Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 524 : Giao cho sư phụ

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Vân Chính Thiên một mặt cười khổ: “Sư phụ ngài đừng nói như vậy, ta làm sao biết đánh chết Ma Độc Long Vương sau lại có thêm hai cái hung thú đáng sợ như vậy. Nhưng còn may mắn một điều, ba đứa bọn nó mà đến cùng lúc thì chúng ta thầy trò có lẽ không kịp nhìn mặt nhau lần cuối a.”



Bao lão tức giận: “Bớt nói xàm đi, lui lại sau lưng ta.”



Đế Thiên ở trên cao, đột nhiên trầm giọng nói:



“Đến thêm một cái Cực Hạn đấu la thì chết thêm một cái Cực Hạn đấu la mà thôi. Hôm nay bổn tọa muốn đại khai sát giới, thần cản giết thần, phật cản giết phật, nghịch với bổn tọa chắc chắn phải chết.”



Nghe đến như vậy, Vân Chính Thiên không nhịn được trào phúng: “Ngươi Đế Thiên uy phong lẫm lẫm vậy mà cũng biết nói láo. Chẳng phải hai vạn năm trước từng bị chúng ta tiền bối Linh Băng đấu la đánh cho một trận thảm bại hay sao. Ở đây còn lớn lối sát thần? Nếu như bọn hắn ở Thần Giới nghe được ngươi câu này, chắc chắn phải cười đến vỡ bụng mất.”



Thành danh tại Đấu La đại lục gần trăm vạn năm, Đế Thiên không có vì vậy mà tức giận, hắn nhãn quang lóe lên, hạ giọng:



“Ngươi gọi Vân Chính Thiên? Là Thiên Minh Thần Triều Minh Chủ? Được, còn tính để cho các ngươi triều đại yên ổn thêm một thời gian, xem ra nhân loại vẫn thích tự chuốc lấy diệt vong, đã như vậy bổn tọa không khách khí mà thành toàn cho ngươi.”



Đế Thiên ngửa mặt lên trời phát sinh gầm lớn, tức thì vạn trượng không trung tà khí mây đen bắt đầu chuyển động, lại lấy Đế Thiên vị trí hạch tâm bắt đầu xoay tròn. Một khắc này diễn ra, Đế Thiên phản phất hóa thành trung tâm vũ trụ, đem những thứ kia tà khí mây đen hút vào người.



Ùng, ùng ——!



Khắp nơi đại địa lại oằn mình vận chuyển, giống như động đất một dạng, trồi lên lõm xuống địa hình trong nháy mắt xuất hiện khắp mọi nơi. Cứ việc Thiên Môn Quan đã nằm ở khá xa nhưng như cũ chịu lấy chấn động, một số ít kiến trúc cổ xưa cứ như thể đổ sập xuống.



Bao lão lúc này một mặt ngưng trọng, đối kháng Đế Thiên không phải là một chuyện nói chơi, này chính là lấy mạng ra tương bính. Cho dù là lão cũng không dám vọng động, dù sao tấn thăng Cực Hạn đấu la quá trình cũng mới hoàn tất, lão còn chưa kịp đi ổn định cảnh giới đấy. Muốn cùng Đế Thiên tiếp cận trăm vạn năm tu vi so đấu, quả thực chênh lệch vẫn không nhỏ chút nào.



Đế Thiên bản thể chính là Kim Nhãn Hắc Long Vương, hắn am hiểu nhất chính là hắc ám cùng không gian hai đại thuộc tính. Mà Đế Thiên mấy ngàn năm nay vốn sống tại hạch tâm Thú Vực, cũng chưa từng đích thân đi xa như vậy, cho nên nương theo Bao lão cẩn thận suy nghĩ sau, lão tin chắc cái này Đế Thiên ở trên kia chỉ là một đạo hồn lực phân thân mà thôi.



Lấy phân thân hình thái thế nhưng lại sở hữu cỡ này lực lượng, làm Bao lão da đầu có chút tê dại, bất quá lão có nắm chắc liều mạng một phen. Dù sao Vân Chính Thiên cái tiểu tử này, là không được ngã xuống đấy. Nhân loại kỳ vọng tất cả đều đặt ở trên người hắn, cho dù lão có thịt nát xương tan cũng phải bảo tồn hắn nguyên vẹn.




“Truyền tống pháp trận? Các ngươi dĩ nhiên ở dưới đất lắp đặt một cái truyền tống pháp trận. Chẳng trách nhanh như vậy tiểu soái ca đã trở về nhà rồi. Tiểu soái ca, ngươi giả bộ chạy trối chết, đóng rất đạt a.”



Thiên Môn Quan là căn cứ trọng điểm ngăn giữa Thiên Vực và Thú Vực, mà với nhân loại trí tuệ tự nhiên không thể cứ như thế dùng sức người thủ hộ. Hồn đạo phương diện không thể không tận dụng đấy.



Có thể nói bán kính vài dặm xung quanh đều đã bị Thiên Quân đặt xuống khống ít bí mật pháp trận, mà truyền tống pháp trận vừa rồi chính là một trong số đó, cho nên mới có thể đưa Vân Chính Thiên nhanh như vậy trở về Thiên Môn Quan đại môn.



Vân Chính Thiên thản nhiên nhìn nàng: “Đối với ngươi hồn thú, tự nhiên không cần cái gì gọi là chơi đẹp, chỉ cần hiệu quả vượt bậc là đủ rồi.”



Bích Lân Hoàng Xà đôi mắt híp, ma mị thanh âm lại vang lên: “Ngươi hà tất phải cố chấp như vậy. Chúng ta nên làm chính là tìm một chỗ vắng vẻ, để tỷ tỷ mang đến cho ngươi vô tận lạc thú hồng trần, có hứng thú hay không?”



Vân Chính Thiên nghe vậy, không có vội đáp, chỉ là đối với tóc dài sau gáy tiến hành buột gọn lại, để lộ ra tuấn mỹ dung nhan, thanh tú gương mặt cùng đôi mắt xinh đẹp, nhất thời làm Bích Lân Hoàng Xà nội tâm cũng xuất hiện ganh tỵ cảm xúc.



“Ta không có hứng thú cùng ngươi làm cái gì cả. Chỉ muốn nói cho ngươi một chuyện.”



“Ồ? Chuyện gì thế, tỷ tỷ rửa tai lắng nghe.”



Vân Chính Thiên, mân mê chính mình môi đỏ, âm tàn lãnh khốc nói:



“Hôm nay ngươi muốn đem chúng ta nuốt vào trong bụng? Muốn một mình chiếm đoạt long vương độc châu? Muốn động đến Tiên Dao Tử một sợi tóc? Trừ phi ngươi đạt tới cấp bậc như Đế Thiên mới được. Còn không thì hôm nay ta đã quyết đem long vương cùng với ngươi bích lân xà hai viên độc châu thu vào. Kế tiếp lại đem ngươi hài cốt cùng hồn hoàn năng lượng cắn nuốt toàn bộ, đề bạt chính ta độc tính. Sau cùng là đem ngươi linh hồn luyện hóa thành u linh, làm cho ngươi hình thần câu diệt, vĩnh bất siêu sinh. Ngươi nói, đây có phải là một cái rất lợi hại suy nghĩ hay không?”



..............