Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 260 : Hạo Thiên chi chiến (2)

Ngày đăng: 12:53 30/04/20


Can Hữu Long thân thể bành trướng đến bốn mét hơn, toàn thân bao phủ một tầng hắc sắc vẩy xám. Hắn trước tiên một chân giẫm mạnh xuống đất, nhất thời một mảnh đại địa rung chuyển dữ dội. Đất đá ngay vị trí đám ác linh đó đặt chân bỗng dưng lún sập xuống, đem bọn chúng giam lỏng vào lòng đất.



Đệ tam hồn kỹ, Thiên Long Hám Địa.



Sau nhiều lần nghiên cứu cùng thực nghiệm, Can Hữu Long đã thành công vận dụng Thiên Long Hám Địa để viễn trình công kích. Đám ác linh kia bỗng nhiên rơi vào hố sâu, nhất thời không kịp phản ứng thì một tầng thất thải quang sắc từ trên cao đã phủ xuống.



Mộng Hồng Nhan nắm trên tay Thất Thải Quyền Trượng, quyền trượng khẽ khinh động, Thất Thải hào quang đem một phiến khu vực rừng rậm này thắp sáng lên. Ngay sau đó tại Thất Thải Bảo Thạch được khảm nạm trên đỉnh đầu quyền trượng liên tục chớp sáng, tức thì trên bầu trời đen tối kia, một đoàn Thất Thải Quang Trụ đã nhắm vào hố sâu chứa đầy ác linh kia mà oanh tạc.



Ầm!



Vô số ác linh bị đánh tan vào hư không dưới sự liên thủ của hai người. Can Hữu Long lúc này lại liếc nhìn Mộng Hồng Nhan một cái đầy khí phách. Trong mắt của hắn tựa như muốn nói, ta cùng với ngươi chính là một cặp.



Chuyện là vài ngày trước khi khởi hành, Can Hữu Long dưới sự động viên của đồng bọn đã thu hết dũng khí, đi tới chỗ Mộng Hồng Nhan mà tỏ tình.



Không ngoài dự đoán, nàng từ chối.



Bất quá hắn cũng không có vì vậy mà từ bỏ trái lại còn mặt dầy hơn trước. Rút kinh nghiệm năm xưa Can Hữu Long không có dũng khí theo đuổi cho nên mới không thể cùng nàng ở một chỗ. Hắn lần này đã hạ quyết tâm sẽ theo đuổi nàng tới cùng.



Hắn bản thân bây giờ đã có đầy đủ năng lực để theo đuổi người hắn yêu.



Vân Chính Thiên ở phía sau nhìn một màn này mà mặt tràn đầy hy vọng cùng đại hỷ. Tình cảm của Mộng Hồng Nhan, hắn trân trọng bất quá hắn cũng không thể đáp lại nàng cho nên đã khéo léo cự tuyệt. Mà Mộng Hồng Nhan tính tình cứng cỏi, biết không thể cùng hắn cho nên đã lựa chọn từ bỏ. Chỉ có điều tâm trạng hiện tại không thể tiếp nhận Can Hữu Long phần này tình cảm mà thôi.



Nàng chính là cần thời gian. Can Hữu Long cũng nguyện ý vì nàng mà đợi.


“Cẩn thận, ác linh kỵ sĩ chuẩn bị tham chiến.” Vân Chính Thiên nhắc nhở.



Ác linh kỵ sĩ mạnh hơn ác linh chiến sĩ rất nhiều, mà ở đây lại có tới sáu con. Lấy Trương Hàn liên thủ, miễn cưỡng có thể đem bốn con quấn lấy không thành vấn đề. Hai con còn lại liền giao cho Mộng Hồng Nhan cùng Can Hữu Long đi.



Chỉ cần đem sáu con kỵ sĩ này chém xuống, ác linh châu tha hồ nhảy vọt.



U u u u!



Chính vào lúc này, một đạo trầm thấp rên rỉ không biết từ đâu vang lên. Vân Chính Thiên nhướng mày, đem tinh thần lực lập tức trải ra dò xét, thì hắn kinh ngạc phát hiện. Bốn phía bọn hắn đã bị vô số ác linh bao vây, số lượng phải gấp đôi lúc nãy.



Xem ra kế hoạch thu hút ác linh của bọn hắn không những thành công mà còn mang lại hiệu quả cực hạn. Chỉ có điều địch thủ kéo tới đông như vậy, bốn người bọn hắn không thể trụ vững được nữa.



Có lẽ đã đến lúc cho nhóm chủ lực xuất thủ.



Ngay lúc Vân Chính Thiên định hướng Can Hữu Long ra lệnh phát thông báo cho nhóm Lương Thế Nhân xuất hiện, đồng thời nói Cổ Lãnh Phong triển khai hành động ở các vị trí khác, thì hai mắt hắn bỗng ngưng trọng hẳn lên.



Hắn phát hiện ở trong rừng sâu kia, không biết từ lúc này đứng sừng sững một đạo màu đen khổng lồ, chiều cao phải vượt năm sáu mét. Trên người tỏa ra tà khí nồng nặc.



Vân Chính Thiên trầm giọng nói với đồng bọn:



“Mọi người cẩn thận, con ác linh này rất mạnh. Thực lực uớc chừng Hồn Đấu La cấp độ.”