Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 233 : Bàn long đổi chủ

Ngày đăng: 12:53 30/04/20


Hắc Phong chết rồi.



Bị Vân Chính Thiên một chưởng vỗ nát linh hồn.



Thể xác chịu đựng quá nhiều tác dụng phụ từ việc cưỡng bức hấp thu năng lượng của Lão Bạch, Đinh Lăng hai người. Dẫn đến Hắc Phong thân thể cùng tinh thần kiệt quệ quá mức kinh khủng. Rốt cuộc dưới Diệt Hồn Thủ của Vân Chính Thiên, chính thức vẫn lạc.



Vân Chính Thiên đi tới bên cạnh Hắc Phong thi thể, Hắc Kiếm hiện ra liền đem đầu mình Hắc Phong phân thành lưỡng đoạn.



Mặc dù Hắc Phong chiến tử, thế nhưng bên dưới đám lâu la thảo khấu cùng Truyền Linh Tháp môn sinh va chạm vẫn chưa chấm dứt, hiển nhiên bọn hắn vẫn chưa hề hay biết Hắc Phong vậy mà chết nhanh đến như thế.



Mà ngay lúc Vân Chính Thiên đem đầu Hắc Phong cắt ra, hắn chính là nắm lấy cái thủ cấp này, giơ thẳng lên cao, hít mạnh một hơi quát lớn:



“Hắc Phong đầu lâu nằm trên tay ta, các ngươi còn muốn đánh?”



ĐÙNG!



Chấn động tin tức truyền vào tai, đám thảo khấu bên dưới nhìn thấy Vân Chính Thiên bêu đầu Hắc Phong trại chủ một màn này, đều là kinh hồn động phách.



Nhất thời cả đám kịch liệt run rẩy, võ hồn trên người cũng thuận theo thu vào, tất cả quỳ rạp trên mặt đất, không có ngẩng đầu lên nữa.



Hắc Phong trại chủ đã chết, bọn hắn còn cố gắng chiến đấu vì cái gì nữa. Căn bản trận chiến này, bọn hắn đã định trước là thất bại a.



ẦM ẦM!



Cũng vào lúc này, vạn dặm trên không trung sấm nổ đùng đùng, một vùng trời đều bị đánh cho sáng chói lên. Một cái hắc bào thân ảnh như một viên đạn pháo khổng lồ, rơi xuống đại thảo nguyên này làm vỡ ra một cái hố lớn.



Đạo hắc bào thân ảnh này, còn không phải Bát trưởng lão Tà Hồn Điện, Hắc Thủ đấu la hay sao.



Hắc Thủ đấu la thân thể dính chặt vào mặt đất, trên người máu me bầy nhầy, gương mặt tái nhợt, y phục rách tả tơi.



Hắn hai mắt đỏ ngầu, Hắc Thủ đấu la dự tính bật dậy, hình như là muốn quay đầu chạy trốn. Thế nhưng từ trên trời cao, mây mù đột nhiên mở ra, để lộ một đôi kim sắc đồng tử không lồ, thể tích phải vượt hơn trăm trượng.
“Bàn Long môn nhiều năm qua dưới sự lãnh đạo của ta, dần đi vào tàn cuộc. Thân là môn chủ ta tất nhiên không mong muốn cơ nghiệp Bàn Long môn mấy trăm năm bị hủy trong tay ta. Vì vậy, để Bàn Long môn tình hình khởi sắc, ta quyết định thoái vị nhường ngôi.”



Thoái vị nhường ngôi?



Nếu đề cập tới vấn đề tối quan trọng nhất mà Bàn Long môn có thể đem ra công bố, thì thoái vị nhường ngôi này chính là việc đứng đầu.



Mỗi một đời môn chủ, khi cảm thấy bản thân cùng đường lối của mình không còn thích hợp để lãnh đạo nữa. Bọn hắn liền có thể tự chọn thoái vị nhường ngôi. Sau đó bên trong phủ sẽ tiến hành một hồi khảo thí trên toàn bộ phương diện đối với tất cả đội trưởng, cuối cùng chọn ra vị đội trưởng đứng đầu trở thành tân nhiệm chưởng môn nhân.



Bên dưới một mảnh trầm mặc, ở đây đều là lãnh tụ, tự nhiên không xuất hiện tình huống nhao nhao bàn tán. Chu Bá Thước nói tiếp:



“Bất quá lần này ta muốn phá hư qui củ một chút. Vì thời gian cấp bách, cho nên ta muốn bỏ qua, không tiến hành khảo thí, trực tiếp chọn ra tân chưởng môn nhân. Vì vậy rất cần mọi người ở đây lá phiếu tán đồng, mới có thể thông qua mong muốn của lão già này.”



Chu Bá Thước nói xong, trực tiếp giơ cao cánh tay của mình, đại biểu hắn đối với phương thức này lựa chọn tán thành. Sau lưng hắn, Lý lão sư cũng đồng dạng như vậy.



“Mọi người bỏ phiếu.” Lý lão sư nói.



Lần lượt lần lượt từng cánh tay giơ lên. Có vài người không hề do dự, có ngươi hơi cân nhắc một thoáng. Nhưng rốt cuộc tất cả mọi người đều tán thành thông qua quyết định này.



Vân Chính Thiên ba người không phải đội trưởng chức vị, chỉ có thể ngồi ở một bên quan sát một màn này sự tình.



Thông qua quyết định không tổ chức khảo thí mà thôi, nhưng để chính thức công nhận tân chưởng môn nhân, vẫn phải tiến hành bỏ phiếu một lần nữa. Bọn họ đang vô cùng tò mò, không biết người nào trong đám đội trưởng ở đây sẽ được vinh hạnh nhận lấy chức vị này.



“Rất tốt. Đa tạ mọi người. Hẳn mọi người cũng biết, thông qua quyết định không tổ chức khảo thí nhưng vẫn phải tiến hành bỏ phiếu cho người mà lão phu sắp chỉ định sau đây.”



Cả đám gật đầu răm rắp, ai ai cũng chờ mong không biết người được môn chủ nhìn trúng, có thể là người nào.



Chu Bá Thước ánh mắt đột nhiên rơi vào Vân Chính Thiên thân ảnh, lão bật cười nói:



“Vân Chính Thiên, ngươi nguyện ý tiếp nhận vị trí này hay không?”