[Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế

Chương 33 : Máy ghi hình

Ngày đăng: 22:06 21/04/20


Roy tướng quân đứng bên ngoài hơn nửa đêm,còn bị gió lạnh thổi. Lam Hàn Phong vốn dự định tắm xong thì mở cửa cho hắn, cậu chỉ là đề phòng khi mình tắm mà Roy quấy rầy mà thôi.



Th ế nhưng trên đường xảy ra vấn đề nhỏ, chính là khi Lam Hàn Phong tắm xong mặc quần áo tử tế, chuẩn bị mở cửa cho Roy, bỗng nhiên liền nghe thấy bên ngoài có âm thanh của người khác.



Lam Hàn Di ệp không biết từ nơi nào nghe được tin tức, nói Roy tướng quân đang một mình chịu gió đêm. Hắn vừa nghe liền cao hứng suýt chút nữa ngẩng mặt lên trời cười to, nhanh chóng trang điểm cho mình một phen, sau đó chạy ra khỏi phòng, muốn tạo một cuộc gặp tình cờ với Roy tướng quân.



Lam Hàn Diệp đi đến, quả nhiên thấy Roy tướng quân đứng ở nơi đó, đang dựa vào tường, nửa cúi đầu, có vẻ như đang xuất thần.



Cứ như vậy liếc mắt một cái, thân thể của Lam Hàn Diệp đã mềm nhũn ra.



Tướ ng mạo của Roy tướng quân quả thật là không có gì để soi mói, ngũ quan đoan chính, đường viền sâu sắc. Hơn nữa vóc người cũng vừa cao to vừa cường tráng, mặc một thân quân trang, làm nổi bật lên tấm lưng thẳng đầy sức mạnh. Còn có đôi chân dài thẳng tắp kia ẩn trong chiếc quần quân trang bó sát, càng thể hiện sự cường đại. (beta:mô tả giống thượng sĩ Seo nhỉ:v)



Lam Hàn Di ệp suýt chút nữa thất thần, nhanh chóng lên *** thần đi tới, nói: “Ai nha, tại sao Roy tướng quân ngài lại đứngở chỗ này? Ngài cũng là không ngủ được sao?”



Roy đang nghĩ chờ khi bên trong không còn âm thanh gì, Lam Hàn Phong ngủ, hắn liền leo cửa sổ đi vào. Hắn vừa ngẩng đầu, liền thấy Lam Hàn Diệp đầy mặt nịnh nọt.



Mất ngủ…



Đây thực sự là chuyện cười lớn, Roy tướng quân hiện tại rất buồn ngủ, chỉ muốn ôm Lam Hàn Phong ngủ một giấc thật ngon.



Lam Hàn Di ệp thấy Roy không để ý tới hắn, cũng không thấy lúng túng, vẫn cứ cười nói: “Ta đúng lúc cũng mất ngủ, có thể là thay đổi địa phương nên không quen. Không bằng… Để cho ta nói chuyện cùng Roy tướng quân đi.”



Roy cườ i lạnh một tiếng, nói: “Nơi này là căn cứ quân sự, cũng không phải nơi mà ngươi có thể tùy ý đi loạn, thỉnh lập tức trở về phòng.”



Lam Hàn Diệp bị lời nói lạnh lùng của hắn làm cho câm nín, biểu hiện trên mặt cứng ngắc.



Lam Hàn Phong đang muố n mở cửa cho Roy liền nghe đến âm thanh của Lam Hàn Diệp, còn nói cái gì mà mất ngủ. Lam Hàn Phong nhất thời tức muốn chết, trong lòng đem đôi gian phu *** phu ngoài cửa mắng mười tám lần, chỉ một lúc mà Roy đã đem hoa đào đến.



