[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 632 : Hung kiếm tàn sát, không còn một mống.

Ngày đăng: 01:07 22/08/19

Hai mươi Kiếm giả Cuồng Sư bang thể hiện ra sự ăn ý khi phối hợp với nhau, cùng tiến cùng thoái. Dưới hợp kích có thể đem uy lực phát huy lên trình độ lớn nhất, thậm chí là phát huy siêu việt bình thường, khiến cho Sở Mộ hơi kinh hãi. - Nếu là Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn bình thường đối mặt với công kích như vậy, cho dù không chết thì cũng phải bị thương. Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, thị kiếm viên mãn khiến cho hắn có thể chứng kiến rõ ràng quỹ tích công kích của hai mươi Kiếm giả Cuồng Sư bang, chính là bởi vì nhìn rõ cho nên hắn mới cảm thấy kinh ngạc. Chỉ thấy bước chân của hai mươi kiếm giả này cùng với quỹ tích xuất kiếm không những trực tiếp tới công kích, mà còn yểm hộ lẫn nhau, tạo thành xu thế dựa vào nhau. Công kích vừa có lực sát thương cường đại, cũng có thể trong nháy mắt chuyển thành phòng ngự, dưới phòng ngự lại có xu thế công kích. Chiêu thức này đã thể hiện ra chỗ bất phàm của đám Kiếm giả quanh năm lăn lộn ở tỏng Loạn Yêu nguyên. Có lẽ chỉ bằng vào thực lực một người ở đây khó có thể sinh tồn. Nhưng mà một khi liên thủ, phối hợp ăn ý, công thủ toàn diện, cùng tiến cùng lùi, thường thường sẽ phát huy ra thực lực càng thêm cường đại, phát huy ra tác dụng kỳ diệu. Đúng vậy, đây chính là pháp môn hợp kích của Cuồng Sư bang dùng để đối phó với yêu thú cấp thấp cao giai, thậm chí là yêu thú siêu giai. Mỗi một thành viên Cuồng Sư bang đều phải thuần thục nắm giữ mới có tư cách tiến vào trong Loạn Yêu nguyên săn bắn. Công kích đột nhiên như vậy yêu thú cao giai thường thường sẽ phải nuốt hận tại chỗ. Mà yêu thú cấp thấp siêu giai hơn phân nửa cũng bị thương, thực lực đại giảm. CUối cùng cũng chết dưới thân kiếm bọn họ. Kiếm giả cầm đầu của Cuồng Sư bang vui vẻ không thôi, trong mắt hắn mà nói, Sở Mộ không những chắp cánh khó thoát, thậm chí còn trực tiếp chết dưới công kích của bọn hắn. Đáng tiếc, hắn đã quá coi thường Sở Mộ. Lông mày khẽ nhíu, một đạo tinh quang từ trong mắt bắn ra. Tay phải Sở Mộ nắm chặt chuôi kiếm. Tim trong ngực đám Kiếm giả Cuồng Sư bang đập mạnh, nhiều lần chiến đấu sinh tử đã khiến cho bọn họ có một trực giác nhạy cảm. Trực giác này khiến cho bọn hắn đột nhiên có cảm giác sởn hết gai ốc. Còn chưa kịp cẩn thận truy tìm lý do của loạic ảm giác này thì trước mắt đã có một đạo kiếm quang chói mắt lập lòe, giống như một đám hàn tin phá không bay tới. Trong tích tắc quanh thân Sở Mộ xuất hiện hai mươi điểm hàn tinh lóe lên, giống như phi tinh trục nguyệt, lập tức bắn ra. Tiếng phốc phốc rất nhỏ cơ hồ đồng thời vang lên, hai mươi thanh kiếm khí đang đâm thẳng về phía Sở Mộ dừng lại. Bờ môi đám Kiếm giả này hơi giật giật, ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ tràn ngập mờ mịt và sợ hãi. Tay trái chậm rãi nâng lên giống như muốn che yết hầu. Chỉ mới nâng lên một nửa đã vô lực, cả thân thể chậm rãi ngiêng về một bên rồi rơi xuống. Đám Kiếm giả Cuồng Sư bang này dù thế nào cũng không nghĩ ra, mục tiêu bọn hắn cho rằng tât sát trên thực tế là một nhân vật đáng sợ có thể chính diện chém giết Kiếm giả Khí Hải cảnh nhập môn, chống lại Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành. Dùng