Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 427 : Thất bại? ma nhân phục sinh!

Ngày đăng: 12:55 30/04/20


Bạch lão chết rồi.



Dương Viêm vẫn ngồi ở đó nhìn chằm chằm thi thể lão, một mặt nghi hoặc vì những thứ hắn vừa nghe.



Quỷ Kiếm sẽ không ngu ngốc đến mức đem Hình gia quẩy một trận tưng bừng như vậy chứ. Bởi vì hắn đang nương theo Lỗ Hào thân phận và sự thật là Lỗ Hào sẽ không bao giờ đi làm ra chuyện như vậy. Nếu như có người hữu tâm để ý, sẽ lập tức nhận ra sự kỳ lạ ở đây. Không sớm thì muộn Vân Chính Thiên thân phận giả mạo sẽ bại lộ, cộng thêm sự tình Lỗ Hào đã chết từ trước sẽ không cách nào che giấu được nữa.



Mọi việc bọn hắn đã làm để tạo mâu thuẫn giữa Hình gia và Lỗ gia sẽ triệt để biến mất.



Đến lúc đó, Vân Chính Thiên mấy người sẽ bị truy sát khắp Thú Vực, phải trốn chui trốn nhủi như một con chuột nếu không muốn vô năng vi lực mà quay về Nhân Vực. Thảm liệt tình trạng như vậy, mạng mình còn khó giữ chứ đừng nói đến việc vào sâu hơn Thú Vực để cứu đám Vực Chủ ra.



Cho nên Dương Viêm nghe Bạch lão nói ngọn nguồn của ma khí dày đặc, kẻ phá nát Thủy Tinh Hắc Ma Liên trận, đồng thời đem Bạch lão đánh chết tam đại sự tình này đều do ‘Lỗ Hào’ gây ra, hắn làm sao không khỏi bàng hoàng.



“Khốn kiếp! Quỷ Kiếm, ngươi làm sao vậy?” Dương Viêm nghiến răng một cái, lập tức ánh mắt xuyên thấu vào chỗ sâu nhất Hình gia trang. Tinh thần lực tỏa ra tứ phía dò tìm tung tích Vân Chính Thiên.



Dương Viêm tu vi tinh thần lực không thấp, hiện tại cũng đã là Linh Uyên cảnh trung giai, bất quá tứ phía xung quanh ma khí dày đặc, như cũ không cách nào cảm nhận được khí tức tiểu tử kia.



Tựa như hắn đã chính thức dung hòa thành một thể với thiên địa, được ma khí che giấu đi khí tức nên không cách nào tìm ra.



Tại chỗ này không gian im ắng lạ thường, căn bản ngoại trừ thanh âm đánh bay Bạch lão ra thì không còn xuất hiện một cái gì nữa.



Dương Viêm cẩn thận từng bước tiến vào, đối phương đã vô thanh vô tức như vậy, hắn cũng không thể tùy tiện phóng thích võ hồn, chỉ có thể tận lực thu liễm khí tức lại, tiến hành dò xét một phen.



Rất nhanh Dương Viêm đã nhìn thấy mờ ảo một căn nhà gỗ phía trước mặt, nhà gỗ bốn mặt tan hoang, mái nhà càng là thủng vô số lỗ lớn. Đại địa xung quanh tựa như bị một cái máy xúc khổng lồ cày hết lên, đất đá xà bần lẫn lộn không cách nào hình dung được.



Dương Viêm hai mắt khẽ híp lại, hắn đột nhiên nhìn thấy bên trong nhà gỗ kia, gõ một đạo thân ảnh đang quỳ gối, tóc tai rũ rượi không rõ diện mạo. Dựa theo bề ngoài tướng mạo cùng khí chất, Dương Viêm lập tức nhận ra kẻ này chính là Quỷ Kiếm Vân Chính Thiên.



Dương Viêm một mặt vui mừng bước vào bên trong nhà gỗ, thanh âm cất lên: “Quỷ Ki...”


Trên trán hắn điểm sáng trước tiên hình thành một cái hắc sắc đầu khôi giáp kéo dài xuống gò má, chính giữa là một viên màu đỏ thủy tinh tinh thạch hình ngọn lửa, tỏa ra dị thường hỏa sắc quang mang.



Đầu khôi giáp hình thành sau đó, bắt đầu hướng xuống ngực, cầu vai các vị trí bên dưới mà kế tục xuất hiện. Tất cả khôi giáp đều dâng hiến một màu đen tuyền, lại có lộng lẫy hỏa diễm hoa văn điêu khắc trên. Đến khi Dương Viêm toàn thân đã ở trong hắc sắc giáp trụ, hắn khí tức cũng trên diện rộng bành trướng ra.



Hai tròng mắt đã tràn ngập hỏa diễm chi sắc, nguyên bản sau lưng bảy cái hồn hoàn đều phản phất có hỏa sắc hào quang bao phủ, đã hoàn toàn cùng giáp trụ kia dung hòa thành một thể. Ma Viêm Thương trên tay cũng biến hóa long trời lở đất, chiều dài thẳng tắp vươn lên gần năm thước, lăng lệ khí tức so với dĩ vãng ma thương khác biệt rất nhiều.



Ma nhân kia chứng kiến một màn này, tâm thần có chút loạn nhịp, cơ hồ không kịp khống chế chính mình khẩu hình, hắn đã hướng lên Dương Viêm giáp trụ ở trên không trung kia, kinh hô một tiếng:



“Thần Trang? Không, không có khả năng. Ngươi khí tức mặc dù tăng vọt nhưng cũng không có đạt tới thần cấp đó.”



Dương Viêm ánh mắt cao cao tại thượng buông xuống ma nhân bên dưới, cười khẩy nói:



“Ngươi ma nhân lạc hậu, chúng ta nhân loại phi thăng thành Thần sẽ tự xuất hiện Thần Trang. Còn cái này giáp trụ, chính là nhân loại một vạn năm trước tự hào nhất nghiên cứu, là thứ đồ vật đã đưa nhân loại chúng ta trở thành chân chính chúa tể của Đấu La Tinh này.”



Dương Viêm trên tay nắm chặt Ma Viêm Thương, lần nữa hướng mũi công kích về phía ma nhân. Bàng bạc lực áp bách tỏa ra so với lúc trước mạnh hơn rất nhiều, phản phất giống như Dương Viêm vừa đột phá thành công liên tiếp hai cái cấp bậc.



“Cái này giáp trụ, nhân loại chúng ta mệnh danh là Đấu Khải.”



“Đấu Khải sao?” Ma nhân tròng mắt không khỏi ngưng trọng. Bây giờ từ trên người tên nhân loại trên kia, hắn rõ ràng cảm nhận được một cỗ vô tận đại nguy cơ.



...



Cầu kim đậu, cầu nguyệt phiếu chống đỡ.



Thoải mái chỉnh sửa góp ý cho mình nhé!



Banhbaothit