[Dịch] Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 954 : Danh Kiếm hào kiệt hội. (Trung)

Ngày đăng: 01:10 22/08/19

Thử nghĩ một chút mà xem, Danh Kiếm lâu nửa năm mới mở ra một lần. Một năm chỉ mở ra hai lần, mỗi một lần tiến vào chỉ có một trăm Kiếm giả. Một năm chỉ có hai trăm người có thể tiến vào. Đối với lượng lớn Kiếm giả như vậy mà nói, danh ngạch một trăm người này có ý nghĩa thế nào. Cơ hồ mỗi một ngày đều có rất nhiều Kiếm giả đi vào trong Danh Kiếm thành, đồng thời cũng có rất nhiều Kiếm giả rời khỏi Danh Kiếm thành. Đại đa số đều mang theo tâm tình ảm đạm. Mặt trời lặn, Sở Mộ tiến vào Danh Kiếm thành. Danh Kiếm hồ là hòn đảo nhân tạo chung quanh Danh Kiếm lâu. Bên cạnh hòn đảo nhân tạo kia có một tòa tửu lâu rất lớn, gọi là Vọng Kiếm tửu lâu, ý tứ là tửu điếm có thể nhìn thấy Danh Kiếm lâu. Bởi vì điểm này, hơn nữa lão bản cũng dụng tâm kinh doanh khiến cho sinh ý của Vọng Kiếm tửu lâu rất tốt. Cơ hồ một ngày mười hai thời thần đều có rất nhiều Kiếm giả uống rượu, dùng bữa, nói chuyện phiến trong tửu lâu. Nhìn qua tửu lâu này có tổng cộng năm tầng, độ cao đạt tới ba mươi trượng. Cũng là một kiến trúc rất cao trong Danh Kiếm thành. Đương nhiên càng lên cao nhìn càng xa, cảnh sắc rất tốt. Chỉ là muốn đi lên tần cao hơn, cũng không có đơn giản nhưu vậy. Tầng thứ nhất trên cơ bẳn bất luận kẻ nào cũng có thể tiến vào. Tầng thứ hai phải có tu vi Khí Hải cảnh mới có thể tiến vào. Tầng thứ ba nhất định phải có tu vi Nguyên cực cảnh mới có thể tiến vào. Tầng thứ tư tự nhiên cũng là nơi Kiếm giả Nguyên cực cảnh đặt chân, nhưng mà phải có tu vi Nguyên cực cảnh viên mãn mới có thể. Về phần tầng thứ năm, nghe nói phải có tu vi vượt qua Nguyên cực cảnh mới được. Quy củ này thế nào có cực ít người biết rõ. Nói ngắn gọn, từng năm, từng năm trôi qua, quy củ này lưu truyền đi. Đám Kiếm giả tiến vào trong này đều tự giác tuân thủ. Sở Mộ xuất hiện ở trong tầng ba Vọng Kiếm tửu lâu, bởi vì mỗi một bàn đều có người ngồi. Cho nên Sở Mộ đành phải ngồi một cái bàn gần cửa sổ, đồng thời còn phải ngồi tạm với những người khác. Trừ Sở Mộ ra còn có hai Kiếm giả, một nam mọt nữ, nam bộ dáng chừng bốn mươi tuổi, bộ dáng dường như có chút không được tốt lắm. Nữ nhân thì chừng ba mươi tuổi, lên lên rất lạnh lùng, vẻ mặt cũng lạnh lùng, bộ dáng như không liên quan tới ai, đang tự mình rót rượu, gắp đồ ăn. Sở Mộ gọi một bình rượu chiêu bài của Vọng Kiếm tửu lâu và ba đồ nhắm cũng là chiêu bài của tửu lâu. Hắn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhìn chằm chằm vào một tòa Danh Kiếm lâu nhìn rât bình thường trên hòn đảo nhân tạo. - Tiểu hữu vì Danh Kiếm lâu mà tới sao? Kiếm giả trung niên vẻ mặt có chút buồn khổ ngồi đối diện với Sở Mộ uống xong một chén, nhìn qua Sở Mộ, chủ động chào hỏi. Sở Mộ gật đâu thừan hận. - Tiểu hữu dường như vẫn chưa tới ba mươi tuổi, đã có tu vi Nguyên cực cảnh tiểu thành đỉnh phong.. Đủ thấy thiên phú của tiểu hữu kinh người. Kiếm giả trung niên nói như máy: - Bất quá tiểu hữu muốn trổ hết tài năng trong Danh Kiếm hào kiệt hội trổ hết tài năng, độ khó rất lớn. - Danh Kiếm hào kiệt hội? Sở Mộ nghe vậy khẽ giật mình, có chút hiếu kỳ hỏi. Nói tới Danh Kiếm lâu, tự nhiên Sở Mộ cũng hiểu một chút về Danh Kiếm lâu. Nhưng mà đó chỉ là hiểu biết rất là phiến diện .