Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 297 : Hỏa Thiên Thiên Tước

Ngày đăng: 12:54 30/04/20


Hỏa Vương Thiên Tước, được xưng tụng là điểu loại hồn thú đứng ngang hàng với Phượng Hoàng chủng tộc. Tuy nó không giống như Phượng Hoàng sở hữu sinh mệnh lực mạnh mẽ như vậy, nhưng so về thuộc tính năng lực lại không chút nào hạ phong, thậm chí còn được xếp hạng cao hơn một bậc.



Hỏa Vương Thiên Tước cùng với Cửu U Minh Tước, Chu Tước một loại, sinh ra được định sẵn là vương giả. Bất quá loại vương giả này đã khiến trời cao sinh lòng đố kỵ, dẫn đến trời phạt, làm suy giảm khả năng sinh sản. Vì vậy mà chủng loài này theo thời gian dần dần lụi tàn, sau đó triệt để biến mất khỏi Đấu La Đại Lục.



Vân Chính Thiên may mắn nhận biết được Hỏa Vương Thiên Tước, là do từ nhỏ hắn yêu thích đọc sách, đặc biệt là những cuốn sách về lịch sử thế giới này. Trong đó có một cuốn mà hắn thực tâm ghi nhớ, đó là sách nói về những loại hồn thú vương giả đã tuyệt chủng. Tỷ như Bá Vương Long, Lôi Thượng Kỳ Lân và trước mắt là Hỏa Vương Thiên Tước này.



“Truyền Linh Tháp có thể phục chế được Hỏa Vương Thiên Tước, xem ra cũng tiêu tốn không ít tài lực a.”



Loại này hồn thú tất nhiên không dễ gì mà gặp được. Vân Chính Thiên hắn có thể nhanh như vậy nhìn thấy Hỏa Vương Thiên Tước, rất có thể là do Bao lão nhúng tay vào. Nghĩ đi nghĩ lại, sư phụ giao cho hắn nhiệm vụ tiến giai cho Tiểu Phượng, vậy mà tiến vào Thăng Linh Đài không lâu cũng chỉ mới gặp qua hai hồn thú nhưng đều là hỏa hệ, không lẽ hắn vận khí tốt như vậy sao.



“Nhất định đã an bài sẵn.”



Vân Chính Thiên mỉm cười, nhưng ánh mắt vẫn vô cùng thận trọng. Hỏa Vương Thiên Tước trước mắt hắn bây giờ, là hồn thú tu vi cao nhất từ trước đến giờ hắn đối đầu. Thiên Tước phân biệt cấp độ tu vi dựa vào số lượng đuôi của nó, cứ mỗi vạn năm tu vi, nó lại mọc thêm một cái đuôi. Mà nó hiện tại có tới ba cái đuôi, đại biểu nó tu vi ước chừng dưới bốn vạn năm.



Mà bốn vạn năm hồn thú, là tương đương với Hồn đấu la cường giả. Tuyệt đối không thể khinh suất.



Tuy rằng ở trong Thăng Linh Đài có bị đánh giết hắn cũng sẽ không có chân chính chết đi, thế nhưng hắn trên bả vai gách vác trách nhiệm rất lớn. Một chút sai sót dẫn tới thất bại cũng không được.



“Tiểu Phượng, ngươi tranh thủ đem Hỏa Diễm Sư Vương đang trọng thương giết chết, đồng thời hấp thu linh khí trên người bọn chúng. Con chim kia giao cho ta.”



Vân Chính Thiên nghiêm túc nói.



Tiểu Phượng nghe vậy, cũng không có do dự lần nữa xông về phía Hỏa Diễm Sư Vương máu me đầy mình. Hiện tại đầu Sư Vương này đã là đèn cạn dầu, chỉ cần tùy tiện một kích liền có thể giết chết.



Hỏa Vương Thiên Tước ở trên không trung nhìn thấy con mồi của mình sắp bị cướp đi, nó tức giận hót vang, sau đó một quả cầu lửa từ trong miệng nó, trực tiếp phun thẳng tới Hỏa Diễm Sư Vương.



Ầm!


Vân Chính Thiên thấy vậy, có chút ngẩn người ra, nhưng sau đó hắn lập tức phát hiện có chỗ không đúng.



Từng khỏa hỏa diễm óng ánh như tinh thể kia, không ngờ lại chứa đựng cuồng dã hỏa thuộc tính, bên trong đó năng lượng lại vô cùng không ổn định, lại giống như tùy thời có thể nổ tung.



Hỏa Vương Thiên Tước, trời sinh vương giả tước, bị đối phương giam cầm là chuyện nó không cách nào chấp nhận được. Vì để giữ được sự cao quí của mình, Hỏa Vương Thiên Tước nếu bị dồn tới bước đường cùng, sẽ thi triển hồn kỹ tự bạo. Đây cũng là một phần lý do tại sao hiện tại, Hỏa Vương Thiên Tước chủng loại hồn thú này không còn trên cõi đời này nữa, bởi vì suy nghĩ của bọn chúng quá mức cực đoan đi.



Mạnh nhất tự bạo hồn kỹ, Thiên Tước Bạo Liệt.



“Tiểu Phượng!!! Lên đây!!!”



Vân Chính Thiên ánh mắt ngưng trọng quát to, tức thì Tiểu Phượng đang còn bận cắn nuốt linh khí từ đám Hỏa Diễm Sư Vương, lập tức bỏ đó mà lượn lên với chủ nhân của mình, chui tọt vào mi tâm hắn mà biến mất. Quay đầu nhìn lại, Hỏa Vương Thiên Tước thân thể hoàn toàn biến thành đỏ sậm quang sắc, sục sôi hỏa thuộc tính đã lên tới cực hạn của mình.



“Con mẹ nó, tự bạo năng lượng quá kinh khủng.”



Ngay cả Vân Chính Thiên vốn rất bình tĩnh mà lúc này không nhịn được mà lên tiếng chửi mắng. Bất quá, hắn cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được, cho dù hắn dưới hồn kỹ tự bạo của Hỏa Vương Thiên Tước cũng không có chết đi vì đây chỉ là do Thăng Linh Đài mô phỏng, nhưng làm người thì phải luôn cố gắng hết mình, dù ở trong tuyệt cảnh kinh khủng nhất đi chăng nữa, cũng phải kiên cường tiến lên.



Nháy mắt làm ra quyết định, tâm niệm vừa động, trên tay Vân Chính Thiên đã không còn nắm Băng Đế Kiếm, thay vào đó sau lưng hắn đệ lục hồn hoàn sáng lên. Một thanh ám sắc trường kiếm mang theo thâm thúy cùng cổ xưa khí tức hiện ra. Vân Chính Thiên giơ kiếm chắn ở trước người, mũi kiếm hướng xuống đất, nắm lấy chuôi kiếm bằng cả hai tay.



OÀNH!



Cũng chính vào lúc này, vô số tinh thể hỏa diễm chớp sáng, một khắc sau, tất cả đồng loạt nổ tung, đem một mảnh Tinh Đấu Đại Sâm Lâm chấn động kịch liệt.



...