Vì vậy Lam Hàn Phong liền tức giận trở về phòng ngủ, đi ngủ, chuẩn bị để Roy tiếp tục đứngở bên ngoài. Roy đem Lam Hàn Diệp đuổi đi, đợi hơn một canh giờ, nghiêng tai lắng nghe, bên trong hẳn là đang ngủ. Hắn lúc này mới đi về phía cửa sổ.



Roy đẩ y cửa sổ, trời lạnh như vậy, cửa sổ chắc là đã bị khóa lại, quả nhiên đẩy một cái cũng không thấy mở ra, Roy liền lấy xuống vũ khí treo ở bên hông, là súng mà lúc trước hắn dùngđể công kích Cẩu Đản.



Thế nhưng đấy cũng không phải là súng bình thường, đó đương nhiên là vũ khí công nghệ cao tiên tiến.



Roy c ầm súngở trong tay, chỉ nghe “Ca” một tiếng, súng đã bị hắn làm cho biến dạng, chỉ thấy một chùm sáng màu đỏ phát ra, một cây súng trong nháy mắt liền bị bẻ thẳng thành một thanh chủy thủ.



Roy dùng chủy thủ khều một cái ở chỗ khe hở của cửa sổ, một tiếng „Cạch‟ nhẹ vang lên, cửa sổ bị hắn mở ra.



Roy đẩy cửa ra, sau đó dùng hai tay đẩy một cái, thẳng thắn dứt khoát lộn vòng vào bên trong cửa sổ, chỉ có mũi ủng dẫm vào trên mặt đất, phát ra tiếng vang nhè nhẹ. Hắn thở phào một hơi, đang muốn đóng lại cửa sổ, liền thấy Cody lén lén lút lút chạy tới.



Thế nhưng sau khi Cody nhìn thấy Roy tướng quân đứng sau cửa sổ, trên mặt lại lộ ra biểu tình kính phục.



Cody nhỏ giọng nói: “Nguyên lai tướng quân còn có thể trèo cửa sổ, ta cầm chìa khóa dự bị, muốn đưa cho ngài mượn, xem ra không cần.”



Roy: “…”



Thuộc hạ săn sóc, cũng không phải chuyện tốt đẹp gì…



S ắc mặt của Roy không kiềm chế được, tối sầm lại đóng cửa sổ, làm cho Cody thượng tướngở bên ngoài không thể hiểu nổi vò vò tóc.



Roy tướng quân sĩ diện như vậy, các thuộc hạ tri kỷ của hắn không thể làm cho hắn đứng ở trong đêm lạnh như thế…



Khi Roy đi vào, Lam Hàn Phong đã sớm ngủ. Cậu vốn ngủ rất say, hơn nữa có chút mệt mỏi, liền ngủ càng say, Roy tiến vào cậu đương nhiên không nghe thấy. Roy cởi áo khoác, sau đó vào tắm để cho thân thể của mình ấm lại, tránh cho thân thể của mình lạnh làm Lam Hàn Phong tỉnh lại.



Sau khi tắm xong, Roy mới lên giường Lam Hàn Phong, đem người ôm vào trong lòng, sau đó nhắm mắt ngủ.



Lam Hàn Phong ng ủ đến quá nửa đêm, cảm thấy trên vai tê tê, muốn xoay người lại cảm thấy mình như bị quỷ áp giường, không thể nhúc nhích được, tay chân cũng đều không cử độngđược.



Lam Hàn Phong buồn ngủ vô cùng, không mở mắt ra được, nửa ngày mới nỗ lực mở ra một đường nhỏ xíu, liền thấy Roy mặt gần trong gang tấc.



Roy bán nghiêng ngườ i, một tay ôm cậu, ôm vô cùng chặt. Thân thể của Lam Hàn Phong vốn nhỏ hơn Roy một vòng, hắn ôm chặt như thế, hai cánh tay của Lam Hàn Phong không thể nào động đậy được.



