Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 5 : Phong lang

Ngày đăng: 12:50 30/04/20


Rời khỏi Long Thần thôn, Vân Chính Thiên đi thẳng lên hướng bắc. Men theo bờ sông mà đi, tới khi trời chập tối thì mới dừng chân, hạ trại nghỉ ngơi một chút.



Vân Chính Thiên là tiên thiên mãn hồn lực, lúc này chỉ cần phụ gia một cái hồn hoàn, lập tức trở thành cấp 11 hồn sư. Hồn hoàn sau khi phụ gia sẽ cung cấp một cái hồn kỹ, hồn kỹ như thế nào sẽ tùy vào hồn thú mà hắn liệp sát.



Những hồn kỹ này thường là chiêu thức của hồn thú khi còn sống. Mà nơi Vân Chính Thiên đang đi đến là Bắc Long sơn cốc. Nơi đây địa thế có phần hiểm trở cho nên hồn thú sinh sống thưa thớt, cao nhất chỉ tới trăm năm hồn thú mà thôi. Rât thích hợp cho Vân Chính Thiên tu luyện giai đoạn đầu.



Bữa tối hôm nay, Vân Chính Thiên muốn ăn cá nướng, hiện tại hạ trại cạnh bờ sông, cá chắc chắn không thiếu, cộng thêm võ hồn Thất Diện Kiếm rất thích hợp bắt cá a.



“Hức, chưa biết võ hồn này có cái gì lợi hại, những con cá này lại là thứ đầu tiên chết dưới kiếm của ta”.



Trong nháy mắt Vân Chính Thiên bắt được một rổ đầy ấp cá, hắn lấy một nữa đem nướng, một nữa cất vào trong giới chỉ để dành.



Đêm khuya gió mát làm Vân Chính Thiên thỉnh thoáng nhớ lại quãng thời gian tiêu dao tự tại trước đây. Có lẽ sở thích này đã thấm vào tận trong huyết mạch, mặc dù hiện tại đầu thai chuyển kiếp nhưng vẫn không thay đổi được.



Gia nhập học viện, làm theo qui định, nhất cử nhất động đều có người quan sát, hắn không thích. Cho nên quyết định rời khỏi nơi an toàn, vào rừng lịch lãm.



“A đúng rồi, phải lấy giấy ra ghi lại”



Vân Chính Thiên đang nhâm nhi một con cá, đột nhiên chợt nhớ ra cái gì đó, hắn mau chóng từ trong giới chỉ lấy ra một cây viết và một cuộn giấy. Sau đó hí hoáy viết.



Một lát sau trên tờ giấy chằng chịt chữ viết, trong đó chỉ thoáng thấy một dòng to tướng nằm ngay trên cùng.



“Dịch Cân Kinh”.



Dịch Cân Kinh là võ công tu luyện khí công của Thiếu Lâm Tự tại Địa cầu. Trước đây hắn đã có luyện qua, tốn vài năm liền đại công cáo thành. Dịch Chân Kinh rất tốt cho kinh mạch, tăng cường độ thân thể, rất thích hợp cho tất cả người luyện võ.



“May mà vẫn còn nhớ lại khẩu quyết, bây giờ tranh thủ tu luyện nhập môn”.



Vân Chính Thiên chân xếp bằng, hai mắt khép hờ, trong đầu khẩu quyết từ từ vang lên. Đấu La Đại Lục không có khái niệm nội công, chỉ có hồn lực mà thôi, chính hắn cũng không rõ tu luyện Dịch Cân Kinh sẽ mang đến cái gì hiệu quả.



Bất quá môn võ công này tu luyện hoàn toàn không có hại. Chỉ đơn thuần là điều dưỡng kinh mạch, già trẻ lớn bé, ngộ tính thấp hay cao đều có thể tu luyện. Dù có luyện sai đi chăng nữa cũng không có nguy hiểm đến cơ thể.



Vân Chính Thiên nhanh chóng chìm vào minh tưởng trạng thái.
Một trảo bị chặn lại, Phong Lang một trảo khác lại đánh tới. Vân Chính Thiên linh hoạt đưa kiếm đón lấy, phòng thủ cực kỳ vững chắc.



Phong Lang thể lực cực kỳ dồi dào, lợi trảo cứ thay nhau vung ra, nhất thời làm cho cả cơ thể nó đứng thẳng lên bằng hai chân, cứ như vậy mà tấn công Vân Chính Thiên.



Sau một hồi dằn co Phong Lang chủ động tách ra một chút, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ, hai mắt sắc bén quan sát đối thủ.



Vân Chính Thiên đối đầu với Phong Lang, hoàn toàn không rơi vào hạ phong, bất quá hắn cũng chưa dám ra tay phản kích, bởi vì chỉ cần sai lâm một chút, cái giá phải trả rất đắt. Hắn cũng muốn tiêu hao thể lực Phong Lang rồi mới ra tay.



Trong lần chiến đấu này, Vân Chính Thiên đối với tự thân võ hồn của hắn cũng có một chút hiểu biết hơn. Thất Diện Kiếm có thể chưởng khống bảy đại nguyên tố, cùng với đó mỗi nguyên tố sẽ mang đến cho Thất Diện Kiếm một hình thái và năng lực khác nhau.



Hình thái hiện tại có lẽ chính là hình thái nguyên thủy của Thất Diện Kiếm, Vân Chính Thiên quyết định gọi tên hình thái này là Hắc Kiếm theo lời chiến bào nam nhân kia.



Phong Lang một lần nữa xông đến, nó chỉ là một đầu Phong Lang 10 năm, kinh nghiệm chiến đấu không phong phú, hành động thuần theo bản năng vốn có mà thôi.



Phong Lang trảo lại vỗ tới, Vân Chính Thiên nâng Hắc Kiếm lên đón lấy thì đột nhiên lúc này một màn kỳ dị xảy ra.



Trong không khí phong nguyên tố trở nên nồng đậm, nhất thời bao trùm lấy chu vi Vân Chính Thiên và Phong Lang đang giao đấu.



Phong bạo ở bên ngoài gào thét, tạo thành một cái lòng giam nhốt Vân Chính Thiên vào bên trong, nhât thời không thể trở lui được.



Vân Chính Thiên trong đáy mắt xuât hiện vẻ nghi hoặc. Phong Lang vốn dĩ chỉ am hiểu tốc độ mà thôi, từ lúc nào có thể chưởng khống một nguyên tố, dẫn dắt nguyên tố phát động công kích như vậy.



“Hừm, là tà hồn lực mang đến cải biến không nhỏ”.



Chỉ có lý do này mới giải thích được tình huống hiện tại. Chưởng khống nguyên tố hồn thú cực kỳ hiếm thấy, mà lúc này, một đầu nhỏ bé Phong Lang lại có thể làm được, hồn thú năng lực sau một vạn năm đã mạnh mẽ đến như thế này.



Ngay lúc Vân Chính Thiên phân tâm suy nghĩ, Phong Lang lập tức thay đổi thế công. Nguyên bản hai trảo thay phiên vỗ tới thì nó lại dụng lực đè xuống Hắc Kiếm, cái miệng lớn trong nháy mắt há ra, hung hăng cắn tới Vân Chính Thiên đỉnh đầu.



Để bị cắn trúng lập tức mạng vong. Vân Chính Thiên hừ lạnh, ánh măt lóe lên một tia sát niệm.



“Súc sinh đừng quá phận”.