Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 186 : Thất Thải Quyền Trượng

Ngày đăng: 12:52 30/04/20


Huynh muội Mộng gia đồng loạt phóng thích võ hồn. Mộng Cảnh Chân là một tên năm hoàn hồn Vương, hiển nhiên sau lưng có năm vòng hồn hoàn lượn lên, màu sắc có chút kinh người, là nhất hoàng, ba tử, một hắc.



Võ hồn của hắn vẫn là Hỏa Tinh Quyền Trượng, đây là võ hồn truyền thừa theo huyết mạch Mộng gia mấy đời nay. Chỉ có điều thanh Quyền Trượng này, chiều dài so với Quyền Trượng của Mộng Hồng Nhan lúc trước, dài hơn một chút. Vượt qua ba mét quyền trượng, Hỏa Tinh Thạch đính ở trên đỉnh đầu Quyền Trượng, tỏa ra mãnh liệt bạo quang.



Mộng Hồng Nhan bên cạnh, sau lưng nàng đồng dạng dâng lên năm vòng hồn hoàn. Thực không ngoài dự đoán của Vân Chính Thiên, nàng thế mà đã trở thành Hồn Vương cấp bậc, với lại màu sắc hồn hoàn cũng có sự thay đổi đến đáng sợ.



Bốn tử, một hắc màu sắc hồn hoàn. Trên tay nàng, Hỏa Tinh Quyền Trượng hình dáng cũng có sự thay đổi rõ rệt. Nguyên bản Quyền Trượng cao hai mét đã rút ngắn đi một nữa, còn khoảng chừng một mét, xung quanh dâng hiến một tầng thất thải quang ảnh.



Quyền Trượng của nàng, danh xưng Thất Thải Quyền Trượng, là do võ hồn Hỏa Tinh Quyền Trượng biến dị mà ra.



Vân Chính Thiên đáy mắt lộ vẻ suy tư, xem trở về Mộng gia là quyết định cực kỳ sáng suốt của nàng. Nếu còn ở lại với bọn hắn, chưa chắc đã có thành tựu như vậy.



Tuy trong lòng thực sự vì vậy mà vui cho nàng, nhưng bây giờ Mộng Hồng Nhan lại là đối thủ, có một chút dở khóc dở cười tình huống.



Can Hữu Long đưa mắt nhìn Mộng Hồng Nhan biến hóa, hai mắt có phần mông lung. Thất sắc quang thải bao phủ quanh người nàng, khến nàng tựa như tiên nữ hạ phàm.



“Đẹp quá.” Can Hữu Long trong vô thức kêu lên.



Vân Chính Thiên huých vai hắn, lườm một cái nói:



“Sao ta lo một lát ngươi bán đứng đồng đội quá.”



“Lão đại, ngươi đừng nói khó nghe vậy, ta không có háo sắc đâu.”



Can Hữu Long tức giận nói.



“Hắc hắc, để xem.”



Hừ lạnh một cái, Thiên Nguyên Long võ hồn hiện ra, Thiên Long Hộ Thể khởi động, đem thân thể Can Hữu Long bành trướng lên, chiều cao cấp tốc vượt qua hai mét long thể. Miệng rộng há ra, trầm thấp long ngâm vang vọng.



Mộng Hồng Nhan bên kia thân thể thoáng chấn động, thì ra trong đội không chỉ mình nàng có thực lực đại tăng, mà A Long bên kia cũng không có dậm chân tại chỗ.



"A Long." Mộng Hồng Nhan trong miệng lẩm bẩm.



Vân Chính Thiên mắt thấy A Long huyết thống cường hãn, trong lòng thoáng có chút tự hào. Hắn vì A Long mà dọn đường không biết bao nhiêu lần, rốt cuộc cũng có chút thành tựu.




"Hót." Một tiếng Phượng hót lanh lảnh từ bên dưới cất lên, tức thì Hỏa Viêm Cự Mãng thân thể kịch liệt run rẩy, hư ảnh thoáng trở nên ảm đạm.



"Chuyện gì?" Mộng Cảnh Chấn biến sắc, hắn có cảm giác bên trong Hỏa Viêm Cự Mãng kia đột nhiên xuất hiện một cỗ hấp lực cường hãn, đang không ngừng đem hồn lực của hắn điên cuồng cắn nuốt.



Đùng!



Hỏa Viêm Cự Mãng đột nhiên nổ tung, một đầu Phượng Hoàng to lớn từ trung tâm vụ nổ bay lên, sải cánh phải hơn bốn mét, phượng hót thanh âm lảnh lảnh.



Hồn kỹ bị phá, thế nhưng Mộng Cảnh Chân hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào, hắn đưa mắt nhìn đầu Phượng Hoàng ở trên không, gương mặt chuyển sang vẻ ngưng trọng chưa từng có.



Một đạo thân ảnh thon dài, tóc dài trắng sau gáy tung bay, trên tay vẫn nắm lấy Hắc Kiếm. Sau lưng một đôi cánh Phượng vỗ nhè nhẹ, đem thân thể hắn huyền phù trên không trung.



"Long Thần thành đội trưởng, danh bất hư truyền a."



Mộng Cảnh Chân tùy tiện nói. Tuy Vân Chính Thiên vừa rồi dễ dàng phá tan Hỏa Viêm Cự Mãng, nhưng dù sao đó chỉ là hồn kỹ yếu nhất của hắn mà thôi, hiển nhiên không nghĩ hắn có năng lực chống lại những hồn kỹ cao cấp sau.



Vân Chính Thiên nghe ngữ điệu đối phương tỏ vẻ khinh thường như vậy, hắn không giận mà lại cười lạnh đáp:



"Vậy thì nhờ Cảnh Chân huynh chỉ giáo thêm a."



Hỏa Phượng Dực lập tức triển khai, Vân Chính Thiên không do dự một kiếm chém thẳng xuống.



Mộng Cảnh Chân thấy vậy liền hừ lạnh, Hỏa Tinh Quyền Trượng bay lên, ngay tại Hỏa Tinh Thạch vị trí, một tia sáng hỏa diễm ngưng tụ, sau đó bắn thẳng tới Vân Chính Thiên.



Chỉ thấy Vân Chính Thiên thân ảnh lập lòe, liền tránh đi quĩ đạo tia sáng. Cổ tay hắn khẽ lật liền đem Hắc Kiếm chém vào hông Mộng Cảnh Chân.



Bất quá dưới kiếm pháp vi diệu của Vân Chính Thiên, Mộng Cảnh Chân như người điên cười ha hả nói:



"Hắc hắc, ngươi chỉ có vậy hay sao."



Mộng Cảnh Chân cười lớn, chỉ thấy hai tay hắn lại kết ấn, tại vị trí mặt đất phía dưới Vân Chính Thiên, có một đạo hoa văn vòng sáng ẩn hiện, mang theo khủng bố hỏa diễm uy áp.



...............