Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 200 : Bát cường (1)

Ngày đăng: 12:52 30/04/20


..............



“Đến ngươi rồi.”



Vân Chính Thiên quay lại nhắc nhở. Can Hữu Long mạnh mẽ gật đầu một cái, ngay sau đó phóng người lộn một vòng trên không, trực tiếp đặt chân lên võ đài.



“Thằng màu mè.” Lương Thế Nhân khóe miệng hơi co giựt một cái, sau đó cả đám cùng liếc nhìn về phía đối diện, chờ đợi đối thủ của Can Hữu Long lên đài.



Kỳ thực ngoài đội trưởng các đội ra, những thành viên trong đội rất ít khi được nhắc đến, vì vậy Dĩ Văn bên Bạch Hổ thành cũng đồng dạng như vậy, không rõ hắn thực lực như thế nào.



Can Hữu Long ánh mắt hồi hộp, ngay khi vừa nhìn thấy đối thủ của mình, hắn có chút cứng đờ ra. Bởi vì Dĩ Văn thể trạng, so với hắn to hơn không ít, phải đến gấp rưỡi a. Can Hữu Long nương theo tu vi tăng lên, cường độ thân thể cũng vì vậy mà biến đổi, thế nhưng so với Dĩ Văn bên kia, chỉ có thể đứng tới lỗ tai.



Tuy nói không chắc đối thủ mạnh mẽ sẽ to con, nhưng mấy thằng to con thường rất mạnh. Cho nên mắt thấy đối phương to con như vậy, Can Hữu Long một mặt dở khóc dở cười. Hắn bốc thăm quá trình tương đối may mắn, không đụng phải bất kỳ tên đội trưởng nào, thế nhưng trước mắt đối thủ như vậy, làm hắn không thể cười nổi.



Dĩ Văn tuy rất to con, nhưng mỗi bước chân lại nhẹ tựa lông hồng hoàn toàn không sản sinh dư thừa lực lượng nào. Chính điều này càng làm Can Hữu Long thêm phần lo lắng. Phàm là hồn sư có khả năng chưởng khống lực lượng đến mức như vậy, đều là người có thực lực bất phàm a.



“Hắn võ hồn có thể là siêu cấp phòng ngự hệ.” Can Hữu Long cắn răng nói. Theo phán đoán của hắn, với thể trạng như vậy Dĩ Văn không phù hợp làm cường công cho lắm, mẫn công càng không thể rồi, vì vậy chỉ có thể nghiên về phòng ngự hệ.



Chỉ cần nghĩ tới việc Dĩ Văn là một tên mẫn công cũng làm hắn cảm thấy buồn cười. To con như vậy mà là mẫn công, không thể nào.



Còn nếu Dĩ Văn quả thực là phòng ngự hệ, vậy thì trận chiến này cực kỳ khốc liệc a.



“Ba... Hai... Một... Bắt đầu.”



Ngay khi đếm ngược hoàn tất, cả hai lập tức thả ra võ hồn của chính mình.



Thiên Nguyên Long khí tức vừa xuất hiện, sau lưng hắn đệ nhất hồn hoàn cũng đồng thời lóe lên, Thiên Long Hộ Thể.



Can Hữu Long từ khi hấp thu Bá Vương Long tinh huyết, đem tới hiệu quả nghiên trời lệch đất. Võ hồn của hắn vốn dĩ là Địa Nguyên Long, cùng với Bá Vương Long thuộc nhánh Địa Long chủng loại, độ phù hợp cực cao. Vì vậy ngay khi sử dụng Thiên Long Hộ Thể, có một cái hư ảnh cự long màu đen ẩn hiện sau lưng.



Trên người hắn mọc lên trùng trùng điệp điệp vẩy rồng màu xám, bên ngoài phát ra hào quang màu đen, nhìn vô cùng quái dị. Bất quá, khí tức này có thể so sánh với Chân Long khí tức tồn tại.



Một đôi Long Trảo thuận theo nhô lên, hiện tại Long Trảo chiều dài đã vượt quá một mét, nhìn sơ qua cũng thấy bá khí vô cùng.



Chỉ tiếc một điều tu vi của hắn còn chưa tới năm hoàn Hồn Vương, nếu không quả thực sẽ là tồn tại khủng bố của khảo nghiệm năm nay.



Dĩ Văn trong thấy Can Hữu Long biểu hiện, trong mắt lập tức thu liễm lại vài phần. Sau khi phóng thích võ hồn, trên người hắn cũng bắt đầu biến hóa.




Mục Vô Ưu lại xuất hiện trên võ đài, nói:



“Trận thứ ba. Độc Phong đấu với Mã Thiên Hoa.”



“Thiên Hoa, cố lên.” Vân Chính Thiên mỉm cười nói.



Mã Thiên Hoa nhìn hắn cười nhẹ, sau đó mang theo hừng hựng chiến ý xông lên võ đài. Một đầu tóc đỏ khinh động trong gió, nàng mặc một bộ y phục lụa màu đỏ ôm sát thân thể, để lộ ra từng đường cong nóng bỏng.



Phải nói càng thành thục, Mã Thiên Hoa cơ thể càng phát dục khiến vẻ đẹp của nàng càng thêm rõ rệt. Với dung mạo tuyệt trần như thế này, cho dù gặp phải đối thủ mạnh cỡ nào cũng đành bảo lưu một chút thương hoa tiếc ngọc a.



Đây chính là lợi thế chỉ dành riêng cho siêu cấp mỹ nữ.



Nhìn thấy Mã Thiên Hoa, ba người Vương Hạo, Đái Thiên Huyền và Từ Thiên Phong không khỏi nhúc nhích trong tròng mắt. Tuy nói nàng thực lực so với ba bọn họ thua một điểm nhưng vẻ đẹp của nàng lần đó đều động lại trong lòng bọn hắn một chút.



Chỉ có điều cả ba người đều cảm thấy nàng cùng với Vân Chính Thiên là một cặp, cho nên Từ Thiên Phong lẫn Đái Thiên Huyền đều không muốn tiếp xúc quá nhiều. Chỉ có Vương Hạo không xem Vân Chính Thiên ra gì cho nên thường lên tiếng gây sự.



“Nếu là ta ra trận, e rằng cũng không chiếm được quá nhiều tiện nghi. Bất quá Độc Phong tình huống lại khác a.” Đái Thiên Huyền có chút bất đắc dĩ nói.



Ngay khi Độc Phong vừa tiến lên võ đài, thì không ít người há mồm trợn mắt. Bởi vì người gọi là Độc Phong này, không biết làm nam hay là nữ. Từ phong cách ăn mặc cho đến gương mặt không thể nào xác định được.



“Nha đầu thối, đừng nghĩ dùng mỹ nhân kế là được ta nương tay.”



Độc Phong lên tiếng. Bất ngờ giọng nói của hắn vô cùng quái gở, không phân biệt được là nam hay là nữ.



Mã Thiên Hoa cũng hơi giật mình, sau đó lại nhìn Độc Phong nói:



“Ta cũng cần ngươi nương tay à. Tới đây.”



Mục Vô Ưu thấy cả hai đấu khẩu căng thẳng, vội vàng lên tiếng:



“Từ từ hai đứa, nghe ta hiệu lệnh.”



“Ba... Hai... Một... Bắt đầu.”



..............