pháp môn hợp kích có thể đánh bị thương yêu thú cấp thấp siêu giai của bọn họ, dùng nó để đối phó với Sở Mộ quả thực còn xa không đủ. Trừ phi hai mươi người bọn hắn có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn, mới có thể mang tới uy hiếp cho Sở Mộ. Quen việc dễ làm, sau khi tìm tòi một phen trên người hai mươi Kiếm giả Cuồng Sư bang này, kết quả Sở Mộ chỉ tìm được hơn mười khối linh thạch hạ phẩm. Những thứ khác chỉ có hai mươi thanh kiếm khí hạ phẩm và trung phẩm mà thôi. - Tốc độ rút kiếm, thu kiếm thật nhanh, ngay cả ta cũng cảm thấy kinh ngạc. Một đạo thanh âm mang theo vài phần châm chọc vang lên, Sở Mộ nổi da gà, kinh hãi không thôi. Hắn vội vàng quay đầu nhìn về phía thanh âm truyền tới, đồng tử kịch liệt co rút lại./ Chỉ thấy có một đạo thân ảnh mặc trường bào màu xám đang đứng ở vị trí cách hắn ba mươi thước, ở dưới một gốc cây. Giống như dung hợp vào làm một thể với gốc cây này, khiến cho Sở Mộ không có cách nào cảm thấy được. Một cỗ hàn ý từ chân bốc lên trên tới tận cột sống, khiến cho toàn thân Sở Mộ không tự chủ được run lên. Lỗ chân lông mở ra, có chút cảm giác run rẩy. Không ngờ người này tới phạm vi ba mươi thước hắn lại không biết. Nếu như người này ra tay công kích, hơn phân nửa hắn sẽ bị thương, thậm chí là .... Ba mươi thước, đối với Kiếm giả cường đại mà nói, so với ba trượng không có bao nhiêu chênh lệch. Đạo thân ảnh màu xám cách đó ba mươi thước là một Kiếm giả nhìn như ba mươi mấy tuổi, lại giống như hai mươi mấy tuổi. Cái đầu trọc lốc, gióng như hòa thượng. Mi tâm có một nốt ruồi màu đỏ. Hai mắt dài hẹp khiến cho cả mặt hắn nhìn qua có chút quái dị. Có thể dùng một câu nói là lớn lên có chút trừu tượng. Bởi vì khí tức của đối phương phảng phất dung hợp vào làm một thể với cây cối chung qunah. Sở Mộ không nhìn ra tu vi kiếm khí của đối phương. Cho nên chỉ có thể đoán được đây là một Kiếm giả Khí Hải cảnh, hơn nữa không phải là Khí Hải cảnh bình thường. Nhanh chóng điều chỉnh hô hấp, Thiên Nguyên kiếm khí chậm rãi vận chuyển trong kinh mạch, bí pháp Hoành Thiên luyện không cũng tùy thời chuẩn bị thi triển. Người này mặc dù không có biểu hiện gì ra ngoài, nhưng mà trực giác của Sở Mộ nói cho hắn biết, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của người này. Đã không phải là đối thủ, như vậy có liều chết chiến cũng không quan trọng. Có thể thoát thân là tốt nhất. - Tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong, chỉ kém một tia có thể đột phá lên Khí Hải cảnh. Người mặc áo bào xám đầu trọc này nhàn nhạt nói một câu, lại khiến cho đồng tử Sở Mộ co rút lại. - Yên tâm đi, quả thực hiện tại ngươi khiến cho ta có cảm giác máu tươi sôi trào, nhưng mà chỉ là một tia mà thôi. Muốn cho ta xuất kiếm, còn xa mới đủ tư cách. Người đầu trọc mặc áo bào màu xám giống như nhìn ra tâm tư lúc này của Sở Mộ, hắn không nhanh không chậm nói. Ngữ khí vô cùng quái dị, giống như có sợ hãi, có thán phục, tán thưởng, chờ mong, đồng thời cũng có khinh miệt: - Nhanh đột phá lên đi, ta chỉ cho ngươi thời gian nửa năm, nửa năm sau, mặc kệ ngươi có đột phá lên Khí Hải cảnh hay không. Ta sẽ lại tới tìm ngươi, đến lúc đó nếu như thực lực ngươi chưa đủ chỉ có một con đường chết mà thôi. - Ngươi là Đồ Không.... Sở Mộ nghe vậy nao nao, chợt dùng ngữ khí không quá khẳng định nói.