Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 444 : Thần phượng truyền thuyết

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Đấu La đại lục triệu năm về trước, khai thiên lập địa thời điểm trước sau đều do hồn thú đứng ở vị trí chúa tể giả, địa vị không cách nào lay động. Khi đó cường giả hồn thú nhiều như mây, áp chế tất cả các chủng loài khác, độc bá Đấu La vị diện toàn bộ lãnh thổ.



Trong đó Long tộc, Kỳ Lân tộc, Phượng tộc chính là ba cự đại gia tộc có địa vị cao nhất thời bấy giờ.



Long tộc thì không cần phải nói, Long Thần thiên phú trác tuyệt, nắm giữ bất hủ long thân, lại thêm năng lực chưởng quản các loại nguyên tố. Phải nói khi đó là cường giả mạnh nhất.



Kỳ Lân tộc mặc dù không xuất ra được nhân tố kiệt xuất như Long tộc, bất quá mỗi một Kỳ Lân đều là tinh hoa của trời đất, nắm giữ nguyên tố hình thái đạt tới đỉnh cao, siêu việt cực hạn tầng thứ. Cho nên mới có khả năng cùng Long tộc trường kỳ chiến đấu.



Nếu như Long tộc cùng Kỳ Lân tộc là thiên sinh đối đầu, vậy thì Phượng tộc chính là dùng công bằng đối đãi. Phượng tộc không quan tâm địa vị, không quan tâm ngoại giới phát sinh, mà chỉ truy cầu bình an hạnh phúc cho chủng tộc của mình.



Bất quá, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, đã từng có thời điểm Long tộc lẫn Kỳ Lân tộc đều muốn lôi kéo Phượng tộc về phía của mình. Khi đó đương đại tộc trưởng Phượng tộc nhất nhất cự tuyệt, thế là dẫn đến một tràng máu tanh hạo kiếp.



Phượng tộc am hiểu không phải nguyên tố chưởng khống như Kỳ Lân tộc, cũng không phải siêu phàm lực lượng như Long tộc, mà Phượng tộc thế mạnh chính là sinh mệnh bất diệt.



Hồn thú sống càng lâu, tu vi càng mạnh, Phượng tộc cũng không nằm ngoài cái khái niệm này. Phượng tộc năm đó, có không ít lão quái vật lâu năm tu vi đã tiếp cận Long Thần tầng thứ, thế nhưng vì chênh lệch nội tình mà vĩnh viễn không thể đạt tới cái cấp độ này.



Phượng tộc cường giả một khi đạt tới cực hạn của mình, đó chính là vô pháp tiếp tục tiến lên. Cho nên chỉ có thể khoái thác hy vọng vào thế hệ tiếp theo mà thôi.



Muốn thế hệ tiếp theo kế thừa và chọn lọn những ưu điểm của thế hệ cũ, phượng tộc cần phải cần phải đánh đổi đó chính là sinh mệnh bất diệt của mình.



Tập trung toàn bộ sinh mệnh lực để hoài thai cá thể mới, phượng tộc có thể truyền lại cho thế hệ tiếp theo những kinh nghiệm quí báu của mình, gián tiếp làm cho thế hệ mới sở hữu thiên phú càng thêm trác tuyệt, càng có cơ hội trở thành cái thế cường giả hơn.



Bất quá, một khi sinh mệnh lực tiêu hao quá độ, tu vi cũng vì vậy mà rơi xuống không cách nào khôi phục, chính vì thế có rất ít phượng tộc cường giả lựa chọn như vậy. Bởi vì không có gì đảm bảo thế hệ sau sở hữu thiên phú trác tuyệt sẽ nắm chắc trở thành cái thế cường giả cả.



Canh bạc này là quá lớn, không có mấy phượng tộc cường giả tình nguyện đi làm.



Thế là một đời tuổi trẻ trong tộc dần dần trở nên thưa thớt, vì thế tràng máu tanh hạo kiếp mà Long tộc cùng Kỳ Lân tộc mang đến, Phượng tộc thiếu chút nữa là đứt, nếu như không xuất hiện cái kia nhân tố kiệt xuất có thể sánh ngang với Long Thần tồn tại.



Tiểu Phượng cặn kẽ kể lại bí mật xa xưa lưu truyền trong tộc của nàng, Vân Chính Thiên chú tâm lắng nghe kỹ càng. Bất giác nhìn lên cự đại phượng ảnh trên không trung, ánh mắt phức tạp nói:




“Các ngươi điên rồi sao!!!” Tà hồn sư duy nhất có tu vi Hồn Đế kia liền gầm lên một tiếng.



Thế nhưng hai tên Hồn Tông này không có để ý đến hắn, vẫn tiếp tục đem hồn hoàn sau lưng mình phát sáng lên, hồn kỹ đều rơi trên người đồng đội.



Lỗ Kỳ nhìn thấy một màn này, ánh mắt âm độc nhìn về phía Ân Minh Tuyết:



“Bàng môn tà đạo. Chết cho lão phu.”



Nói xong, một chưởng liền chụp tới. Lỗ Kỳ thân là Phong Hào đấu la, nhãn lực tất nhiên so với chúng thuộc hạ cao hơn nhiều, liếc mắt liền biết Ân Minh Tuyết sử dụng một loại khống chế thần trí hồn kỹ. Mà loại này hồn kỹ, chỉ có chân chính đánh chết người chế tạo thì mới giải thoát được.



Hót ——.



Chính vào lúc cự chưởng của Lỗ Kỳ giáng vào Ân Minh Tuyết, một đạo lanh lảnh tiếng phượng hót vang lên.



“Tà hồn sư mà cũng có tư cách nói chúng ta sử dụng bàng môn tà đạo sao?”



Ầm——.



Một con bạo liệt phượng hoàng từ trên trời giáng xuống, nghênh đó cự chưởng của Lỗ Kỳ.



Đối phương dễ dàng cản lại chính mình công kích, làm cho Lỗ Kỳ sắc mặt trở nên phi thường ngưng trọng, hắn trong miệng tức giận phun ra:



“Các ngươi hai cái nữ nhân không biết chữ chết viết thế nào. Vậy hôm nay để lão phu chỉ cho các ngươi.”



...



Banhbaothit