Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
Chương 10 : Cự viên võ hồn
Ngày đăng: 12:50 30/04/20
Nhìn sơ qua thì thấy đội bảo tiêu tuy nhân số ít hơn nhưng lại có hai cường giả hồn tôn, một đại hồn sư. So với Lâm Minh trại chỉ có một hồn tôn và hai đại hồn sư rõ ràng nhỉnh hơn một chút. Bất quá nhân số Lâm Minh trại mang theo không dưới 30 người, chênh lệch nhân số như vậy, đưa cho Tiểu Mã càn quét vẫn không có chút nắm chắc.
Nhân mã hai bên động trước, lao vào chém giết như điên, la hét vang trời. Tiểu Mã nhất thời chưa động, bởi vì chỉ cần hắn gia nhập vòng chiến, chắc chắn thủ lĩnh Lâm Minh trại sẽ động thủ trước, mà hồn tôn thực lực nếu đem dùng đi đánh người bình thường, thật không dám tưởng tượng hậu quả.
Cho nên phải đợi đến khi đội trưởng, đội phó đem ba tên đầu sỏ Lâm Minh Trại quấn lấy, Tiểu Mã hắn mới có cơ hội hành động.
Bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng, mùi vị chết chốc bên kia nhanh chóng truyền tới. Chu đội trưởng hai mắt lóe lên, một lớp lông màu xám mọc ra, cơ thể bành trướng hơn mấy phần, chiều cao nhanh chóng vượt qua hai mét năm, từ mu bàn tay mọc ra một bộ vuốt sắc bén.
Từ dưới chân hắn dâng lên ba vòng hồn hoàn đại biểu cho hồn tôn cấp bậc. Lưỡng hoàng, nhất tử, màu sắc hồn hoàn phối hợp cân đối. Khí tức Chu đội trưởng trong nháy mắt bạo tăng, phản phất trong đó tỏa ra hơi thở nặng nề.
“Hửm, là Đại Hùng võ hồn, tên đội trưởng này tương đối mạnh mẽ a, hai ngươi để hắn cho ta, hợp lực giải quyết hai tên còn lại”.
Lâm Chấn hạ giọng ra lệnh, rõ ràng đối với thực lực Chu đội trưởng vượt ngoài dự đoán. Hắn ra lệnh hai thủ hạ đi đối phó Trầm đội phó và Tiểu Mã có phù hợp, còn Chu đội trưởng sẽ đích thân hắn ra tay.
Hai tên đầu sỏ nghe vậy lập tức di chuyển ánh nhìn sang Trầm đội phó và Tiểu Mã, chỉ thấy một tên đang ra sức khống chế sương mù bao phủ, còn một bên thì tuổi còn khá trẻ, nhất thời một tia khinh thường xuất hiện trong mắt bọn chúng.
“Tiểu Mã, ngay khi hai tên đó xông tới, ngươi lập tức qua bên kia giúp đỡ anh em, nếu không bọn họ rất thảm”
Trầm đội phó hạ giọng nói.
“Ân” Tiểu Mã nuốt xuống một ngụm nước bọt nói.
Đối với hai vị đội trưởng đội phó này, hắn tuyệt đối kính phục, bởi vì họ là người đã nuôi nấng Tiểu Mã hắn từ khi còn nhỏ cho đến bây giờ. Bất quá trong lòng hắn có một chút lo lắng, Trầm đội phó có thể đối phó được hai tên đầu sỏ vây công hay không.
Mà lúc này, hai tên đầu sỏ đồng thời phóng thích vũ hồn, là một cây rìu, ngay sau đó hai vòng hồn hoàn từ dưới chân dâng lên, màu sắc giống nhau, đều là lưỡng hoàng. Hai tên này không ngờ lại chính là một cặp huynh đệ, võ hồn giống nhau mà hồn hoàn cũng giống nhau.
Lâm Chấn bên kia cũng thả ra vũ hồn của mình, hai cánh tay hắn phình to lên, cơ thể cũng bành trướng ra, không hề thua kém so với Chu đội trưởng.
Là Cự Viên võ hồn, ba vòng hồn hoàn cấp độ so với Chu đội trưởng thì mạnh hơn một chút, nhất hoàng, lưỡng tử. Hơi thở từ Lâm Chấn phát ra làm không khí chung quanh có phần cô đọng lại.
“Tránh không được a”
Vân Chính Thiên trong lòng thầm kêu khổ, hắn vốn định đi một mạch về nhà ai ngờ lại vướng vào trận chiến này. Có người muốn giết hắn, tất nhiên hắn không khoay tay chịu chết.
Thất Diện Kiếm võ hồn lập tức được phóng thích, trong một tia sát na, tên kia lập tức cảm thấy một cỗ sát khí ngập trời bao phủ, sau đó chỉ cảm thấy cổ mình lành lạnh.
Điều cuối cùng hắn thấy chính là một mảnh tối sầm, sau đó hoàn toàn mất đi ý thức. Vân Chính Thiên tay nhanh như chớp, một kiếm chém ra liền cắt phăng đi thủ cấp của tên cướp này. Máu nóng từ trên người hắn phun ra dính đầy vào người Vân Chính Thiên.
“Thật xúi quẩy, lại đi tông một bộ y phục”.
Vân Chính Thiên thu hồi võ hồn, hắn lấy một tay lau đi máu nóng trên mặt, nhìn xuống bộ y phục đầy máu, nhất thời tức giận mắng.
“Tiểu Cao vừa bị ai giết vậy?”.
“A! Trên kia sao lại có đứa trẻ. Mau lên giết nó”.
Vân Chính Thiên bại lộ vị trí, ngay lập tức thu hút thành viên Lâm Minh trại chú ý. Tiểu Mã cũng đồng dạng nhìn thấy Vân Chính Thiên, lập tức hắn đột phá vòng vây xông tới bên cạnh.
“Tiểu đệ, không sao chứ, đi sát ta, ta sẽ bảo vệ cho đệ”.
Vân Chính Thiên nghe vậy nhất thời hảo cảm với đội bảo tiêu ít nhiều tăng lên. Hắn đã mục quan từ đầu tới giờ, cảm thấy đội bảo tiêu này lấy hành hiệp trượng nghĩa làm tôn chỉ, rất có nghĩa khí với anh em.
Tình huống hạ sát tên Tiểu Cao kia quá nhanh, nhất thời không có một ai thấy người nào ra tay, cho nên Tiểu Mã một mực xông tới muốn bảo vệ Vân Chính Thiên, dù sao hắn vẫn là một tên nhóc mười tuổi a, không thể dễ dàng mà đem một tên lực lưỡng đại hán chém giết được.
Vân Chính Thiên nghe vậy chỉ gật đầu mỉm cười nói.
“Nhờ vào đại ca rồi, ta sẽ bám sát ngươi a”.