Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
Chương 43 : Linh thông cảnh
Ngày đăng: 12:51 30/04/20
“Hãy cùng ta trở nên cường đại”
“Hãy cùng ta trở nên cường đại”
Từng dòng thanh âm nóng bỏng xuyên qua mi tâm, chạy thẳng vào đại não đang vô cùng mơ hồ của Tiễu Mã. Ngay lúc này, thần trí Tiểu Mã bỗng nhiên sáng suốt lên, cũng chính thời khắc này, hắn mở to hai mắt.
Một vùng không gian cổ lão đen tối như mực, hoàn toàn không nhìn thấy bất cứ một sự vật nào ngoài bản thân hắn đang phát quang, thân người lại như đang lơ lững trên khoảng không tưởng chừng như vô tận này.
Tiểu Mã trong lòng hoảng sợ, hắn lập tức quát lên.
“A Thiên, ngươi đang ở đâu”
Đáp lại hắn chỉ có thanh âm của chính hắn vọng lại, thế là Tiểu Mã bắt đầu chạy, hắn cắm đầu mà chạy, không biết bao nhiêu lâu trôi qua, không biết đã chạy bao nhiêu dặm, chỉ biết đến khi hắn mỏi nhừ cả hai chân, thân thể suy nhược đến kiệt quệ, cuối cùng hắn ngã xuống.
Tiểu Mã ngã nhào trên mặt đất tối tăm, lạnh buốt.
“Có lẽ ta đã chết rồi” Tiểu Mã thất thần kêu lên.
Khi con người lâm vào tuyệt cảnh, trước mắt họ hoàn toàn là một màn đêm u tối không có lối thoát, Tiểu Mã chính đang mắc kẹt trong tuyệt cảnh của chính hắn.
Nhớ năm đó môn chủ thấy ta bị vứt ở vệ đường, ngài rủ lòng thương mang ta về nuôi nấng. Tri thức của ta là do Lý lão sư dạy dỗ, hai người này ân cao như núi.
Lại có Chu đội trưởng nữa, đúng rồi là Chu Bính, hắn cùng ta tu luyện từ nhỏ, bất quá hắn thiên phú thật cao, ta chỉ là một tên yếu đuối, không thể theo kịp được hắn. Bỏ đi, dù sao người ta là con trai của môn chủ cơ mà.
Còn ta, chỉ là một tên phế vật may mắn có được tốc độ tu luyện nghịch thiên. Mà hồn lực cao để làm gì, trong khi võ hồn lại phế đến như thế.
Đúng rồi ta còn có thù phải trả, là Lâm Chấn, hắn giết chết Chu đội trưởng, ta đã từng thề độc, sau khi trở nên cường đại phải kiếm hắn trả thù.
Còn có đồng bạn trong lớp, bọn họ không chê cười ta, còn nói ta là lớp trưởng của bọn họ, thật là một bọn dễ thương. Bất quá trong lớp có một tên tiểu quái vật.
Là hắn, hắn là Vân Chính Thiên, tiểu tử này ta vừa mới quen biết mà thôi, nhưng hắn đã làm ta khắc sâu trong tâm về ý chí kiên định cùng niềm tin tuyệt đối vào bản thân.
Hàng loạt dòng hồi ức bất giác như một cuộn phim chiếu chậm xuất hiện trong đầu Tiểu Mã, nhớ lại những cảnh này, hắn không ngăn được hai hàng lệ nóng.
“Nhìn bộ dạng các ngươi vui như vậy, cần gì ta phải hỏi”
“Ây da ngươi thật là chán quá” Can Hữu Long phất phất tay nói.
Mộng Hồng Nhan đi sau cùng, thấy vậy nàng cũng lên tiếng.
“Hay là nói chuyện tại sao Tiểu Mã đột nhiên thành công đi, ngươi đã thì thầm điều gì vào tai hắn”
Tiểu Mã bên cạnh nghe vậy cũng hơi giật mình, quay đầu nhìn Vân Chính Thiên một cái, bất quá tên tiểu tử này cứ nhắm mắt mà đi như vậy, không có động thái gì.
“Chỉ là vài câu khích lệ thôi mà” Tiểu Mã nhe răng cười nói.
“Có ngu mới tin a” Can Hữu Long ngắt lời.
Bốn người nói chuyện cực kỳ vui vẻ, một phần đối với thực lực có tăng lên không nhỏ, một phần được chính thức gia nhập Chung Cực Hồn Sư Quân Đoàn, tâm tình người nào cũng vô cùng thoải mái.
Vân Chính Thiên khẽ liếc nhìn A Long, hắn thân thể cường tráng hơn rất nhiều so với khi chưa hấp thu Thiên Nguyên Long, xem ra võ hồn đã thành công tiến hóa, khí thế cũng khác trước rất nhiều.
Còn Mộng Hồng Nhan, sau khi tinh lọc võ hồn cho nàng, Vân Chính Thiên cũng vô tình tinh lọc luôn những tạp chất không cần thiết của Hỏa Tinh Quyền Trượng, hiện tại năng lực chưởng khống hỏa nguyên tố của nàng đã vượt xa lúc trước. Nàng cùng với Can Hữu Long có cấp bậc hồn lực bằng nhau, là 27 cấp Đại Hồn Sư.
Bất quá khi Vân Chính Thiên nhìn về Tiểu Mã, hắn không khỏi nghi ngờ, thực sự không đoán được võ hồn Tiểu Mã trở thành cái gì, chỉ biết là Tiểu Mã hắn cũng đã thành công. Với lại khẩu quyết Dịch Cân Kinh cũng đã truyền thụ cho hắn đệ nhất thức, cũng cần phải tiếp tục dạy thêm a.
Trong lúc dầu sôi lửa bỏng, những lời Vân Chính Thiên thì thầm trong tai Tiểu Mã, thực ra chính là khẩu quyết đệ nhất thức của Dịch Cân Kinh công pháp, mà Tiểu Mã không ngờ ngộ tính rất cao, luyện trong minh tưởng một lát liền đại thành, nhờ vậy mới bảo vệ được kinh mạch không bị vỡ tung.
“Tiểu Mã” Vân Chính Thiên truyền âm “Nhớ lấy khẩu quyết đã đã dạy cho ngươi, bất quá việc này cần ngươi giữ bí mật, nếu không ta đành phải giết người diệt khẩu”
Tiểu Mã nghe vậy khẽ biến sắc, đầu liên tục gật gật.
Hơn nữa ngày sau, doanh trại quen thuộc đã hiện ra trong tầm mắt.
Ba người Tiểu Mã trố mắt ra mà ngắm, đây chính là vũ đài của họ trong nhiều năm sắp tới.