Ma tộc này truy kích cũng không có thuận lợi như vậy, bởi vì Sở Mộ có ý thức chuẩn bị, cho nên lướt qua, sẽ tận lực lau đi khí tức của mình, còn có thể lưu lại cảm ứng lẫn lộn, để cho người truy kích phải tốn hao thời gian dài hơn đi cảm ứng phân tích, vì mình tranh thủ nhiều thời gian hơn. Loại năng lực này, cũng là Sở Mộ tự mình tổng kết ra một loại tiểu xảo, bình thường không có tác dụng, nhưng lúc này có thể phái ra công dụng rồi. Một phút đồng hồ đi qua, nửa bước Đại Đế Ma tộc kia còn không có chứng kiến tung tích của Nhân tộc, hắn thậm chí hoài nghi, có phải mình truy kích sai phương hướng hay không. Bằng không thì, chỉ là một Nhân tộc Cực Thánh Tôn, làm sao có thể chạy trốn chứ. Dừng lại, tiếp tục cảm ứng, tiếp tục phân tích, tốn hao thời gian dài hơn, nửa bước Đại Đế Ma tộc này rốt cục xác nhận, mình truy kích phương hướng không sai lầm chút nào. - Xem ra, có thể là thiên tài Nhân tộc, nói không chừng còn là thiên kiêu. Hai con ngươi của nửa bước Đại Đế Ma tộc lóe ra hào quang hung tàn, âm thầm nói. Giết chết một thiên kiêu Nhân tộc, không thể nghi ngờ là một công lao lớn, nói cái gì cũng không thể buông tha.