Kiếm Sống Nơi Hoang Dã
Chương 18 : Chế đồ
Ngày đăng: 11:36 18/04/20
Editor: ChieuNinh
Ngày hôm sau, khi Lỗ Đạt Mã tỉnh lại gần như là cuộn tròn ở trong ngực hắc báo.
Đầu của nàng chôn vào chỗ dưới cằm hắc báo, trong ngực ôm một cái móng vuốt lớn lông mềm như nhung của nó, khoa trương nhất là đùi phải của nàng thế nhưng lại vắt ngang qua trên người của hắc báo.
Mà hắc báo ngoan ngoãn cứ mặc cho nàng ôm như vậy, không động cũng không phản kháng.
Đây là nàng xem Tiểu Báo làm thành gối ôm lông nhung lớn á.
Khi ánh mắt chạm vào ánh mắt màu tím sẫm của hắc báo thì Lỗ Đạt Mã xấu hổ hắng giọng, không lộ răng cười “Hắc hắc” hai tiếng với hắc báo, sau đó lúng túng dời đùi đẹp trắng trợn của mình xuống khỏi người hắc báo.
Ngược lại hắc báo lại cực kỳ tự nhiên lè chiếc lưỡi ra “rửa” mặt cho nàng.
Lỗ Đạt Mã vẫn giống như mấy ngày trước, thu thập sương sớm, chỉ là hôm nay nàng thu thập nhiều hơn rất nhiều, để rót vào ở bên trong hố cạn chứa than tro và da mãng xà, thuộc da rất quan trọng, không thể quên.
Tìm kiếm bó củi dấy lên đống lửa, lấy cành to xuyên thịt cự mãng ngày hôm qua thành chuỗi gác ở trên lửa nướng.
Sau đó, Lỗ Đạt Mã đi tới kiểm tra vết thương của hắc báo, đã vảy kết, chỉ cần không bị xé rách nữa thì rất nhanh sẽ khỏe hẳn.
Thời điểm Lỗ Đạt Mã vò đầu bứt tai nghĩ biện pháp, hắc báo nhàn nhã bước đi thong thả tới gần, nâng chân trước bên trái lên, lấy ra móng vuốt sắc bén, dọc theo dấu vết Lỗ Đạt Mã đã vạch ra, chỉ nhẹ nhàng hạ xuống, da mãng xà liền bị cắt ra một đường tinh tế.
Sau khi cắt xong, hắc báo liền nghiêng đầu nhìn Lỗ Đạt Mã, phát ra tiếng như thở dốc như một loại tiếng cười, ý kia chính là: nhìn đi, thật dễ dàng. Trong mắt lộ ra vẻ hả hê.
Trong lòng Lỗ Đạt Mã âm thầm trợn trắng mắt, thật là một con Tiểu Báo ngạo kiều.
Cân nhắc đến chỗ còn phải cầu người, ặc...... không phải, là cầu xin báo, nên quyết định không so đo với nó. Mắt hạnh to tròn của nàng cong cong nhìn về phía, mím môi “Hắc hắc” hai tiếng, giơ ngón tay cái lên nói: “Ngươi lợi hại nhất!”
Sau đó chỉ chỉ da mãng xà: “Dạ! Lại đến cắt mấy cái.” Liền cầm lên cốt đao lại vạch ra mấy đường ở trên da mãng xà.
Đối với hắc báo có được trí tuệ xấp xỉ của nhân loại, thông qua mấy ngày tiếp xúc Lỗ Đạt Mã đã thấy nhưng không còn ngạc nhiên nữa rồi.
Hắc báo hình như rất là hưởng thụ, khép hờ con ngươi, chỉ vài phút công phu liền cắt da mãng xà thành rất nhiều mảnh nhỏ. Sau đó nghiêng đầu tìm Lỗ Đạt Mã tranh công.
Lỗ Đạt Mã rất am hiểu lại nhanh chóng gãi da cho nó, lại vừa gãi cằm cho nó, còn nhân tiện cũng gãi cái bụng mấy cái giúp nó. Đợi đến khi hắc báo hài lòng ngáy o o, Lỗ Đạt Mã chui vào trong đống cỏ mặc lên người quần áo làm xong bằng da mãng xà, thay cho khăn tắm lớn “cực khổ vất vả”, nàng cẩn thận gấp xếp cất kỹ. Về sau rất có thể nàng phải dựa vào tấm khăn tắm này để hoài niệm cuộc sống hiện đại đã từng trôi qua rồi.
Hết chương 18.