Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 333 : Thiên phong chi chiến (1)

Ngày đăng: 12:54 30/04/20


Cầm cố đại trận phát huy uy lực bất khả tư nghị, Kiệt Quỷ Hãm Thi mấy người cho dù toàn lực đối phó cũng không thể một giây ba khắc phá toái mà ra. Tại trong không gian bị trọng lực đè xuống, thính giác của bọn chúng cũng trên diện rộng phông bế lại, tự nhiên không nghe được tiếng Quỷ Tung la hét ở bên kia.



“Đại trận khốn kiếp.” Kiệt Quỷ gầm lên một tiếng, đệ lục hồn hoàn sáng óng ánh, Ma Viêm Thôn Thực Lâu hồn kỹ tái hiện.



Đầu lâu hư ảnh hiện ra chân thực, nó há miệng lớn ra, tà hồn lực trong không khí vần vũ trên không trung, một vệt sáng vừa lóe lên lập tức biến mất, liền nghe trong không khí vang lên vô số tiếng ‘tách tách’.



Cùng lúc đó, Hãm Thi ngón tay cũng bấm mạnh, lục sắc quang mang cường thịnh lên, chất dịch màu lục theo đầu ngón tay rỉ máu của hắn mà hóa thành một dòng lũ lục sắc, phản phất mang theo long loại hình dáng, hướng thẳng lên không trung phát ra rống giận tiếng gầm.



Oành!



Dưới áp lực của hai đại hồn kỹ liên thủ công kích, cầm cố trận pháp rốt cuộc vỡ tan, trọng lực đè ép triệt để tiêu thất. Cả đám tà hồn sư trút được gánh nặng, ngay lập tức ánh mắt tản ra bốn hướng, võ hồn đại triển khai ra, chuẩn bị nghênh đón địch nhân tập kích.



Đến rồi!



Kiệt Quỷ lông mày nhướng lên, bởi vì hắn cảm nhận được từ phía xa truyền tới một tia chấn động, nơi đó cuồng bạo sắc bén khí tức tựa như muốn xé nát không khí mà tới. Kiệt Quỷ xoay đầu lại nhìn, liền thấy một thanh dài tới năm mét hắc sắc thương ảnh đang bắn về phía mình.



Kiệt Quỷ lập tức quát lớn:



“Chia nhau ra đánh, giành lại thế chủ động.”



Hãm Thi cùng đồng bọn lâp tức thi hành, trong đầu bọn hắn bây giờ đang nghĩ tới một chuyện, đó là đại khai sát giới thời khắc đã đến a. Tên nào tên nấy tận lực phóng thích võ hồn của mình ra, không ngoài dự đoán tất cả đều là kinh tởm nhất có thể tưởng tượng ra được võ hồn tồn tại.



Kiệt Quỷ càng là phóng người lên trước, Ma Viêm Hỏa Thương ngưng tụ ở trên tay, lập tức phòng về phía hắc sắc thương ảnh không lồ đang bắn tới.



Ầm!



Song phương thương ảnh va chạm, mãnh liệt sóng năng lượng tràn ra đánh gãy không ít cổ thụ.. Từ bên trong đống đổ nát, một đạo thân ảnh thon dài phóng tới, hắn gương mặt quen thuộc, chính là thủ lĩnh Thiên Phong bộ lạc, Thiên Chí Vỹ.



Tay nắm lấy Phá Hồn Thương, thần sắc phi thường nghiêm nhị, Thiên Chí Vỹ nhếch miệng nhìn Kiệt Quỷ có vẻ mời gọi.
Đây là tín hiệu mà hồn thú và tà hồn sư đã qui định từ trước, một khi nghe được tín hiệu này, có nghĩa hồn thú đã muốn gia nhập vòng chiến.



Kiệt Quỷ mặc dù không muốn hồn thú nhúng tay vào, nhưng nhìn đi nhìn lại thấy cục diện hai bên dằn co không dứt, nhất thời hắn trong mắt lóe lên tức giận chi sắc.



Bởi vì hắn không lường trước được mấy cái bộ lạc vậy mà âm thầm kết minh với nhau, dựa vào một cái Thiên Phong bộ lạc còn không cản được đơn vị tà hồn sư này. Mà bây giờ hồn thú chuẩn bị gia nhập, giống như đem cái bánh xé nhỏ ra, Kiệt Quỷ tất nhiên không cam lòng.



Bất quá, bây giờ hắn không thể do dự nữa. Mặc dù đánh đến cuối cùng bên hắn vẫn chiến thắng nhưng đổi lại thương vong thảm trọng, trở về thế nào cũng bị trách phạt. Cho nên hắn cũng buông xuống dã tâm của mình, hướng mấy tên NThvO4N đồng bọn quát lớn:



“Rút lui.”



Nói xong hắn vẫn đem Ma Viêm Hỏa Thương phóng tới Thiên Chí Vỹ, còn bản thân xoay người cấp tốc chạy đi.



“Muốn chạy?” Thiên Chí Vỹ gầm lên, tức thì Phá Hồn Thương đánh tới, bàng bạc thương ý mang theo khủng bố lực lượng nhắm vào lưng Kiệt Quỷ mà đánh ra. Thế nhưng một màn bất ngờ xuất hiện ngăn lại công kích truy sát của Thiên Chí Vỹ.



Ma Viêm Hỏa Thương kia đột nhiên nổ tung giữa không trung, tạo thành một mảng lớn hắc vụ, đem tầm nhìn Thiên Chí Vỹ hạn chế. Thương ý xuất ra dĩ nhiên chệch mục tiêu, để Kiệt Quỷ nhân cơ hội này chạy thoát.



Hãm Thi cùng đám đồng bọn cũng không có ham chiến, tất cả đều dùng sức đẩy lui kẻ địch, sau đó cấp tốc theo sau Kiệt Quỷ chạy đi. Vân Chính Thiên cũng đồng dạng như vậy, một quyền đem Đại Kình đánh bay, sau đó nối đuôi theo sau.



Đám người Khởi Minh còn đang ngơ ngác nhìn nhau, Thiên Chí Vỹ hiệu lệnh còn chưa kịp ban ra thì Giang Tiểu Phi đã quát lớn:



“Mau đuổi theo, đem bọn chúng chém giết. Cơ hội tốt, không nên bỏ qua.”



Giang Tiểu Phi trong lời nói này ý tứ đã rõ, ngày hôm nay bằng bất cứ giá nào hắn cũng phải đem đám tà hồn sư đó diệt sát, nguyên nhân chỉ có một, đó là nếu để bọn chúng có thời gian ổn định lại lực lượng rồi lần nữa phát động tấn công, yếu tố bất ngờ đã không còn, Khởi Minh cho dù thống nhất cũng chưa chắc có thể chặn lại.



Cơ hội hôm nay, chính là ngàn năm có một nếu muốn đem tà hồn sư thế lực đóng tại Lưỡi Quỷ đại đạo quét đi một chút. Giang Tiểu Phi tự nhiên minh bạch ý nghĩ này, cho nên hắn không có chần chừa, lập tức phi thân truy sát. Lần lượt theo sau là Thiên Chí Vỹ, Đại Kình, Hắc Sơn, Kim Hỏa.



...