Ít nhất cái gọi là Danh Kiếm hào kiệt hội này Sở Mộ chưa từng nghe qua. Trên thực tế, Kiếm giả chưa từng chính thức đi vào trong Danh Kiếm thành rất ít người biết tới Danh Kiếm hào kiệt hội. Bởi vì đây là thứ đặc sắc nhất trong Danh Kiếm thành. - Tiểu hữu chắc hẳn cũng biết mỗi nửa năm Danh Kiếm lâu sẽ mở ra một lần. Mỗi một lần chỉ có một trăm danh ngạch. Kiếm giả trung niên giống như tìm được đối tượng thổ lộ hết, chậm rãi nói. Ngữ khí cũng trở nên có chút kích động.  - Nhưng mà Kiếm giả muốn đi vào trong Danh Kiếm lâu lĩnh ngộ Kiếm ý đâu chỉ có một trăm. Nói một vạn một ngàn cũng không đủ. Nhưn gmaf mỗi một lần Kiếm giả có thể tiến vào trỏng Danh Kiếm lâu chỉ có một trăm người mà thôi. Danh ngạch này cần cạnh tranh. Sở Mộ không nói gì, ý bảo đối phương tiếp tục. - Mỗi một lần sau khi Danh Kiếm lâu đóng cửa sẽ là thời điểm bắt đầu tranh đoạt một trăm danh ngạch kia. Mỗi một lần tranh đoạt đều vô cùng kịch liệt, may mà có quy định, không thể giết người. Nếu không không biết sẽ có bao nhiêu người vì nó mà chết ở chỗ này. Kiếm giả trung niên nói, vẻ mặt buồn khổ: - Tranh đoạt như vậy được xưng là Danh Kiếm hào kiệt hội, chỉ có người trổ hết tài năng trong Danh Kiếm hào kiệt hội, tiến vào top một trăm mới có thể tiến vào trong một trăm căn nhà gỗ trên đảo kia. Nhưng mà đây chỉ là một nửa phần trên của Danh Kiếm hào kiệt hội. - Ồ? Vậy nửa phần dưới kia là gì? Sở Mộ càng thêm hiếu kỳ. - Nửa bộ phận trên có lẽ là do tốc độ nhanh, có thể vượt lên trước tiến vào Danh Kiếm đảo, đạt được một danh ngạch. Mà nửa bộ phận dưới mới là trọng điểm. Kiếm giả trung niên lại tiếp tục uống một chén rượu, nấc một cái. Giống như mượ rượu giải sầu vậy. Hắn tiếp tục nói: - Nửa bộ phận dưới cần thực lực chân chính, bởi vì mỗi một tháng, bất luận một Kiếm giả nào không tiến vào Danh Kiếm hào kiệt hội đều có cơ hội khiêu chiến một trăm Kiếm giả kia. - Quy tắc khiêu chiến là, một trăm Kiếm giả kia, mỗi một người một tháng tối đa tiếp nhận ba lượt khiêu chiến. Mà Kiếm giả khiêu chiến, mỗi tháng cũng chỉ có một lượt khiêu chiến một trong một trăm người kia. Mãi tới khi Danh Kiếm lâu mở ra. Nghe Kiếm giả trung niên nói như vậy, Sở Mộ mới hiểu được. Cái gọi là Danh Kiếm hào kiệt hội là cái gì. Như vậy coi như cho Kiếm giả khác một ít cơ hội. Bất quá lại cần thực lực chân chính, không có thực lực, cơ hội gì cũng không có. Hắn nhìn Kiếm giả trung niên, mơ hồ suy đoán. Kiếm giả trung niên này liệu có phải người không tiến được vào Danh Kiếm lâu cho nên mới oán hận, buồn khổ như vậy. - Muốn nhận được danh ngạch tiến vào Danh Kiếm lâu, thực sự rất khó khăn. Ta tới đây đã được ba năm, trải qua sáu lần Danh Kiếm hào kiệt hội đến nay còn chưa tiến vào Danh Kiếm lâu được. Kiếm giả tự mình nói ra khiến cho Sở Mộ hơi chút kinh ngạc. Tu vi của Kiếm giả trung niên này đạt tới Nguyên cực cảnh đại thành đỉnh phong, tuy rằng không biết kiếm ý và áo nghĩa đối phương lĩnh ngộ tới đâu. Nhưng mà có lẽ cũng không kém. Thực lực như vậy trải qua sáu lần không ngờ lại không có lần nào tiến vào được trong Danh Kiếm hào kiệt hội, đủ để thấy được cạnh tranh tàn khốc thế nào.