Không ch ỉ như vậy, Roy còn quấn chặt hai chân của cậu, quả thực là trói chặt cậu vào trong lòng. Lam Hàn Phong dùng khí lực yếu ớt như một con mèo nhỏ đẩy Roy ra, thực sự không đẩy được, không thể làm gì khác hơn là đem đầu ngửa ra sau, lấy không gian để hô hấp.



Lam Hàn Phong bu ồn ngủ rũ rượi, căn bản không khí lực đẩy nữa, chỉ có thể mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi. Khi cậu ngủ, ở trong mơ còn đang suy nghĩ, lúc nãy mình còn tự đắc cùng Cẩu Đản cái gì, bây giờ cũng bị trói rồi đó.



Mà t ại sao Roy bị nhốt ngoài cửa lại có thể xuất hiện ở trên giường của mình, cái vấn đề phí công nghĩ ngợi này, Lam Hàn Phong đều không có sức để nghĩ, ngủ thiếp đi.



Ng ủ một giấc đến sáng, khi Roy mở mắt ra thì Lam Hàn Phong vẫn đang ngủ, đang ủy ủy khuất khuất vùi ở trong ***g ngực của mình, đầu gối lên trên bả vai của hắn, thoạt nhìn đặc biệt thuận theo, cực kỳ giống như con mèo nhỏ.



Trong lòng Roy vô cùng th ỏa mãn, không nhịn được cúi đầu đi hôn hôn cái trán của Lam Hàn Phong. Chỉ là hôn xong cái trán, ánh mắt của Roy lại dừng lại trên đôi môi nửa mở của cậu. Chỉ cảm thấy đôi môi của cậu thoạt nhìn vô cùng mềm mại, không nhịn được liền đặt một nụ hôn vào đôi môi đó.



Roy vốn chỉ là muốn nhẹ nhàng hôn một chút, thế nhưng cảm giác thực sự quá tốt, làm cho hắn không nỡ rời đi. Vốn là một nụ hôn nhẹ nhàng nay lại biến thành một nụ hôn sâu.



“A…”



Lam Hàn Phong khó th ở, ở trong mộng dồn dập thở dốc, mở miệng để hít được nhiều không khí hơn, thế nhưng không khí không có vào, ngược lại lại để đầu lưỡi của Roy vào.



Mơ mơ màng màng Lam Hàn Phong không mộ t chút nào tiếc rẻ tiếng rên rỉ, Roy nghe hứng thú phấn chấn, càng thêm ra sức hôn Lam Hàn Phong, dùng đầu lưỡi quét qua phần thịt mềm trong miệng cậu, một bộ liếm như thế nào cũng không đủ.



Lam Hàn Phong nghẹn đến mặt đều đỏ chót, thật sự là không nhịn được, mở mắt ra liền sợ hết hồn. Cậu còn tưởng rằng mình đang làm mộng xuân!



Lam Hàn Phong đẩy Roy ra, nói: “Mới sáng sớm, ngươi làm gì?”



Roy cũng không xấu hổ, nắm tay Lam Hàn Phong, đặt vào địa phương đã hơi hổi lên phía dưới, nói: “Sáng sớm mới có cảm giác.”



Lam Hàn Phong nhanh chóng rút tay về, nói: “Cứ như là chỉ có buổi sáng ngươi mới có cảm giác ý, ngươi lúc nào cũng là cầm thú.”



“C ầm thú?” Roy hỏi.




Lam Hàn Phong nói: “Ngươi không cảm thấy… Loại chuyện kia bị ghi lại, rất mắc cỡ sao?”



Roy sững sờ, nửa ngày mới hiểu được Lam Hàn Phong nói là có ý gì.



Lam Hàn Phong c ảm thấy được mình không nên cùng Roy thảo luận vấn đề này, bởi vì thật giống như cậu đã mở ra một cánh cửa mới cho Roy, trên mặt hắn bộc lộ ra biểu tình quỷ dị.



Roy nói: “Đừng để cảm lạnh.”



