Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 482 : Tỉnh Lại

Ngày đăng: 12:56 30/04/20


Không biết trôi qua bao lâu, Vân Chính Thiên từ trong bóng đêm vĩnh hằng rốt cuộc tỉnh lại.



Hắn cảm quan đầu tiên chính là một mảnh không gian chói sáng xuất hiện ở trước mắt. Mùi vị thơm thơm của thực vật, mùi hơi nước bốc lên sau một cơn mưa rào, tiếng chim hót ríu rít từ trên cao, tiếng giỏ thổi thoang thoảng bên tai.



Ta không có chết sao?



Khi đó cùng Liệt Sa va chạm một lần cuối, hắn đã đem tinh thần chi hải lẫn sinh mệnh lực của mình thiêu đốt đến khô kiệt, kết quả vẫn còn sống quả đúng là bất khả thi nhất sự tình.



Đúng rồi, ta bị Liệt Sa đánh bay đi, có một người đã đón được. Hắn sau đó nói cái gì ‘ta đã tới rồi nữa’.



“Tỉnh rồi sao? Lại đây ăn một chút đi.” Du dương nam nhân thanh âm bỗng nhiên quanh quẩn trong thiên địa, phản phất người này giọng nói chính là từ trong đầu hắn vang ra. Vân Chính Thiên bất giác cảm thấy vô cùng quen thuộc.



Khẽ hé đôi mắt mệt mỏi, Vân Chính Thiên nhìn về phía trước mặt, nơi có một đạo thân ảnh đang ngồi xếp bằng trên mõm đá.



Người này vận một bộ hắc sắc trường bào phủ kín từ trên xuống dưới, mũ trùm kín không nhìn rõ được dung mạo, chỉ có thể thoáng thấy mấy lọn tóc bạc khinh động theo gió.



Không biết có phải vì bản thân thiêu đốt bản nguyên lực lượng, dẫn đến hồn lực, tinh thần lực thậm chí khí huyết lực lượng tiêu hao gần như không còn hay không mà Vân Chính Thiên không cách nào dò xét được nam nhân kia thực lực.



Hắn toàn bộ hơi thở đều muốn nội hàm thu liễm, mơ hồ giống như một tên tối bình thường nam nhân, không có vẻ gì là hồn sư cả.



“Không cần dò xét, ta là người tốt. Hơn nữa lấy ngươi tu vi tinh thần lực ở đỉnh phong thời điểm cũng không nhìn ra được ta chân tướng.”



thần bí hắc y nhân cười nói.


Thần bí hắc y mqvv0oS nhân nhìn thấy Vân Chính Thiên cực hạn chi băng năng lực, hắn bỗng nhiên âm trầm lắc đầu:



“Ngươi so với ta tưởng tượng còn muốn kém hơn rất nhiều. Cái này cực hạn chi băng đáng lý có thể xảo diệu sử dụng hơn, ngươi khống chế nguyên tố chi lực vẫn rất hữu hạn a.”



Vân Chính Thiên nghe vậy, liền muốn trợn mắt há mồm ra. Hắn quen thuộc nhất đúng là băng chi nguyên tố, năng lực chưởng khống mạnh nhất cũng là cực hạn chi băng này. Vậy mà thần bí hắc y nhân kia không chút xem trọng, trực tiếp phê bình hắn.



Bất quá Vân Chính Thiên cũng không có cái gì bất mãn, hằn còn dấy lên hứng thú cảm giác. Có thể nhận được cao nhân chỉ điểm, cầu còn không thấy. Dù sao vị tiền bối này theo đánh giá của Vân Chính Thiên, chính là một vị tuyệt thế đại năng không thua kém gì sư phụ.



“Cực hạn chi băng, nên sử dụng như thế này. Để ta làm mẫu một lần.”



Thần bí hắc y nhân vừa dứt câu, bàn tay hắn khẽ nâng lên, phản phất một cỗ vô tận lực hút hình thành chính giữa lòng bàn tay của hắn. Lực hút này mạnh đến mức đem băng hàn khí tức mà Vân Chính Thiên vừa thả ra, ngắn ngủi vài lần hô hấp đã hút sạch sẽ.



Ngay sau đó thần bí hắc y nhân lòng bàn tay, cứ như thế xuất hiện một thanh màu lam trường kiếm, cùng Băng Đế Kiếm của Vân Chính Thiên giống y như đúc. Chỉ có điều là thanh kiếm này ẩn chứa bên trong chính là cực đoan băng nguyên tố lực lượng, thế nhưng ngoại giới bên ngoài cũng không có chút nào bị ảnh hưởng mà hóa thành một mảnh băng chi thế giới như lúc nãy.



Lấy Vân Chính Thiên nhãn quang cùng thiên phú, hắn liền thấy rõ chênh lệch song phương về năng lực chưởng khống nguyên tố như thế nào. Đây chính là nội hàm thu liễm đến mức vô cùng vô tận, đã không động thì thôi, mà động thì đến mức đảo lộn thiên địa a.



Vị tiền bối thần bí này, chắc hẳn cũng là một vị nắm giữ cực hạn chi băng lực lượng. Thậm chí rất có thể đã bước vào độ không tuyệt đối cảnh giới.



..............

Banhbaothit