Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 439 : Đúc lại nhục thân

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Không biết bao lâu trôi qua, đến khi phòng đá bên trong bóng đêm không còn cắn nuốt ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, mới có thể nhìn được rõ ràng một đạo thân ảnh tại giữa phòng hiên ngang ngồi xếp bằng. Từ trên người hắn khô cằn khí tức, thậm chí một tia sinh cơ cũng không có tản phát ra bên ngoài, cứ như một bộ tử thi lâu năm.



Tóc trắng Vân Chính Thiên biến mất rồi, tóc đen Vân Chính Thiên cũng không thấy đâu, chỉ còn độc nhất bộ hài cốt Ma Hoàng giữa phòng, như cũ hai mắt nhắm nghiền, gương mặt hung tợn.



Đến tột cùng là sao, hoán xác nhập hồn quá trình thất bại? Vân Chính Thiên cùng với Tu La Bất Diệt Hoàng hình thần câu diệt?



Khoảnh khắc trước khi bóng đêm đem cả phòng đá quấn lấy, Tu La Bất Diệt Hoàng nguyên thần rõ ràng đã thu lại toàn bộ lực lượng của mình, gián tiếp nói hắn đã thực sự phục tùng Vân Chính Thiên hành động. Cho nên quá trình hoán xác nhập hồn phải nói vô cùng mỹ mãn mới đúng.



Thế nhưng rất nhanh liền có câu trả lời!



Ngay khi tia nắng với màu sắc ảm đạm đầu tiên rơi vào hài cốt, chỉ thấy một cỗ chấn động nhè nhẹ từ chỗ hắn ngồi lan truyền ra. Một khắc sau, trên người hài cốt, chiến phục màu đen tách mở, rơi xuống nền nhà, trực tiếp vỡ tan. Mái tóc đen dài rối tung trên đầu cũng thay phiên nhau rụng xuống, hóa thành một làn phấn mịn tan đi.



Thái dương chiếu rọi đến đâu, hài cốt trên người y phục tan biến đến đó, đến khi chỉ còn lại một bộ khô héo cơ thể thì quá trình tan rã mới dừng lại. Chính vào lúc này, hài cốt đã vài ngàn năm không có cử động, cứ vậy mà run lên một cái.



Rắc, rắc ——.



Xương cốt giống như nện vào nhau vang lên mấy tiếng đinh tai, hắn giống như một người bị đóng băng đang trong quá trình tan băng hồi phục vậy, hành động chậm chạp, răng rắc thanh âm.



Đầu lâu là bộ phận đầu tiên cử động được, chỉ thấy hắn lắc lắc cái đầu của mình, trên đầu lớp da lập tức bong ra thành mảng rơi xuống. Để lộ bên trong huyết nhục màu đen dơ dáy. Sau đó đến lượt hai cổ tay, cánh tay rồi chuyển xuống phần hông, hai đầu gối, bắp chân, bàn chân. Từng mảng từng mảng da bong ra, thi thoảng còn kéo rớt một vài miếng thịt thối.



Đại khái khoảng chừng mười lăm phút, hài cốt này vậy mà đứng lên được. Đúng, hắn thật sự đứng lên được, chỉ là quá trình đứng lên này làm huyết nhục của hắn rơi xuống gần như toàn bộ, thân thể lỗ chỗ vết thủng. Tưởng như không thể tồn tại máu đen ấy vậy mà vẫn có thể theo chỗ vết thương mà chảy ra, nhiễu giọt giọt xuống nền nhà.



Hốc mắt không tồn tại nhãn cầu phản phất như nhìn xoáy vào hư vô, hai hàm răng đánh ‘cập cập’ vào nhau như muốn nói cái gì đó mà không được. Hài cốt khập khiễn bước từng bước xiêu vẹo khó khăn về phía giường đá, đặt cái mông xương xẩu ngồi xuống.



Nếu như bây giờ có người tùy tiện bước vào bên trong phòng đá, nhìn thấy một bộ xương ngang nhiên di chuyển có lẽ sẽ sợ chết khiếp. Thế nhưng không cần bước vào, tam nữ ở bên ngoài đã thông qua hồn đạo truyền hình mà theo dõi được diễn biến mấy ngày qua.



Đúng vậy, Vân Chính Thiên cùng hài cốt Ma Hoàng bị bóng đêm nuốt chửng đã ròng rã bảy ngày. Trong suốt bảy ngày này, bên trong phòng đá tối đen như mực, bây giờ mới có dấu hiệu tan đi. Tưởng như có thể nhìn thấy được bóng dáng ý trung nhân của bọn họ, vậy mà cái trước tiên đập vào mắt lại là một bộ xương biết đi.
Một ý thức điều khiển hai thân thể, nghe thì có vẻ phức tạp nhưng kỳ thực lại mang đến hiệu quả to lớn.



Trong chiến đấu, hai người gọi là tâm đầu ý hợp có nghĩa là bọn họ sự hiểu ngầm đã đạt tới trình độ cực kỳ ăn ý, không nói mà thông. Thế nhưng sự ăn ý này không tồn tại mãi mãi, chỉ cần một trong hai người bị phân tâm vì điều gì đó, phối hợp hành động sẽ phát sinh biến hóa.



Nhưng với trạng thái một ý thức hai thân thể như Vân Chính Thiên, sự ăn ý đã đạt tới cảnh giới tối cao, không cần lo lắng sẽ có một người bị ảnh hưởng mà mất đi hiệu quả phối hợp như tình huống bình thường. Điều này vô tình làm Vân Chính Thiên khả năng chiến đấu tăng lên to lớn.



Ban đầu Vân Chính Thiên cùng phân thân kia liên thủ, tính ăn ý tương đối cao nhưng chung qui vẫn có hạn chế nhất định, bởi vì hắn không thể vừa khống chế phân thân, vừa điều khiển bản thân chiên đấu mà không có thời gian trễ. Bây giờ hai cái thân thể có não bộ đồng thời hoạt động, tuy không phải độc lập suy nghĩ nhưng đã đủ để hắn có thể tùy cơ ứng biến đến mức vô cùng vô tận.



Nhưng mà bù lại, hắn cũng mất đi khả năng ẩn giấu năng lực của mình.



“Huynh bây giờ lúc nào cũng là hai người đồng thời xuất hiện rồi? Không che giấu được như xưa sao?” Ân Minh Tuyết hỏi.



Hắn hai người đồng loạt gật đầu, chuyện này cũng có nghĩ tới rồi.



Khi xưa phân thân không có nhục thân, Vân Chính Thiên có thể tùy tiện che giấu ma lực phân thân bằng cách thu liễm vào trong. Ngược lại muốn che giấu bản thể thì chỉ cần ma hóa là xong. Còn bây giờ, thực sự vô pháp che giấu.



“Đúng là vậy. Điều này sẽ ảnh hưởng tới chúng ta kế hoạch sắp tới. Bất quá chúng ta không nhất thiết lúc nào cũng cần ở cạnh nhau. Khoảng cách lẫn nhau là vô hạn, cho nên cũng không cần để ý chuyện này làm gì. Kế hoạch tùy tiện thay đổi là được.” Tóc trắng Vân Chính Thiên nói.



Nghe vậy mọi người đều gật gù. Tóc đen Vân Chính Thiên lại mỉm cười nói:



“Được rồi, để dễ phân biệt. Sau này gọi ta là Vân Ám Thiên, còn hắn gọi Vân Quang Thiên đi. Chúng ta năm người, sẽ nhấc Thú Vực một trận long trời lở đất.”



...



Banhbaothit