Roy đắp chăn cho Lam Hàn Phong, sau đó lấ y ra một cái màn hình nhỏ từ trong không gian chứa đồ của hắn. Màn hình kia không lớn, tầm một bàn tay, Lam Hàn Phong liền liếc mắt nhìn, mí mắt nhảy một cái, vừa nãy cậu đã từng gặp qua, cái này hình như là màn hình truyền phát tin của máy ghi hình.



“Cho ta.” Lam Hàn Phong vồ tới muốn lấy, thế nhưng bây gờ cậu đau thắt lưng, đau chân, cả người đều mềm, căn bản không phải đối thủ của Roy.



Roy nghiêng người trốn một chút, sau đó nhấc tay ôm Lam Hàn Phong vào trong ngực, còn cố định hai tay của cậu, ngay cả hai chân của cậu cũng ngăn chặn.



Lam Hàn Phong nghi ến răng nghiến lợi nhìn Roy mở ra cái màn hình kia. Khoa học kỹ thuật phát đạt, máy ghi hình còn có thanh âm!



“A!”



“Nhanh lên một chút, ngươi nhanh lên một chút… Còn muốn!”



“Thoải mái sao? Bảo bối nhi?”



“Bảo bối, nói, nói cho ta biết, thoải mái hay không?”



Thực sự là mẹ nó, Lam Hàn Phong nghe được âm thanh cấp độ hạn chế trong màn ảnh, nhất thời mặt đỏ tới mang tai, toàn thân đều phủ lên một tầng màu hồng nhạt. Lam Hàn Phong cắn răng mở miệng nói: “Ngươi xóa đi cho ta!”



Roy mở lại cảnh tượng kia một lần nữa, trên mặt không chút nào xấu hổ, trái lại cười quỷ dị, nói: “Bảo bối nhi, nguyên lai ngươi yêu thích tư thế này.” Lam Hàn Phong: “…”



Roy ch ỉ vào màn hình, nói: “Sau này chúng ta sẽ ghi lại hết, sau đó ta sẽ chầm chậm xem, sẽ biết được sở thích của bảo bối nhi, lần sau ta sẽ để cho ngươi thoải mái hơn. Để tránh khỏi bảo bối nhi ngươi quá thẹn thùng, không nói cho ta như thế nào ngươi mới thoải mái.”



Lam Hàn Phong tuyệt vọng nhắm mắt lại, bắt đầu tự thôi miên chính mình, bây giờ cậu chỉ muốn ngất đi thôi…



Rex xử lý xong Lydia, nghe người hầu nói gian phòng mình tỉ mỉ chuẩn bị đã bị Roy chiếm đoạt, tức giận vô cùng.



Fred cũng không phải sinh khí, nói: “Chỉ là một gian phòng, ta cũng không phải không có chỗ ở.”



Rex làm ra dáng v ẻ ủy khuất, nói: “Nhưng là phòng bây giờ của ngươi không tốt.” Fred không để ý tới hắn.



Rex nói: “Bằng không, ngươi chuyển tới phòng của ta đi, phòng của ta rất thoải mái.”



Fred liếc mắt nhìn hắn, nói: “Không, đó là phòng của ngươi, ta đến làm cái gì.” Rex lập tức nói: “Vậy chúng ta ngày mai kết hôn, ngươi có thể danh chính ngôn thuận chuyển tới.”



Fred sửng sốt một chút, nói: “Ta không đáp ứng kết hôn cùng ngươi.” Sau đó liền rời đi.



Rex m ột mặt bi thương, đi theo phía sau hắn, nói: “Thân ái, ta là thật tâm, ta vẫn luôn yêu thích ngươi như vậy, ngươi cũng yêu thích ta không phải sao? Ngươi xem Roy cùng Lam Hàn Phong đều có hài tử, ngươi còn không cho ta ký hiệu ngươi, không bằng chúng ta cũng sinh một hài tử đi.”



Fred lườ m hắn một cái, nói: “Ai nói ta yêu thích ngươi.”



