Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 284 : Thần ma sơ chiến

Ngày đăng: 12:54 30/04/20


Thần nhân thân thể thon dài tỏa ra bàng bạc ánh hào quang, dễ dàng đem tử khí của Ma Hoàng kia thiêu đốt đến bốc hơi. Mà kim sắc hào quang này đối với thân thể Vân Chính Thiên có tác dụng khôi phục thương thế thần tốc. Nữa thân dưới bị tử khí ăn mòn đến lộ xương trắng ra, dưới đoàn kim sắc hào quang kia bắt đầu lấy tốc độ cực nhanh khôi phục lại, huyết nhục tái phục hồi tạo ra những thành âm ‘xùy xùy.”



Thân thể bị thương nặng nhưng ánh mắt của hắn vẫn vô cùng tinh tường. Hắn ngẩng đầu nhìn lên phía vạn trượng không trung kia, chìm đắm trong vô tận ánh hào quang đã cứu lấy hắn một mạng, là một đạo thân ảnh rất quen thuộc. Người này cũng từng cứu hắn một mạng mười năm trước.



Đó là một vị nam tử, tóc đen dài chấm lưng, người mặc một bộ trường bào màu trắng, gương mặt anh tuấn nhưng nghiêm nghị, không khác pho tượng chút nào. Trên người hắn tồn tại một loại thần thánh khí tức mãnh liệt, chánh khí xung thiên.



Kiếm Si! Đúng là Kiếm Si tiền bối!



Vân Chính Thiên lúc này nói không thành lời, ý thức bắt đầu mê man, sau đó thân hình ngã xuống mặt đất bất tỉnh. Mã Thiên Hoa lập tức lao tới đỡ lấy hắn, vì hắn lấy ra một bộ y phục tạm thời khoác vào. Gương mặt của nàng vẫn chưa hết bàng hoàng. Một khắc vừa nãy, nếu như không có người kia xuất hiện, Vân Chính Thiên hiển nhiên đã chết, thực sự chết.



Kiếm Si ở trên không trung liếc mắt trông thấy Vân Chính Thiên ngã quỵ dưới đất, gương mặt anh tuấn nhất thời trở nên ngưng trọng lên, ánh mắt cũng mang theo vài phần lãnh khí. Nhiệm vụ của hắn là theo dõi nhất cử nhất động của Vân Chính Thiên, đảm bảo tên tiểu tử này có thể thuận lợi trưởng thành. Nếu như không gặp phải địch thủ không cách nào chống lại được, Kiếm Si cũng sẽ không hiện thân.



Bởi vì mỗi lần hắn hiện thân, đại lượng thần lực chèo chống cho Thần Giới lại giảm đi một chút.



Trước mắt Vân Chính Thiên bị Ma Hoàng ép tới mức thập tử nhất sinh, trong lòng bất giác sinh ra lửa giận. Hắn nhìn chằm chằm Ma Hoàng ở bên kia, lãnh khốc nói:



“Tiếp ta một kiếm.”



Ma Hoàng nghe vậy, liền bật cười ha hả, thanh âm có chút giễu cợt nói: “Thần nhân, bằng vào ngươi một đạo linh ảnh này muốn cùng ta so đấu? Nếu chúng ta toàn lực triển khai công kích, sợ rằng cả phiến vị diện này cũng vì vậy mà hủy diệt. Ngươi không sợ đám tiểu tử bên dưới mất mạng hay sao.”



Ma Hoàng lời này nghe thì có vẻ không sợ Kiếm Si, thế nhưng nội tâm hắn cực kỳ không mong muốn hai bên xảy ra giao chiến. Dù sao nhiệm vụ quan trọng nhất của hắn đó là chiếm lấy tòa vị diện này, nương theo khí tức có vài phần đặc thù trong thiên địa mà luyện hóa, không biết chừng có thể nâng cao thực lực bản thân.



Ma Giới cũng là một cái Tinh Cầu lấy thực lực vi tôn, mà Ma Hoàng này dã tâm tất nhiên luôn muốn vượt lên phía trước. Có thể trở thành một trong mười tám vị Ma Đế là ước vọng của hắn hiện tại. Mà đề thăng thực lực chính là ưu tiên hàng đầu bây giờ, hắn không muốn có bất kỳ điều đáng tiếc nào xảy ra.



