Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 114 : Vong Yêu Vương

Ngày đăng: 12:51 30/04/20


Mã Thiên Hoa đáp ứng lập tức, Vân Chính Thiên thoáng yên tâm, thế nhưng hắn lại hoàn toàn không chú ý tới biểu hiện của nàng, ngay sau đó hai người như hình với bóng xông lên.



Đối với Vong Yêu sở hữu hắc ám thuộc tính, băng thuộc tính từ Băng Đế Kiếm không tạo nên áp chế đáng kể, bất quá như vậy vẫn đủ để đánh lui một số đầu Vong Yêu tu vi yếu kém.



Linh Băng thành tiểu đội chiến đấu với Vong Yêu đại quân đã được vài lần, cũng coi như nắm rõ điểm yếu của bọn chúng, cả đội lại sử dụng chiến thuật áp lưng vào nhau, ở chính giữa là tên đội viên tên Tiểu Thuyên kia, là vị Hồn Tông duy nhất trong đội, hắn võ hồn sở hữu quang minh thuộc tính, vì vậy hắn chính là lá át chủ bài khi đối mặt với Vong Yêu.



Vong Yêu đại quân tốc độ không tính là quá nhanh, với lại bọn chúng không có trật tự giống như Bạo Lang quần thể lúc trước, chỉ đơn thuần cắm đầu mà tấn công, không theo một chiến thuật nào cả, nhất thời uy hiếp tạo thành cho đám Vân Chính Thiên không quá lớn.



Thế nhưng muốn trực tiếp đánh chết một đầu Vong Yêu lại cực kỳ khó khăn, nếu như không phải hồn sư có quang minh hay thần thánh khí tức, sát thương tạo thành chỉ đủ để ngăn cản thế công của Vong Yêu mà thôi.



Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ hồn lực của bọn hắn sẽ bị vắt kiệt, đến lúc đó mới thức sự là thảm họa.



Chính vì nguyên nhân này mà Linh Băng thành đối đầu với Vong Yêu không ít lần vẫn chưa thể đem bọn chúng tiêu diệt được, hồn lực cạn kiệt không thể không rút lui.



“Không được, đánh bọn chúng cứ trơ mặt ra, ta chịu hết nổi rồi”



Can Hữu Long thất thanh kêu lên. Bênh cạnh hắn Tiếu Phong, Hoa Quyển Sinh và Hàn Thanh Chi cũng âm trầm. Vong Yêu đại quân nhân số quá nhiều, mà đánh tới đánh lui vẫn không thể đánh chết một con, hồn lực vẫn không ngừng trút xuống.



Quay mắt nhìn về Lương Thế Nhân, tình huống của hắn hoàn toàn trái ngược lại, U Minh Bạch Hổ hồn linh của hắn như sói nhập đàn cừu, hiện đã có hơn năm đầu Vong Yêu tán thân trọng bụng nó. Càng ăn, U Minh Bạch Hổ càng ngưng tụ ra thân ảnh chân thực hơn rất nhiều.



Mà Lương Thế Nhân hiện tại cũng không có kiềm chế sự tham ăn của nó, hào quang bạch hổ tỏa ra mãnh liệt, thân thể to lớn cao hơn năm mét, thực sự rất giống một đầu thần thú thực sự tồn tại.



Mã Thiên Hoa đang ở sau lưng Vân Chính Thiên đột nhiên nói



“Chính Thiên, ngươi cứ sử dụng Quang Minh Thánh Kiếm đi, không cần lo cho ta đâu”



Nàng làm sao không biết, Vân Chính Thiên từ đầu tới giờ chỉ lấy ra Băng Đế Kiếm, đây chính là muốn đảm bảo sự an toàn cho nàng mà thôi, thế nhưng băng thuộc tính thực sự không làm Vong Yêu bị ảnh hưởng đáng kể, mà điều này còn làm hồn lực Vân Chính Thiên kế tục giảm xuống không ít.



Vân Chính Thiên thoáng giật mình nhìn nàng một cái, cảm nhận sự kiên định từ trong đối mắt đẹp đẽ đó, hắn khẽ gật đầu.



"Cứ đứng bên cạnh ta, cho dù có chuyện gì ta cũng gánh cho ngươi"



Đệ tam hồn hoàn sau lưng hắn bỗng sáng óng ánh, tức thì một thanh cự kiếm nện thẳng vào đầu một con Vong Yêu, khiến nó la lên thảm thiết, sương mù đen tán loạn.




Thế nhưng chó cùng đường thành sư tử, Vong Yêu đại quân đột nhiên phát lên vô số “U U” thanh âm, ngay sau đó một màn kỳ lạ xảy ra, một đầu Vong Yêu đem một đầu Vong Yêu khác nuốt lấy, ngay sau đó lại tiếp tục nuốt lấy các đầu Vong Yêu còn lại.



Mà mỗi lần có một đầu Vong Yêu thêm vào, thể tích của nó dần dần bành trướng lên. Tới khi đầu Vong Yêu cuối cùng dung hợp, thể tích của nó đã to hơn vóc dáng của U Minh Bạch Hổ, ước chừng cao trên bảy mét.



“U U U”



Vong Yêu ngửa mặt lên trời thét lên một tiếng dài thê lương, hắc ám khí tức từ bốn phương tám hướng tỏa ra, đem một mảnh rừng rậm từ từ thôn phệ vào bên trong.



“Chạy mau”



Vân Chính Thiên quay đầu lại hét lớn, cho dù bản thân hắn sở hữu thuần khiết quang minh nguyên tố, nhưng đứng trước hồn kỹ này của Vong Yêu, cũng khó lòng giữ được mình.



Vong Yêu này bây giờ nên gọi là Vong Yêu Vương, tu vi của nó đã vượt qua phạm trù ngàn năm, chân chính tiến vào vạn năm cấp bậc tồn tại. Mà đối với đám người Vân Chính Thiên, bọn hắn vẫn thực sự chưa đủ thực lực để chống lại một đầu hồn thú vạn năm có thể chất đặc thù này.



Cho nên trước mắt, chỉ có thể miễn cưỡng lui lại, thoát khỏi sự thôn phệ của Vong Yêu Vương.



“A, Chính Thiên”



Mã Thiên Hoa thanh âm đột nhiên vang lên, Vong Yêu Vương trong một tia sát na vươn tay chụp lấy bắp đùi của nàng, sau đó hung hăng giật ngược lại.



Vong Yêu Vương nồng nặc hắc ám thuộc tính, tất hiên khả năng cảm ứng với sinh vật có thuộc tính gần tương tự với mình rất nhạy cảm, mà trong đám nhân loại đang gấp rút chạy trốn kia, Mã Thiên Hoa không nghi ngờ gì là thích hợp nhất.



Cho nên ngay lập tức nó bắt lấy nàng, nếu như có thể đem nàng đồng hóa thành Vong Yêu, chỉ sợ sẽ là một cái Vong Yêu Vương thứ hai a.



“THIÊN HOA”



Vân Chính Thiên điên cuồng gầm lên.



Gần như ngay lập tức, hắn cả người bậc ngược lại phía sau, Quang Minh Thánh Kiếm giơ lên chuẩn bị chém xuống



“SÚC – SINH – MAU – THẢ – NÀNG – RA ! “