Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 41 : Tinh lọc võ hồn

Ngày đăng: 12:50 30/04/20


“Đi theo ngươi?” Mộng Hồng Nhan nghe vậy nhất thời hai má ửng đỏ. A Long gần đó thấy sự bất thường của người bạn này lập tức cười nói.



“Ngươi đã nghĩ gì vậy, còn không mau đi theo, chắc chắn so với chúng ta tốt hơn nhiều a”.



“Tốt cái đầu ngươi” Mộng Hồng Nhan tính cách cứng cỏi, bất quá nàng vẫn không tránh khỏi nữ nhi thường tình. Đối diện nam nhân ưu tú như Vân Chính Thiên, lại có vẻ ngoài soái soái, nàng bất giác trong lòng xuất hiện một ít kỳ lạ cảm xúc.



Vân Chính Thiên đi ra giữa sân tập luyện, những môn sinh khác trông thấy hắn cũng tiến lại chào hỏi, bọn họ đối với Vân Chính Thiên không khác gì gặp lại ân nhân. Mộng Hồng Nhan cũng những người còn lại đều theo sau.



Vân Chính Thiên nhìn Mộng Hồng Nhan thật sâu, khiến cho nàng hai má lên ửng đỏ hơn nhiều, sau đó mới chậm rãi nói.



“Võ hồn của ngươi là Hỏa Tinh Quyền Trượng, đẳng cấp không thấp không cao, bất quá ta nghĩ mình có phương pháp giúp ngươi tinh lọc một chút Tà khí đang đeo bám trong đó”.



“Tinh lọc võ hồn cho ta” Mộng Hồng Nhan ngạc nhiên kêu lên. Không chỉ nàng mà ngay cả Lý lão sư đều vô cùng bất ngờ. Theo như dữ liệu của Bàn Long môn, võ hồn Hỏa Tinh Quyền Trượng của Mộng Hồng Nhan cũng rất ưu tú, nàng chưởng khống là hỏa nguyên tố lực lượng, mặc dù còn xa xa không đạt tới cấp bậc cực hạn chi hỏa, nhưng trong hỏa hệ võ hồn ngộ tính không thấp.



Mà Vân Chính Thiên hiện tại tu vi còn chưa bằng nàng, với lại võ hồn của hắn không phải là băng hay sao, tình huống tinh lọc võ hồn làm sao hắn dám nắm chắc.



“Khụ, mọi người bình tĩnh nghe ta nói, Hồng Nhan ngươi nhớ đêm hôm đó đi tắm, bị tên trưởng lão của thảo khấu rình mò không?”



Mộng Hồng Nhan nghe vậy nhất thời xấu hổ cúi mặt gật đầu, trong lòng thầm mắng “Ngươi cũng có phần rình mò ta đó A Thiên”.



Vân Chính Thiên đương nhiên không biết trong lòng nàng nghĩ gì, hắn lại tiếp tục nói



“Tên biến thái đó võ hồn chắc chắc thuộc hệ tinh thần, không những thế mà còn là hắc ám, tinh thần song thuộc tính, hôm đó khi ngươi rơi vào mộng cảnh của hắn, võ hồn của ngươi đã bị Tà khí xâm nhập, nếu ta đoán không sai, có phải gần đây ngươi cảm thấy võ hồn có chút xa lạ”.



Mộng Hộng Nhan nghe vậy nhất thời thức tỉnh, nàng gật đầu lia lịa.



“Ngươi có nắm chắc” Lý lão sư đột nhiên lên tiếng.



Nếu gặp người không hiểu biết liền nghĩ rằng Vân Chính Thiên đang nói nhăng nói cuội, nhưng hắn không phải là một tên vô tri tiểu tử, nó quả thực võ hồn của Hồng Nhan đang bị tà khí đeo bám, không nhanh chóng khu trừ chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới tương lai tu luyện của nàng.



“Chúng ta co thể giúp được không Chính Thiên” Chú Bá Thước cũng sốt ruột lên tiếng.



Vân Chính Thiên bất đắc dĩ lắc đầu



“Bởi vì võ hồn của các ngươi không có thuộc tính hỏa, cho nên không thể giúp được nàng”




“Thật là khó nhằn” Mộng Hồng Nhan khẽ rên lên.



“Ngươi đừng lo, có ta ở đây” Vân Chính Thiên đột nhiên nói.



Vân Chính Thiên hai tay nguyên bản đang thả lỏng, đột nhiên nâng lên đặt ở trên nàng eo thon, ngay sau đó hỏa nguyên tố lần nữa trở nên cường thịnh hơn rất nhiều.



Eo của Mộng Hộng Nhan vô cùng co dãn cùng đàn thôi, Vân Chính Thiên cũng âm thầm tán thưởng. Bất quá lúc này toàn bộ tinh lực của nàng đều đặt vào việc tinh lọc, cho nên cũng không có phản kháng lại hành động của Vân Chính Thiên.



Khoảnh khắc này kéo dài hơn một canh giờ, cho đến khi Tà khí đeo bám trên Hỏa Tinh Quyền Trượng bị đốt đến bốc hơi toàn bộ, hỏa diễm của quyền trượng một lần nữa bốc cao lên, xua tan một tầng ô yên chướng khí còn xót lại.



“TING”



“Ngươi thấy thế nào” Vân Chính Thiên nhẹ giọng hỏi.



Mộng Hồng Nhan không giấu được sự vui sướng, nàng lập tức ôm chằm lấy tên thiếu niên trước mặt, mặt kệ mọi thứ xung quanh.



“Đa tạ ngươi Chính Thiên, ta cảm thấy võ hồn hoàn toàn kiểm soát lại được, không những vậy hồn lực cồn tăng lên hai cấp a”.



Mộng Hồng Nhan ríu rít thanh âm vang lên, bất quá không tới hai giây sau nàng nhận ra có sự bất thường, lập tức đẩy Vân Chính Thiên một cái, nhỏ nhẹ nói.



“Xin lỗi, là ta vui quá quên mất”



“Ngươi đó…” Vân Chính Thiên lấy tay xoa ngực, lúc này nàng dụng lực đẩy không nhẹ a.



“Tốt quá rồi A Nhan” Chu Bá Thước tiến lại mỉm cười chúc mừng, sau sự việc này, hắn đối với Vân Chính Thiên càng thêm kính nể. Người thiếu niên này, tiền đô vô hạn lượng a.



Vân Chính Thiên mỉm cười, sau đó quay sang nhìn Tiểu Mã và A Long nói.



“Hai ngươi còn đợi gì nữa, mau chóng phục dụng đi, ta sẽ vì hai ngươi hộ pháp, sau đó chúng ta liền trở về doanh trại”.



—————————————————



Hôm nay lại ba chương. Mọi người xem truyện vui vẻ.