Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
Chương 16 : Lý lão sư suy tính
Ngày đăng: 12:50 30/04/20
Hơn một vạn năm về trước, Linh Băng Đấu La sáng lập Truyền Linh Tháp tổ chức, mở ra thời đại hồn linh cho hồn sư giới. Mà hồn linh so với hồn hoàn lại cần rất nhiều tinh thần lực đưa tới chống đỡ, mới có thể thuận tiện cho việc dung hợp
Hồn linh càng cường đại thì càng cần tinh thần lực cường đại.
Tinh thần lực cũng có phân chia như hồn lực cấp độ. Từ thấp đến cao lần lượt là Linh Nguyên, Linh Thông, Linh Hải, Linh Uyên, Linh Vực và Thần Nguyên Cảnh.
Phàm là nhân loại vừa sinh ra, tầng thứ tinh thần lực liền là Linh Nguyên Cảnh, sau khi trở thành hồn sư, cần phải tiến hành kiểm tra để xác định trị số tinh thần lực.
Vân Chính Thiên hồn hoàn đầu tiên liền là ngàn năm cấp bậc, điều này làm Lý lão sư vô cùng tò mò, mặc dù hấp thu hồn hoàn ngàn năm chỉ cần mật độ hồn lực dày đặc cùng với tố chất thân thể tốt một chút, không cần nhiều tinh thần lực như hấp thu hồn linh ngàn năm, nhưng tinh thần lực vẫn vô cùng cần thiết.
Lý lão sư dẫn hắn đi sang một gian phòng nhỏ hơn, bên trong đây bài trí đơn giản, chỉ có một loại hồn đạo máy ở giữa phóng. Vân Chính Thiên không do dự tiến tới, ngay khi vừa tiếp cập chu vi máy móc, một cái nón kim loại từ trên hạ xuống, một cỗ như hòa ấm áp hồn lực nhẹ nhàng xuất hiện.
“Thả lỏng một chút, không cần làm gì cả, một lát sau kết quả sẽ hiện trên bảng thông tin”.
Lý lão sư nhắc nhở.
Ngay sau đó, bảng thông tin trước mặt hắn chớp chớp mấy cái, số đó có vài chữ số bắt đầu từ dưới chạy lên.
0 … 10 … 20 … 30
Số liệu tăng nhanh đến khoảng … 68 … 69 rồi bất động. Là Linh Nguyên Cảnh trị số lên tới 69 đơn vị.
Linh Nguyên Cảnh nếu trị số vượt hơn 100 liền tiến vào Linh Thông Cảnh, mà đạt tới Linh Thông Cảnh thì hồn sư đã có thể sử dụng tinh thần lực của mình một cách hữu dụng hơn.
Nón kim loại nhấc lên, Vân Chính Thiên quay đầu nhìn phía sau, chỉ thấy Lý lão sư đang trợn mắt há mồm, gương mặt đầy vẻ kinh hãi.
“Ngươi … có thật là 10 tuổi tiểu hài tử hay không. Linh Nguyên Cảnh đạt tới trị số 69 ở tuổi này, là lần đầu tiên ta thấy qua a”.
Vân Chính Thiên học tập cả một buổi sáng, đến trưa lại bị Lý lão sư đem triệu tập, hiện tại bụng đói cồn cào. Hắn lập tức đi thẳng tới nhà ăn.
Nhà ăn trực thuộc Bàn Long Môn, không cần tốn hồn tệ để mua đồ ăn. Mỗi ngày môn sinh sẽ có ba bữa ăn chính, ngoài ba bữa ăn này đều có thể tới để mua thêm suất ăn, lúc này mới cần sử dụng hồn tệ trao đổi a.
Thực phẩm nhà ăn cung cấp giá trị dinh dưỡng không phải là cao, nhưng đối với Vân Chính Thiên từ nhỏ cực khổ đã quen, thì như thế này với hắn đã phi thường hài lòng.
Hắn từng nghe nói có người thông qua đồ ăn có thể tăng lên tự thân lực lượng, là một loại gọi là Khí Huyết lực lượng. Loại này lực lượng vốn có sẵn trong cơ địa mỗi người, chỉ có điều không phải ai cũng tu luyện được mà thôi.
Đành rằng ăn thực phẩm cao cấp có thể kích phát thể trạng hồn sư có sự phát triển vượt bậc, nhưng để có thể dựa vào đồ ăn tu luyện, từ trước đến này mạnh mẽ nhất theo lịch sử ghi chép lại chỉ có Long Thần Đấu La Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân năm đó, nghe nói là thiên sát cô tinh đối với tất cả nhà ăn a. Hắn ăn đến nỗi nơi đó phải dán hình của hắn lên trước của tiệm, không tiếp nhận phục vụ tên quái vật ham ăn này.
Bất quá Vân Chính Thiên cũng không có loại Khí Huyết lực lượng cường đại như Đường Vũ Lân năm đó, tất cả mọi thuộc tính trong cơ thể hắn đề thuộc loại cân bằng, không có thứ gì quá nổi bậc. Nếu nói thuộc tính mạnh nhất hiện tại, chỉ có thể là tinh thần lực mà thôi.
Bữa cơm nhanh chóng ăn xong, Vân Chính Thiên trở lại phòng để gặp Tiểu Mã, ngay lúc hắn vừa đẩy của bước vào trong, thì trong phòng hiện tại có tới hai thân ảnh.
Một người là Tiểu Mã, một người hắn hoàn toàn xa lạ. Người này tuổi khoảng chừng mười bốn, mười lăm tuổi. Dáng người thon dài, một thân quần áo màu đen, gương mặt có phần âm lãnh, đặc biệt đôi mắt của hắn hơi lóe lên khi thấy Vân Chính Thiên thân ảnh đi vào.
“Chính Thiên, ta giới thiệu với ngươi luôn, vị này là môn sinh mới gia nhập hôm nay, tạm thời sẽ ở chung phòng với chúng ta. À mà lúc này ngươi nói tên là gì nhỉ?”
Tiểu Mã quay sang tên thiếu niên bên cạnh hỏi.
Hắn tiến lại gần, đưa bàn tay ra trước mặt Vân Chính Thiên, làm một cái động tác muốn bắt tay làm quen, hắn nói.
“Chào ngươi Chính Thiên, ta tên Hoàng Võ. Hân hạnh gặp mặt”.