Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 382 : Thiên sứ tỉnh giấc

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc có một cái bí pháp cổ xưa, phàm là Thiên Sứ hồn sư một khi đạt tới bình cảnh nhất định, có thể thông qua bí pháp này mà đề thăng thực lực. Cái này gọi là Thiên Sứ Rửa Tội nghi lễ.



Thiên Sứ Rửa Tội mỗi lần triển khai đều tiêu tốn rất nhiều tài nguyên và năng lượng, vì vậy Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc đã qui định cứ mỗi năm năm sẽ mở ra một lần rửa tội. Gom góp tất cả Thiên Sứ hồn sư đạt tới bình cảnh, tiến hành một lần rửa tội duy nhất. Thông qua quá trình rửa tội này, Thiên Sứ võ hồn toàn bộ năng lực sẽ bày ra rõ ràng. Có người thiên tư không thấp liền có cơ hội tiến hóa lên Lục Dực Thiên Sứ, trở thành đỉnh tiêm tồn tại của Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc.



Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc nội tình thâm hậu, có bề dầy lịch sử lâu đời cho nên tại Thú Vực an nhiên sinh hoạt mà không lo lắng bị tà hồn sư, hồn thú tấn công. Thế nhưng nguyên nhân trọng yếu nhất vẫn do sự tồn tại của một vị chín mươi chín cấp Cực Hạn Đấu La a.



Thiên Sứ Lục Dực chính là thần chi võ hồn, cho nên sở hữu đỉnh tiêm cường giả như vậy không quá bất ngờ.



Ba vạn năm trước, Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc đã có người tiếp nhận Thiên Sứ thần vị, trở thành Thiên Sứ chi thần. Chỉ không may đối thủ của nàng lại là Đường Môn tiên tổ Đường Tam, rốt cuộc trận đại chiến đó đã bị Đường Tam đánh nát thần vị mà chết. Kể từ đó Thiên Sứ thần vị hoàn toàn biến mất, không còn người nào có thể kế thừa Thiên Sứ ý chí được nữa.



Hai vạn năm sau, thời đại Long Thần Đường Vũ Lân xông xáo đại lục, Sử Lai Khắc Thất Quái có tới hai vị sở hữu Thiên Sứ võ hồn. Chính hai người bọn họ đã đưa Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc trở lại hàng ngũ thế lực đỉnh tiêm tại thế giới này.



Nhưng đó chỉ là những cột mốc lịch sử quan trọng mà thôi. Chính quyết định không sợ hãi mà tọa trấn bên trong Thú Vực mấy ngàn năm nay mới là điều giúp Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc trở thành tồn tại cao cao tại thượng, là tấm gương chí thượng đối với tất cả hồn sư trên đại lục. Không phải gia tộc hoặc thế lực nào cũng có can đảm làm giống như Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc, cho nên họ tất nhiên sở hữu địa vị bất phàm.



Cón nữa, nghe nói vì mọi người ngưỡng mộ cho nên Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc đã sớm đã thu thập được tín ngưỡng chi lực, lại đang ráo riết chuẩn bị cho Thiên Sứ chi thần đản sinh trở lại. Nếu như thật sự thành công, vậy thì nhân loại phần thắng tuyệt đối nắm chắc trong tay.



Bât quá đó là chuyện của sau này, trước mắt không cần nói tới.



Vân Chính Thiên vừa nghe Ân Minh Tuyết nói nàng là Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc tộc nhân, lại còn muốn xin cho hắn tham gia Thiên Sứ Rửa Tội nghi lễ, quả thật nhất thời cảm kích không nói nên lời.



Bất quá, hắn vẫn lắc đầu nói với nàng:



“Đa tạ, ngươi lời này ta khắc cốt ghi tâm. Nhưng mà chuyện tham gia Thiên Sứ Rửa Tội đó quá khó khăn, ta lại không phải các ngươi tộc nhân. Không có gì đảm bảo bọn họ sẽ cho ta ngoại lệ tham gia. Với lại không phải ngươi đã bỏ trốn khỏi nơi đó mấy năm trời, bây giờ trở về rất có thể bị trách tội, đừng nói đến chuyện giúp được ta.”


“Thật là một cái thú vị nữ tử.” Vân Chính Thiên tán thưởng nói.



Ân Minh Tuyết quá trình làm quen với ma lực, ổn định ma lực vòng xoáy kéo dài một canh giờ. Suốt thời gian này Vân Chính Thiên như cũ hộ pháp cho nàng. Không để bất cứ ai tới quầy rầy nàng tu luyện.



Đến lúc này thì mọi chuyện cũng đã sáng tỏ với Vân Chính Thiên, nguyên nhân Ân Minh Tuyết không thể tu luyện được, không phải nàng thiên phú không đủ, mà là do hồn lực không đủ phẩm chất cung cấp năng lượng cho võ hồn của nàng. Duy chỉ có ma lực loại thần bí lực lượng của Ma Giới, mới có thể giúp nàng đánh nát bức tường phân cách để cho võ hồn của nàng triệt để thức tỉnh ra. Vân Chính Thiên hiện có chút chờ mong, không biết võ hồn của Ân Minh Tuyết sau khi được ma lực tẩy rửa sẽ là cái gì.



“Hửm. Nhanh như vậy đã xong?” Vân Chính Thiên hai mắt khép hờ ngưng thần bỗng mở lên, đối mặt hắn lúc này vẫn là Ân Minh Tuyết đang lơ lững giữa phòng, trên người hắc quang nở rộ.



Một giây sau, từng đoàn hắc quang như hóa thành xúc tu, hướng về sợi lông chim màu đen sau lưng nàng mà rót vào. Kịch liệt ba động vào lúc này bay lên, Ân Minh Tuyết toàn thân căng cứng, sắc mặt đã xuất hiện vẻ đau đớn.



Vân Chính Thiên thấy vậy, vội vàng đem tinh thần lực của mình hình thành một lớp màn chắn, cô lập nàng vào bên trong, để lực lượng kia không thoát ra phá hủy căn phòng này.



Ma lực đối với hắn quá quen thuộc, lại nói Ân Minh Tuyết cho dù tiên thiên ma lực có mạnh thế nào thì so với hắn trình độ hiện tại vẫn kém xa nhiều lắm, nhất thời vẫn duy trì được sự ổn định cho nàng.



Ân Minh Tuyết ma lực lan tràn ra, nhất thời đem y phục trên người hòa tan thành bột phấn. Thân thể hoàn hảo của nàng lần nữa lộ ra trước mắt Vân Chính Thiên. Mà lần này, Vân Chính Thiên thật sự không giữ được bình tĩnh nữa. Bởi vì ngoại trừ thân thể trắng nõn của nàng, sau lưng lại có thêm một đôi cánh chim màu đen mở rộng. Trên đỉnh đầu của nàng, một vòng màu đen quang hoàn nằm ngang lặng lẽ xuất hiện.



Ân Minh Tuyết hai mắt chậm rãi mở ra, áp lực trên người nàng bỗng nhiên tăng vọt, chớp mắt đã phá tan tinh thần lá chắn mà Vân Chính Thiên tạo ra thành vô số mảnh vỡ.



Vân Chính Thiên trợn mắt kinh ngạc nhìn nàng, hắn thật sự không biết đây là Thiên Sứ tỉnh giấc hay Ác Ma say ngủ bị đánh thức đây.



...