Rex lập tức nói: “Khi vẫn cònở trường quân đội ngươi đã yêu thích ta rồi.”



Mặt của Fred có chút hồng, cũng trợn mắt nhìn hắn một cái, bước nhanh đi về phía trước, muốn bỏ xa hắn.



Lam Hàn Phong ngủ một giấc tỉnh dậy, phát hiện bên ngoài trời u ám, cậu cho rằng trời còn chưa tối, liếc mắt nhìn thời gian, phát hiện thật ra là chưa đến hừng đông. Lam Hàn Phong nhẫn nhịn không được cảm thán, mình bây giờ ngủ thật nhiều. Từ trời còn chưa tối ngủ thẳng trời sắp sáng…



C ậu trở mình, phát hiện Roy khôngở đây. Lam Hàn Phong thực sự còn có chút buồn ngủ, liền nhắm mắt lại, chờ đến khi lại mở ra, trời đã sáng, đã hơn chín giờ rồi.



Cửa phòng bị đẩy ra, Roy đã thay đổi một bộ quân trang chỉnh tề, thoạt nhìn anh tuấn cực kỳ, ánh sáng chiếu vào còn rất đẹp mắt.



Roy ngồi ở bên giường, nói: “Muốn rời giường sao? Điểm tâmở bên ngoài, vẫn còn nóng.”



“Ngươi mới đi ra ngoài sao?” Lam Hàn Phong cảm thấy được bàn tay Roy chạm vào mình có chút lạnh, chắc là mới trở về từ bên ngoài.



Roy nói: “Ra ngoài một chuyến, đem Derek áp giải đến ngục giam.”



Lam Hàn Phong nháy mắt một cái, nói: “Lẽ nào trong lúc ta ngủ các ngươi đã giải quyết xong đám phản loạn?”



Roy g ật gật đầu, nói: “Đã không có nguy hiểm.”



Lam Hàn Phong cảm thán đây cũng quá nhanh, cậu còn cho rằng đây sẽ là một hồi quyết đấu kinh tâm động phách, làm sao lặng yên ngay cả một tiếng động cũng không có.



Roy nói: “N ếu như thân thể ngươi đã tốt rồi thì chúng ta sẽ khởi hành đi Theo.” Lam Hàn Phong nói: “Nhanh như vậy? Brian sẽ không đánh tới sao?”



Roy nói: “Có Rexở đây, ta muốn nhanh chóng kiểm tra thân thể cho ngươi, tránh cho sau này ngươi đột nhiên không thoải mái.”



Lam Hàn Phong nói: “Nếu như ngươi có thời gian, ta bất cứ lúc nào đều được. Nha đúng rồi, để ta về xem cửa hàng sủng vật của ta trướcđã.”



Roy gật đầu, nói: “Được, tí nữa chúng ta cùng đi xem cửa hàng sủng vật, sau đó liền đi Theo.”



Lam Hàn Phong g ật đầu, ngồi xuống mặc quần áo tử tế, đang chuẩn bị xuống giường. Roy bỗng nhiên liền tiến tới, hai người cách rất gần, thế nhưng nhìn bộ dạng của Roy cũng không phải là muốn hôn cậu.



Lam Hàn Phong nháy mắt một cái, hỏi: “Làm gì?”



Roy bỗng nhiên lấy tayấn một cái không nặng không nhẹ ở trên một vị trí nào đó của Lam Hàn Phong.



Lam Hàn Phong nhất thời “A” một tiếng, cảm thấy thân thể của mình lập tức mềm oặt, vị trí kia dị thường mẫn cảm, bị Roy đụng vào lưng lại giống như bị điện giật. Roy lập tức lấy tay tiếp được cậu, thấp giọng nói: “Vị trí này của ngươi quả nhiên rất mẫn cảm.”



Lam Hàn Phong lập tức liền nghĩ đến bộ dáng học tập nghiêm túc của Roy ngày hôm qua, nhất thời hận đến cắn răng.