[Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế
Chương 22 : Người máy
Ngày đăng: 22:06 21/04/20
“Cửa hàng sủng vật?” Roy tướng quânchưa từng nghe nói qua cái danh từ này trước đây.
Ánh m ắt của Lam Hàn Phong lấp lánh, nâng tay lên, vừa muốn giải thích cho hắn cái gì là cửa hàng sủng vật, bất quá lại buông tay. Cậu nghĩ, Roy tướng quân vĩnh viễn không ở cùng một kênh với mình, giải thích hắn cũng nghe không hiểu a.
Giải thích cũng nghe không hiểu…
Roy tướ ng quân nghe Lam Hàn Phong than thở một câu, nhất thời lòng tự trọng trong lòng đều vỡ thành từng mảnh. Roy tướng quân cảm giác, gần nhất hắn luôn nhận phải ác ý không rõ.
Lam Hàn Phong nói: “Sau này cửa hàng sủng vật của ta được xây dựng xong, ta mang ngươi qua tham quan một chút, ngươi liền biết.”
Lam Hàn Phong ra ngoài m ột chuyến, vỗ tay liền ấn định một cửa hàng, đem tiền tiêu mất hơn một nửa. May mà sủng vật mà cậu muốn bán là có sẵn, không cần đi nhập hàng, điều này giúp cho cậu tiết kiệm một đống tiền.
Còn l ại có một hạng phí tổn rất trọng yếu, đó chính là thông báo tuyển dụng nhân viên cửa hàng. Lam Hàn Phong còn muốn giúp đỡ Rex đi huấn luyện Linh thú, cho nên cũng không thể vẫn đứng kinh doanh ở trong cửa hàng sủng vật, cần tìm người giúp cậu ngẫu nhiên xem cửa hàng một chút.
Lam Hàn Phong c ảm giác có chút buồn rầu, muốn tới nơi nào tìm một người nhân viên cửa hàng thôngminh? Đầu tiên người này phải có thể liên hệ với đường não mình, hắn phải biết cái gì là cửa hàng sủng vật.
“Tiên sinh, ngài thấy vừa lòng chứ? Trang hoàng cơ bản đã hoàn thành tốt!” Lam Hàn Phong đứng ở trước cửa cửa hàng sủng vật của mình, người phụ trách trang trí ân cần nói với cậu.
Rex bi ết chuyện Lam Hàn Phong muốn mở cửa hàng, tựa hồ còn rất kiên trì. Dù sao sự tình khiến Roy tướng quân khó chịu, Rex lĩnh chủ liền duy trì. Cho nên Rex còn cố ý phái mấy thị nữ giúp đỡ Lam Hàn Phong trang hoàng.
Hai thị nữ đem bản vẽ đưa cho Lam Hàn Phong, Lam Hàn Phong nhìn nhìn bản vẽ, lại nhìn nhìn cửa hàng của mình, vừa lòng gật gật đầu.
Lục xà nói: “Chủ nhân, thật nhanh a, mới một ngày.”
Đích xác như thế, nếu ở thời đại bình thường của Lam Hàn Phong, trang hoàng như thế nào cũng muốn mấy tháng, trang hoàng tốt còn muốn sửa sang lại. Nhưng là nơi này bất đồng, quả nhiên đều là công nghệ cao, xem xong mô hình trang hoàng, chỉ cần một ngày, nháy mắt liền có thể làm tốt, quả thực nhanh.
Lam Hàn Phong dạo qua một vòng trong cửa hàng sủng vật của mình, là cậu tự mình chọn hình thức, từng địa phương đều rất vừa lòng.
C ửa hàng trung tâmở thành phố đều khai trương không sai biệt lắm, bất quá còn có mấy cửa hàng linh *** cònchưa trang hoàng khai trương, Lam Hàn Phong liền mua một gian trong đó. Gian cửa hàng này của Lam Hàn Phong, là gian có mặt tiền lớn nhất, vị trí tốt nhất, đương nhiên cũng là quý đến thái quá.
Lam Hàn Phong nhìn mặt tiền cửa hàng trống trải của mình, quả nhiên hẳn là thuê thêm mấy nhân viên cửa hàng mới được.