Kiếm Si vẻ mặt không biến sắc, lãnh đạm nói: “Cả hai chúng ta đều không mong vị diện này bị hủy, tự nhiên có chừng mực. Sao? Không dám đấu?”



Kiếm Si ngữ điệu kiêu ngạo, lại nói trúng điểm mấu chốt nhất thời làm Ma Hoàng gương mặt đanh lại. Sát khí trong người bắn đầu khởi động, hung hăng nhìn đối phương như hận không thể ngay lập tức ăn thịt uống máu người này.


Oành!



Ma Hoàng thân thể vút bay về phía sau, hộ thân chướng vậy mà bị một kiếm của Kiếm Si chém nát, lưu lại trên chiến giáp của hắn một đạo dài vết thương. Mà vết thương này trong nháy mắt thu hẹp lại rồi biến mất, tức thì bên trong thể nội của hắn như có đao mang tàn sát bừa bãi, đau đớn cùng cực, lục phủ ngũ tạng như bị cắt xén.



Ma Hoàng ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm ma huyết. Ma huyết dính vào chỗ nào, chỗ đó liền giống như bị chất độc ăn mòn tan đi. Ma Hoàng ánh mắt kiêng kỵ nhìn về phía Kiếm Si, đối với chính diện một kích vừa rồi hắn dĩ nhiên không cản được, bản thân lại bị thương không nehj. Thực lực thần nhân này so với tưởng tượng của hắn mạnh hơn quá nhiều.



Kiếm Si vừa rồi triển khai, chính là một loại kỹ năng năm xưa còn tại Đấu La Đại Lục hắn đã từng sở hữu. Nhiều năm thăng nhập Thần Giới về sau, Kiếm Si đã đem kỹ năng này tiến hóa lên một cấp độ mới mạnh mẽ hơn. Đây là Thần cấp lĩnh vực, ‘Tịch’.



Bất quá loại lĩnh vực này muốn phát huy đến điểm mạnh nhất cần tốn một chút thời gian tụ lực, mà khi nãy Kiếm Si chớp mắt liền có thể triển khai, là do hắn không tiếc tiêu hao Thần lực của mình. Mục đích là đem Ma Hoàng chiến ý triệt để trấn áp, dễ bề đoạt lại Ngạo Thần Châu thần hồn.



Ma Hoàng trừng mắt nhìn hắn, trong mắt lộ rõ vẻ suy tư. Hắn trong lòng đang điên cuồng đấu tranh tư tưởng. Vì một cái thần hồn nhỏ bé mà đánh tới lưỡng bại câu thương, Ma Hoàng là một kẻ sợ chết, tự nhiên không muốn kết cục như vậy. Một lát sau, Ma Hoàng cánh tay phất lên, tức thì bạch sắc hỏa diễm bay ra, rơi vào lòng bàn tay Kiếm Si.



Đoạt lại được thần hồn, Kiếm Si gương mặt mới dần dãn ra, nhưng cũng không khác pho tượng là mấy.



Ma Hoàng hừ lạnh một cái, sau lưng hắn một cái lỗ đen vòng xoáy lại hiện ra, không dám chậm trễ bước vào trong đó. Trước lúc biến mất, hắn không quên quăng lại cho Kiếm Si một lời cảnh cáo.



“Ta đã nhớ ngươi, sau này ta sẽ đích thân phân thây ngươi ra.”



“Tùy thời phụng bồi.” Kiếm Si thản nhiên đáp, rõ ràng không chút nào sợ hãi. Ngươi có gan tiếp tục khiêu chiến, ta sẽ dùng cự kiếm bổ đôi ngươi ra.



Ma Hoàng mang theo gương mặt cau có, biến mất trong lỗ đen vòng xoáy. Mà lỗ đen vòng xoáy này cũng dần dần khép lại, biến mất không còn tăm hơi.



...



Cầu vote 5*, Cầu comment nhận xét



Banhbaothit