Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 147 : Thời gian một năm sắp hết

Ngày đăng: 12:52 30/04/20


Vân Chính Thiên một kiếm chém giết Trương Phong về sau, trong đại đấu trường hoàn toàn không còn ai có thể ngăn cản thế công như dời non lấp bể của hắn. Một số huyết giả cứng đầu không chịu khuất phục, lập tức hướng hắn mà nghêng chiến, chỉ cần giết chết Vân Chính Thiên, đổi lại thanh danh nổi như cồn.



Thế nhưng Vân Chính Thiên bây giờ như sói nhập đàn cừu, căn bản đây không phải là chiến đấu nữa mà chính là nạp mạng, Cả đám huyết giả cấp ba trước mặt hắn không thể hiện được chút uy áp nào, cho dù hiện tại hắn không có lại sử dụng hắc hóa.



Hơn nữa năm qua ở Huyết Đô, Vân Chính Thiên đối với hắc hóa cũng có một chút hiểu biết nhất định. Tuy không thể như lần đầu tiên ngưng tụ ra hắc hóa, có thể hai mặt nói chuyện với nhau, nhưng hắn bản thận tự nghiền ngẫm, cảm thụ cũng thu được không ít tri thức cần thiết.



Hắc hóa trong cơ thể hắn tồn tại ở một dạng đặc biệt, không giống hồn lực, cũng không phải tinh thần lực. Bên trong đan điền của hắn lúc này giống như phân thành hai phần, một phần thuộc sở hữu của hồn lực, phần còn lại chính là một loại chất lỏng màu đen, có chút sền sệt đặc tính.



Loại chất lỏng này tính chất tương tự như hồn lực, tùy theo ý niệm của hắn mà điều động vận chuyển khắp kinh mạch, sau đó đem loại này chất lỏng ngưng tụ ở bên ngoài trực tiếp trở thành hắc hóa năng lượng.



Vân Chính Thiên có siêu cấp thiên phú, nữa năm qua đã thành thục cách thức điều động hắc hóa. Để hắc hóa không thể chiếm lĩnh tâm trí của hắn, mỗi lần sử dụng hắc hóa đều tận lực duy trì thời gian ngắn nhất có thể. Vì vậy mới ở thời khắc quyết định kia, một kiếm chém chết Trương Phong sau đó lập tức thu liễm.



Năm tên huyết giả cấp ba lần lượt ngã xuống dưới kiếm của hắn, cả đám huyết giả còn lại đồng loạt tuyên bố bỏ cuộc. Ngay từ khi Trương Phong gục xuống, bọn hắn chiến ý đã hoàn toàn mất sạch, lại thấy Vân Chính Thiên mạnh mẽ như vậy, bọn hắn không còn tâm trí mà chiến đấu nữa.



Quần đấu trận đầu tiên, Vân Chính Thiên thắng, thu về cho mình được sáu liên thắng tích lũy, đưa số liên thắng của hắn lên con số ba mươi sáu.



Sau khi trận đấu kết thúc, danh tiếng của Thiên tất nhiên vang vọng toàn cõi đại đấu trường, hắn lấy tuổi còn nhỏ đạt tới huyết giả cấp ba, thiên phú kinh người. Hắn lấy sức một mình chém Trương Phong thành hai mảnh, khí thế của hắn lại áp đảo quần hùng.



Thiên, trở thành một hiện tượng đầy hứa hẹn tại Huyết Đô này. Ngôi sao sáng trong tương lai có thể tiếp cận Huyết giả cấp năm a.



Vĩnh Lăng gương mặt hý hửng đi tới quầy đặt cược để nhận thưởng. Nàng đặt cho hắn một trăm viên huyết châu, với tỷ lệ một ăn năm, huyết châu nàng nhận lại lên tới năm trăm viên. Số lượng nhiều kinh khủng.


Vân Chính Thiên nghe vậy, ánh mắt lập tức rơi vào bảng thông tin đặt cược ở bên trên. Tên của hắn đã rơi xuống vị trí thứ hai, mà đứng thứ nhất, dĩ nhiên là vị Huyết giả cấp năm đó.



Tên của hắn là Huyền Chương.



“Hay là chúng ta trở về đi, tuần sau lại tham gia, có được không?”



Vĩnh Lăng không do dự nói. Nàng tất nhiên biết huyết giả cấp năm thực lực khủng bố như thế nào, không phải đơn giản mà bọn hắn đạt tới trăm trận thắng, lại lựa chọn sinh sống ở Huyết Đô này không có rời đi, mỗi người trong bọn hắn đều có khả năng sinh tồn cực kỳ kinh khủng.



Vân Chính Thiên trầm tư một chút, hắn ở trong Huyết Đô thời gian một năm đã hết, nếu còn tiếp tục đợi nữa, e rằng bên ngoài đồng đội sẽ lo lắng tột cùng. Mặc dù trở ra, hắn nhất thời không biết làm sao để đối mặt với Mã Thiên Hoa, nhưng hắn thực sự không thể ở trong Huyết Đô này lâu hơn nữa.



“Đăng ký cho ta.”



Vân Chính Thiên rốt cuộc kiên định nói, nghe xong Vĩnh Lăng biến sắc, lại muốn mở miệng nói gì đó, nhưng bất giác nàng nhìn vào hai mắt của hắn, trong đó không chỉ có sự kiên định mà còn tràn ngập tự tin.



Nam nhân của nàng, há là người bình thường. Vĩnh Lăng cố gắng kìm nén tâm tư của mình, gật đầu một cái sau đó liền chạy đi đăng ký. Nàng trong lòng từ lâu cũng đã có quyết định cho bản thân, nếu như hắn thực sự nằm lại ở đại đấu trường, nàng cũng sẽ không muốn sống phần đời còn lại nữa.



Nhưng nếu thực sự cả hai có thể ra khỏi Huyết Đô, dù biết được bên ngoài hắn đã có người yêu rồi, nàng trước sau vẫn cam tâm tình nguyện làm thiếp, chỉ cần hằng ngày đươc nhìn thấy hắn, chăm sóc cho hắn là được. Vĩnh Lăng cô gái bé nhỏ, tâm nguyện cũng chỉ nhỏ bé như vậy thôi.