Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 30 : Siêu cấp nhiệm vụ, thú triều

Ngày đăng: 12:50 30/04/20


“Ta muốn liệp sát hồn thú, thu hoạch hồn hoàn”.



Thanh âm vừa rơi xuống, Dạ Hành cùng Lam Tiêu hai người đồng dạng nhìn hắn thật sâu. Trên mặt một niềm thương cảm tràn dâng.



Thật là một cái đáng thương hài tử, vì không có tiền mà hắn lại dấng thân vào trong vòng nguy hiểm để cầu lấy lực lượng, thật đáng nể phục.



Xem ra Lam Tiêu ta cũng hơi quá đáng, lại hành xác một tiểu hài tử đáng thương như vậy.



Từng dòng suy nghĩ lóe lên trong họ, Vân Chính Thiên chỉ cảm thấy có điều gì đó không đúng, hỏi.



“Này, hai người có vấn đề gì thế, tại sao gương mặt lại mếu máo thế kia”.



Dạ Hành trực tiếp đứng lên vỗ vai hắn vài cái, thều thào nói.



“Đừng lo … hài tử ngươi đừng lo, ta sẽ giúp ngươi tìm một cái thích hợp hồn thú mà”.



Lam Tiêu cũng đứng lên cười nói.



“Đúng vậy, vài bữa nữa ta sẽ đích thân cùng ngươi tiến vào rừng, bắt một cái xui xẻo hồn thú làm hồn hoàn cho ngươi”.



Vân Chính Thiên hai mắt ngốc dại ra, hai người này bộ ăn trúng cái gì hay sao lại có thái độ thay đổi dữ vậy.



Kỳ thực Vân Chính Thiên lựa chọn phương thức này, không phải như hai tên Dạ Hành kia suy tưởng. Chỉ vì hắn muốn xác nhận một điều, liệp sát hỏa hệ hồn thú có thực sự mang tới hỏa hệ hồn kỹ hay không.



Điều này hắn cũng từng hỏi qua rất nhiều binh sĩ khác, bọn họ đa phần lựa chọn thu mua hồn linh, bởi vì liệp sát hồn thú quá mức rủi ro đi, chẳng may nằm xuống trong rừng, trở thành chất dinh dưỡng thì không tốt lắm.



Trở về phòng, Vân Chính Thiên trực tiếp ngồi lên trên giường, phóng thích ra võ hồn của bản thân. Hắc Kiếm cầm trên tay, chỉ có điều hôm nay kiếm có hiện tượng khẽ rung lên từng hồi.



Nắm chặt chuôi kiếm, Vân Chính Thiên hạ quyết tâm. Đệ nhị hồn hoàn, ta chuẩn bị đến.




Lam Tiêu dẫn đầu truyền âm lại cho các thành viên “Một khi chuẩn bị tiến vào lãnh thổ của bọn chúng, hạn chế nói chuyện, khi nào thực sự cần thiết mới sử dụng hồn đạo bộ đàm, còn không thì nên im lặng, hồn thú giác quan vô cùng nhạy cảm”.



“Ân”.



Nhánh quân chủ lực của Long Thần thành hành quân tiến tới vị trí giao thoa giữa Nhân Vực và Thú Vực.



Vạn năm trước hai mảnh đại lục này vốn dĩ cách nhau bằng đại dương sâu thẳm, bất quá chinh chiến nổ ra khốc liệt, cách mảnh địa tầng dưới biển cũng bị trồi lên trên, tạo thành một dãi đất nối liền các đại lục này với nhau.



Nơi bọn hắn đang đi tới, được dân gian truyền tụng bằng vô số hình ảnh tên gọi khác nhau, mà cái tên bọn họ thích nhất, thể hiện đầy đủ sự kinh sợ đối với lãnh thổ hồn thú này, đó chính là Lưỡi Quỷ đại đạo.



Lưỡi Quỷ đại đạo chiều rộng hơn trăm dặm, chiều dài lên tới cả ngàn dặm hơn. Là con đường thẳng huyết mạch nối liền hai mảnh Vực này. Nói cách khác, nơi mà bọn hắn chuẩn bị đặt chân vào, có thể nói như cánh cửa xuống địa ngục vậy.



Di chuyển hơn hai ngày hai đêm, cuối cùng Lưỡi Quỷ môn quan cũng xuất hiện trong tầm mắt. Nơi đây vẫn tồn tại khu vực đóng quân của nhân loại, chỉ có điều qui mô nhỏ bé.



Không khí hành quân đang im ắng, thì bât chợt một tên trinh sát gấp gáp chạy về thông báo.



“Bẩm các vị đội trưởng, tình hình Lưỡi Quỷ môn quan không tốt, bên trong đang xảy ra đại chiến, thỉnh cầu giúp đỡ”.



Cả đoàn khẽ rùng mình một cái, xem ra hồn thú vẫn là triển khai trận chiến trước tiên. Ngay lập tức, từng tên đội trưởng quay lại nhìn binh sĩ của mình, dõng dạc nói.



“Các ngươi nghe rõ rồi chứ”.



Cả trăm tên binh sĩ đồng thanh hét lên



“SÁT …SÁT …SÁT …”



Đại chiến Thú triều chính thức mở màn.