Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 211 : Đường Tâm

Ngày đăng: 12:53 30/04/20


“Nơi này nguy hiểm, không tiện ở lâu. Các ngươi đi theo ta.”



Tiểu Tâm sau khi dùng hồn lực phong bế huyệt đạo, tạm thời cầm máu liền đứng lên bắt đầu di chuyển.



Ở sau lưng hắn, Vân Chính Thiên ba người ánh mắt nghi hoặc nhìn nhau, rõ ràng có chút chần chừ không muốn đi theo Tiểu Tâm. Dù sao hắn là Tà Hồn Điện cao tầng một thành viên, ngang nhiên vô cớ đi theo hắn, không biết chừng lại là một cái bẫy rập.



Như hiểu được suy nghĩ của đám tiểu tử này, Tiểu Tâm mỉm cười nói:



“Không cần suy nghĩ làm gì, với bản lãnh của các ngươi thì cho dù ta có bị thương đi chăng nữa, giết chết các ngươi dễ như trở bàn tay, thực sự không cần dùng chiêu trò làm gì cả.”



Tiểu Tâm lời nó có chút đạo lý, đạt tới Hồn Thánh cấp bậc, là có thể xưng bá một phương rồi, vạn người kính ngưỡng, không nhất thiết phải dùng thủ đoạn đê hèn đối với đám tiểu tử bọn hắn làm gì.



Mà bọn hắn bây giờ, dù có thành công cứu được Thanh Chi, cũng không biết làm sao rời khỏi Thú Vực, đi bộ hẳn không thể nào rồi, mà một mình di chuyển nơi này quá mức nguy hiểm.



Lương Thế Nhân cùng Hàn Thanh Chi ánh mắt quay sang nhìn Vân Chính Thiên có ý muốn nói hắn quyết định. Vân Chính Thiên khẽ gật đầu một cái, cả ba người liền tiếp bước theo sau.



Tiểu Tâm thấy vậy cũng cười, rồi sau đó bắt đầu đi. Lộ tuyến của bọn hắn so với Vương Hạo khi nãy thì hoàn toàn ngược lại, rõ ràng Tiểu Tâm muốn dẫn bọn hắn rời xa hạch tâm Thú Vực càng nhanh cáng tốt.



“Ta có chuyện muốn hỏi?”



Hàn Thanh Chi ở phía sau đột nhiên cất giọng. Tiểu Tâm nghe thấy cũng không có quay lại, đáp:



“Cứ nói đi.”



Tiểu Tâm thái độ cởi mở khiến ba người bọn hắn cũng bắt đầu thả lỏng tâm tình ra. Hàn Thanh Chi hỏi:



“Vừa nãy tên vô lại Vương Hạo kia có nói, đám Thú Vực cao tầng đang tiến hành tấn công Vực Chủ nơi ở, có đúng hay không?”



Hàn Thanh Chi thắc mắc, thì ra chính là việc này. Cha của nàng, Hàn Long Quần hiện đang ở cùng Vực Chủ, hội gặp phải phiền toái tương tự, thân là nhi nữ của hắn, nàng làm sao không lo lắng cho được.



Tiểu Tâm im lặng một vài giây, rốt cuộc trả lời:
Đường Môn Môn Chủ tuyệt tích đã nhiều năm, ngay cả Bao Lão lẫn Vực Chủ nhiều lần thử liên lạc vẫn không rõ tung tích. Đường Tâm tự nhiên cũng vô phương tìm kiếm.



Nếu ba người bọn họ tập hợp lại, thực sự có khả năng lãnh đạo được Nhân Vực ngăn cơn sóng dữ lần này.



“Đường Tâm ca, hiện tại bọn ta đã minh bạch ngươi ý tứ. Không biết sắp tới ngươi có dự tính gì hay không?”



Vân Chính nói. Hiện tại hảo cảm đối với Đường Tâm này rất tốt, từ trước khi biết thân phận của hắn, Vân Chính Thiên cũng không có sản sinh thù địch với người này rồi.



Đường Tâm trầm mặc một chút lại nói:



“Hiện tại ta vẫn phải duy trì thân phận của mình, không thể dẫn các ngươi trở về được. Theo ta thấy các ngươi khoảng cách tới bình cảnh tiếp theo không xa, mà ở trong sơn cốc này thiên địa nguyên lực dồi dào, rất thích hợp làm địa phương các ngươi tu luyện. Chi bằng tranh thủ thời gian tại đây cố gắng tăng lên thực lực là hay nhất.”



Một hồi sau Đường Tâm giải thích sơ qua cách thức để sinh tồn trong Thú Vực này, thì ra cứ cách một khoảng nhất định liền có một cái sơn cốc tọa lạc, mấy loại này sơn cốc đều giống nhau, vô cùng hữu ích cho nhân loại hồn sư tiến vào Thú Vực sống sót.



“À phải rồi ta quên mất, ở trong Thú Vực này vẫn có binh sĩ Quân đoàn các ngươi hoạt động ngầm. Ta sẽ cố gắng liên lạc với bọn họ, để bọn họ có thể giúp các ngươi rời khỏi đây khi đến lúc.”



Đường Tâm chợt nhớ lại nói. Vân Chính Thiên ba người vừa nghe, lập tức tinh thần phấn chấn hơn hẳn. Binh sĩ trực thuộc quân đoàn hoạt động ngầm ở Thú Vực này, ngoài vị thống lĩnh Vệ Binh Long Thần thành Hoàng Tiểu Trần kia cùng Lưu Vân Long tiền bối ra còn ai nữa. Nếu có hai người này siêu cấp cường giả trực tiếp đến đây, bọn họ liền có thể trở về được rồi.



Vân Chính Thiên đột nhiên đứng dậy, hướng Đường Tâm ôm quyền nói:



“Đa tạ Đường Tâm ca chiếu cố.”



Không thể nghi ngờ gì, Đường Tâm mang tới cho bọn hắn một cái sinh lộ cực kỳ rõ ràng. Tỏ chút lòng tôn kính không tính là cái gì.



Đường Tâm cười cười, sau đó đứng lên dự định xoay người rời đi, đột nhiên hắn bước chân dừng lại, hỏi:



“Các ngươi có hứng thú gia nhập Đường Môn hay không?”



..............