Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 514 : Duy ngã độc tôn! Hủy diệt

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Dốc sức đem Hồn Kiếm võ hồn trong trạng thái chân thân hơi thở thả ra, trong thể nội ma hạch kịch liệt nhảy lên, cuồng bạo ma lực như phá vỡ đập nước thời điểm, toàn lực bộc phát đến cực hạn. Đồng thời trong thể nội khí huyết nương theo Dịch Cân Kinh lộ tuyến vận chuyển, hóa thành phù đồ quyền quang, súc lực đợi phát. Vân Chính Thiên trên người tản phát hung khí chi uy, lăng lệ khí thế tràn ngập toàn cõi thiên địa.



Có được vị diện chiếu cố người tư cách, hắn lúc này phản phất đại diện cho cực đoan nhất phương diện của toàn bộ chỉnh thể sinh vật sinh sống trên Đấu La vị diện. Đó là sự tàn bạo, ngoan độc, khát máu đi cùng với hủy diệt đặc thù tính chất. Nắm giữ trong tay lực lượng có thể hủy thiên diệt địa, cắn nuốt sinh mệnh, thiêu đốt nhân sinh.



Vân Chính Thiên mơ hồ trong chớp mắt trở thành một tôn Diệt Thế Ma Thần.



Anh tuấn gương mặt hơi ngưng lại, sau gáy tóc dài rối tung, một màn đặc biệt kỳ dị bỗng nhiên xảy ra.



PHÁCH ——!



Vân Chính Thiên trên tay bao phủ bởi hoàng kim hào quang, chinh là hướng về phía Ma Độc Long Vương cách không oanh ra một quyền. Bên dưới một quyền này, không gian hoàn toàn vỡ nát, vô số hắc động cứ thế hiện ra, đem thiên địa nguyên lực điên cuồng cắn nuốt, chuyển hóa thành khủng bố ma lực.



Khắp nơi mặt đất rung chuyển dữ dội, đếm không hết hố sâu như bị một thanh cự chùy khổng lồ từ trên trời giáng xuống, oanh nện trên mặt đất nứt toát ra hàng loạt vực sâu nhưng mạng nhện, chớp mắt lan truyền khắp bốn phương tám hướng.



“Lui xuống! Lui xuống khỏi tường thành!”



Thiên Môn Quan tường thành bên trên, Ngạo Thiên Long sợ hãi gầm lên. Này Vân Chính Thiên một quyền đánh ra, dư chấn dĩ nhiên lan tới chân tường thành, thậm chí một số cổ xưa tảng đá cứ như thế bị chấn động làm cho rơi xuống vỡ toan. Ngạo Thiên Long không thể không ra lệnh sơ tán bớt binh sĩ, dù sao bọn chúng cũng không có khả năng phi hành đấy, vạn nhất tường thành sụp đổ, thương vong quả thực khó nói.



Thân là Hồn đấu la, Hồn Thánh trình độ đều có nắm giữ phi hành khả năng, rất thích hợp đối với Vân Chính Thiên liên thủ chống lại cường địch. Thế nhưng cho dù là Đường Minh đối với Ma Độc Long Vương căm hận tới tận xương tủy, nhìn thấy hung thú chân chính thực lực cũng chỉ có thể nuốt hận vào bên trong.



Bất quá càng là như vậy, bọn chúng ánh mắt càng đối với Vân Chính Thiên phát sinh biến hóa. Nhìn qua hắn chỉ là một cái Hồn Thánh, vậy mà có thể cùng loại này năm mươi vạn năm hung thú chống lại, đã là bậc nào kinh người sự tình. Mạnh mẽ như Ngạo Thiên Long cũng phải thừa nhận mình đã bị tên tiểu tử này bỏ quá xa rồi.



Lương Thế Nhân ở bên trong Thiên Môn Quan cũng sợ hãi nhìn ra bên ngoài chiến trận, trên mặt tràn ngập không tin được dáng vẻ, bất quá càng thêm rõ ràng chính là sự lo lắng.


Duy Ngã Độc Tôn còn chưa có chân chính xuất ra đã đem không gian xung quanh nhấn chìm vào hủy diệt ý vị, cho nên vừa nãy Ma Độc Long Vương mới cảm thấy trong cơ thể khí huyết nhộn nhạo, huyết mạch áp chế dấu hiệu, còn có cảm giác quá trình trao đổi chất tuần hoàn máu muốn mất đi. Đó chính là thoái hóa cụ bị ảnh hưởng, tựa như tử vong uy hiếp.



Ma Độc Long Vương vị trí trúng quyền thình lình lại là nó một bên hông, nhìn tới long lân bị oanh nổ tróc ra, trong một khắc đã hóa thành bột mịn tan đi, phản phất giống như tro tàn một loại. Nội tâm trào dâng khiếp sợ cảm giác, nếu không phải nói kinh nghiệm chiến đấu phong phú, vừa nữa để đối phương đối với lồng ngực oanh quyền, chẳng sợ bây giờ phiền phức to rồi sao.



Đã lâu chưa từng bị thương Ma Độc Long Vương, một thân tôn quí huyết mạch, năm mươi vạn năm hung thú, coi trời bằng vung, vì tình nhân mà đi hủy hoại một trong tam đại bảo bồn, chống lại Đế Thiên mệnh lệnh triệu tập. Vậy mà giờ phút này đây lại chịu thiệt thòi bởi một tiểu nhân loại hồn sư tu vi bất quá Hồn Thánh.



Loại này sự tình nếu như truyền ra ngoài, Ma Độc Long Vương hung danh coi như rơi xuống thảm hại. Càng là sống lâu hồn thú, nhất là đạt tới hung thú trình tự đều quan trọng nhất chính là mặt mũi đấy. Hơn nữa phía bên ngoài còn có Bích Lân Hoàng Xà đang đợi hắn.



Lân nhi bên ngoài đang đợi ta đại công cáo thành trở về, ta không thể cứ như vậy tay không rời đi.



NGANG ——!



Trào dâng tiếng long ngâm một lần nữa vang vọng, Ma Độc Long Vương hiện tại đã giận quá hóa thẹn. Bất quá nó cũng không có rơi vào trạng thái điên khùng, càng là một mặt bình tĩnh, long nhãn hội tụ thành một điểm.



“Tiểu tử, mau xưng tên đi.” Ma Độc Long Vương thanh âm ồ ồ.



Vân Chính Thiên bên dưới, kiên định đáp:



“Ta gọi, Vân Chính Thiên!”



..............