“Ngài xem còn có chỗ nào không hài lòng không?” Người phụ trách trang hoàng lại ân cần hỏi.
Lam Hàn Phong chỉ vào đối diện, nói: “Cái cửa hàng kia là bán người máy?”
Đố i diện cửa hàng của Lam Hàn Phong là một cửa hàng rất nhỏ hẹp, bên ngoài treo một bảng hiệu người máy. Bất quá xem ra bảng hiệu có chút lâu năm, xiêu xiêu vẹo vẹo cũng không đổi cái mới. Cửa hàng bán người máy kia, phỏng chừng còn không lớn bằng một phần năm mươi của cửa hàng của cậu, thật sự cực kì nhỏ.
Mườ i nam nhân có bộ dáng giống Roy như đúc, mặc đều giống nhau như đúc! Mười tên „Roy‟ đó đều ngồi trên sô pha, trùng trùng điệp điệp ngồi nơi đó. Ánh mắt của Lam Hàn Phong đều tỏa sáng, nhịn không được tán thưởng: “Khoa học kỹ thuật quả nhiên phát đạt, giống đến như thế.”
Mười tên „Roy‟ kia vốn lẳng lặng ngồi, bỗng nhiên nhìn đến Lam Hàn Phong liền tất cả đều đứng lên, sau đó phân phân đi lên đến.
“Ch ủ nhân, ngài đã tới.”
“Chủ nhân, ngài đã tới.”
“Chủ nhân, ngài muốn phục vụ cái gì trước?”
“Chủ nhân, ngài muốn phục vụ cái gì trước?”
Mười tên „Roy‟ cùng nhau mở miệng, quả thực giống rơi vào trong hố. Bất quá Lam Hàn Phong cảm giác rất có ý tứ, hắn còn tự tay xờ xờ mặt của một người máy, xúc cảm cùng thật sự giống nhau như đúc a.
Roy thiếu chút nữa khí ngất xỉu đi, một phen bắt lấy tay Lam Hàn Phong, nói: “Ngươi đang làm cái gì?”
Thê t ử của Roy tướng quân đặt làm mười người máy tình thú, được rồi tuy rằng mười người máy đều có bộ dáng của Roy tướng quân. Nhưng là Roy tướng quân lại vẫn phẫn nộ thiếu chút nữa té xỉu, này không phải càng thuyết minh Lam Hàn Phong bất mãn với năng lực của hắn sao!
Lam Hàn Phong nháy thuần khiết ánh mắt, nói: “Ta đặt người máy làm nhân viên cửa hàng a.”
Roy nheo mắt, nói: “Cái gì? Nhân viên cửa hàng?”
Lam Hàn Phong nghiêm túc g ật đầu, nói: “Đúng vậy, làm cho bọn họ đến tiếp đón khách nhân, không cần cho bọn họ ăn cơm uống nước, cũng không cần đưa bọn họ tiền, không phải rất tiết kiệm sao? Quả nhiên so với người thật còn muốn tiện nghi đâu.”
Roy thiếu chút nữa không thở được một hơi, hắn bỗng nhiên lý giải, Lam Hàn Phong cậu hoàn toàn không biết những người máy đó dùng để làm gì. Roy lôi kéo cậu, chỉ vào đối bảng hiệu cửa hàng người máy đối diện, nói: “Ngươi biết mặt trên viết cái gì?”
“Bán ngườ i máy.” Lam Hàn Phong nói. Kỳ thật cậu xem không hiểu, bất quá tranh vẽ cậu là có thể xem biết.
Roy tướng quân muốn mắt trợn trắng, nói: “Đó là bán người máy tình thú, ngươi hiểu không? Nơi này là khu R, người thường có tỉ lệ vô cùng thấp, cho nên mới bán thứ này ngươi biết không?”
Lam Hàn Phong: “…”
Lam Hàn Phong ch ỉ cảm thấy một trận thiên lôi cuồn cuộn, trách không được lão đầu kia nói “Nhỏ đến giống tăm, lớn đến ở trên quấn ba vòng ở trên thắt lưng”, cậu hiện tại rốt cuộc minh bạch.
Hết chap 22.