Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 154 : Ác chiến (2)

Ngày đăng: 12:52 30/04/20


Kim Hắc Ma Thần Hổ bị trêu chọc, nộ hỏa lập tức bùng phát, như núi lửa phun trào, muốn đem cơn thịnh nộ của mình hóa thành dung nham đem nhân loại trước mặt gạt bỏ đi. Thế nhưng ngay lúc nó chuẩn bị tấn công, thì cảm giác có chút kỳ lạ.



Nguyên bản khí huyết trong thể nội đang vận hành trơn tru, thì lúc này tựa như hóa một loại chất lỏng sền sệt dính dính, vận chuyển thập phần khó khăn, ngay cả linh hồn bản nguyên cũng thoáng run rẩy mấy phần.



Đây là áp chế tới từ huyết thống, không lẽ chỗ này đột nhiên xuất hiện hồn thú có huyết thống mạnh mẽ Kim Hắc Ma Thần Hổ nó sao.



Toàn thân run rẩy một trận kịch liệt, cuối cùng Kim Hắc Ma Thần Hổ không khỏi trở lui lại một khoảng. Mắt hổ ngưng trọng ngẩn lên nhìn ngọn nguồn phát ra uy áp huyết thống trước mặt.



Đệ tứ hồn hoàn của hắn vừa lóe lên, tức thì có một cỗ sinh mệnh chi lực cực kỳ nồng đậm, không gì sánh bằng trực tiếp lan tỏa ra, bao phủ lấy thân thể của hắn. Cảm thụ của hắn lúc này, thể nội dường như có một dòng suối tươi mát xuất hiện, bắt đầu di chuyển khắp kinh mạch, mang tới cảm giác thư thái. Ngay cả hồn lực, tinh thần lực vốn cạn kiệt lại cấp tốc khôi phục.



Da dẻ của hắn dưới sự tăng phúc của sinh mệnh chi lực, tựa như có thêm một tầng kim sắc vàng bóng ngưng tụ mà thành, giống như thoát thai hoàn cốt tình trạng. Sinh mệnh lực căng tràn đem Vân Chính Thiên khôi phục sáu bảy phần khí tức.



Phải biết hắn vốn không phải phụ trợ hệ hồn sư, một hồn kỹ có khả năng khôi phục đồng thời hồn lực, tinh thần lực và mang tới huyết thống chi lực, được xưng tụng là nghịch thiên hồn kỹ cũng không quá.



Đệ tứ hồn kỹ này không chỉ đơn thuần tăng cường tốc độ khôi phục trên diện rộng, mà còn mang tới cho hắn một tia huyết thống từ một trong Bát Đại Viễn Cổ Hung Thú.



Đó chính là dòng máu cao quí của Không Trung Chi Vương, Chân Phượng huyết thống.



Thất Diện Kiếm võ hồn, đệ tứ hồn kỹ Chân Phượng Thiên Mệnh.



Kim Hắc Ma Thần Hổ đối mặt lúc này, là nhân loại đầu tiên sở hữu một tia thuần khiết Chân Phượng huyết thống chảy xuôi. Tuy so với chân chính Chân Phượng bản tôn thời viễn cổ, thế nhưng loại huyết thống này, cũng đủ để hắn đối diện với Chân Long huyết thống mà vẫn có thể trụ vững như bàn thạch. Tuyệt đối kinh người.



Phượng Hoàng Tứ Dực lai lịch thực sự bất phàm, năm đó thu được Phượng Hoàng hồn linh, không nghĩ lại mang tới cho hắn rất nhiều chỗ tốt. Xem như toàn bộ tinh hoa của chủng tộc Phượng Hoàng này, đều kết tinh trên người của hắn hết thảy. Loại hồn kỹ tăng phúc huyết thống, từ trước đến nay vẫn như phượng mao lân giác tồn tại.



Mặc dù hắn không biết Phượng Hoàng Tứ Dực gốc gác sâu xa cỡ nào, nhưng thông qua hồn hoàn thứ tư, rõ ràng nó với Chân Phượng viễn cổ có một chút quan hệ huyết thống tồn tại, cho dù nhỏ bé đi chăng nữa, vẫn được gọi là Chân Phượng hậu đại a, nếu không căn bản sẽ không xuất hiện hồn kỹ loại này.



Vân Chính Thiên từ khi đột phá bốn hoàn tới nay, vẫn chưa lần nào lâm chiến mà sử dụng loại này hồn kỹ, bởi vì nó tạo ra một lực hấp dẫn cực lớn.


Vân Chính Thiên từ khi sinh ra tới nay, trên người hắn luôn có một loại mị lực vô hình thu hút sự ủng hộ của mọi người. Đây có thể gọi là dòng dõi vương giả hoàng tộc xuất ra thiên phú đi.



Hắn, được sinh ra để đứng trên hết thảy.



Huyết Đế nghe được thanh âm cỗ vũ của đám đông, nhất thời gương mặt xám xịt lại. Đại sứ giả bên cạnh thây vậy thoáng run sợ, nàng lập tức đi tới trước quát lên:



“Tất cả im lặng, không được hò hét, nếu không ta cho người đuổi tất cả về.”



Đại sứ giả đột nhiên giận dữ làm bọn hắn có chút giật mình, bất quá không ai dám làm trái ý nàng, đành bất đắc dĩ duy trì yên lặng, tiếp tục theo dõi trận đấu với ánh mắt sục sôi.



Đại chiến đến bây giờ đã hơn nữa tiếng đồng hồ, mặc dù Kim Hắc Ma Thần Hổ chịu hai loại áp chế làm nó không thể phát huy uy lực vốn có, thế nhưng đổi lại hồn lực cùng thể lực vẫn còn sung mãn. Mà đối thủ của nó, Vân Chính Thiên lúc này như đèn đã cạn dầu, liện tục đem tứ đại hồn kỹ luân phiên sử dụng, cho dù có Chân Phượng Thiên Mệnh tăng phúc khôi phục nhưng vẫn xa xa không đủ.



Chém giết năm đầu Kim Hắc Ma Thần Hổ phân thân về sau, Vân Chính Thiên cũng bắt chước nó, tranh thủ hít thở hồi khí.



“Có bình sữa hồn lực ở đây thì tốt quá.” Vân Chính Thiên có chút tiếc giận nói.



Chỉ cần cố gắng một chút nữa thôi, cho dù không chân chính đem Kim Hắc Ma Thần Hổ kia chém giết, hắn tin chắc có thể khiến cả hai lưỡng bại câu thương một trận. Đến lúc đó đám đông khán giả chắc chắn sẽ ủng hộ hắn, bởi vì biểu hiện quật cường của một thiếu niên tuổi còn nhỏ.



Có đám đông ủng hộ, hắn còn sợ Huyết Đế gây khó dễ hay sao.



“Ta muốn nhìn vẻ mặt Huyết Đế ngươi lúc đó a, hắc hắc.”



Cho dù là Huyết Đế quyền cao chức trọng, thế nhưng đối với áp lực từ đám cư dân mang lại, hắn cũng có chút nuốt không thông. Dù sao một tòa thành muốn phát triển thịnh vượng, điều kiện đầu tiên là yên ổn lòng dân.



Ra tay giết chết cả đám thì quá dễ, nhưng như vậy Huyết Đô hai ngàn năm uẩn dưỡng thành ra công cốc. Mục tiêu chân chính của Vân Chính Thiên, chính là làm ra sự tình này, cũng chính tự mình đào ra một cái sinh lộ thoát khỏi Huyết Đô.