Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 54 : Trận đấu khai mạc

Ngày đăng: 12:51 30/04/20


Đại hội thi đấu cấp đội ngũ có ba hạng mục là đơn đấu, song đấu, tam đấu và đoàn đội đấu. Lấy đơn đấu có nhiều binh sĩ tham gia nhất nên được lựa chọn tiến hành thi đấu đầu tiên. Vòng loại phương thức vô cùng đơn giản đó là bốc thăm một đấu một loại trực tiếp, cho đến khi xác định được mười tám vị trí mạnh nhất, gọi là Bát Cường, cho đến khi định ra Bát Cường tiếp theo sẽ tiến hành phương thức loại trừ đặc biệt do Thành Chủ đích thân công bố để chọn ra vị trí quán quân chung cuộc.



Điểm đáng sợ nhất ở chỗ, đơn đấu loại trực tiếp diễn ra liên tục không có nghỉ ngơi, điều này làm tăng tính kịch liệt của các trận đấu đồng thởi đẩy binh sĩ đến cảnh giới phát huy tối đa tiềm lực trong cơ thể.



Phải biết lọt vào Bát Cường liền có thể được lựa chọn trở thành đại diện của thế hệ hồn sư trẻ tuổi Long Thần thành, đi tới Vực Chủ chi phủ một chuyến.



Đó là phần thưởng cực kỳ vinh hạnh, là điều mà mọi tên hồn sư gia nhập Quân Đoàn mong mỏi ngày đêm.



Đơn đấu phía sau đó là Song đấu cùng Tam đấu hai hình thức luân phiên diễn ra, cũng lấy loại trực tiếp làm cơ sở tiến vào vòng trong. Hai hạng mục này muốn đề cao tinh thần phối hợp của từng cá nhân trong đội ngũ. Bởi khi đối mặt với kẻ thù, nếu như các ngươi có sự ăn ý hiểu ngầm, cho dù đối mặt với mạnh mẽ địch thủ không đáng sợ.



Cuối cùng là Đoàn đội chiến gồm bảy thành viên. Ngoại trừ đội của Vân Chính Thiên ra, các đội còn lại đều đăng ký tham gia, bảy chính thức, ba dự bị đội viên.



Với thực lực hiện tại của Hoàng Thập Nhất, Song đấu cùng Tam đấu hẳn không thành vấn đề, có thể tiến vào sâu. Bất quá Đơn đấu lại không đơn giản, không ai có thể nói trước được. Trong Quân Đoàn không thiếu bạch cấp binh sĩ đạt đẳng cấp Hồn Tôn ba hoàn trở lên. Ngoài ra những tên đội trưởng còn lại trong quân đoàn tu vi cùng thiên phú so với Lam Tiêu không kém là bao.



Đầm rồng hang hổ a.



Nếu như vận số của ngươi quá xui xẻo, bốc thăm giai đoạn liền đụng phải những tên gia hỏa này, e rằng đơn đấu hạng mục sẽ chóng trôi qua.



Ngay khi Hàn Long Quần hô vang mấy chữ đại hội bắt đầu, binh sĩ bên dưới cũng rục rịch chuẩn bị, khán giả thì hò hét vang dội. Cũng không có bắn pháo hoa hay múa khai mạc, chỉ đơn giản nói một cầu liền đem không khí quảng trường toàn bộ hâm nóng lên.



Những người đến xem, đa phần họ đều muốn tận mắt chứng kiến những tên thiếu niên, thanh niên dưới kia, bọn họ là chân chính cột trụ của Long Thần thành và của cả Nhân Vực trong tương lai, nếu như bọn hắn càng cường đại, nhân loại mới trường tồn trong mảnh Đấu La Đại Lục vốn cực kỳ hỗn độn này.



Tử cấp thống lĩnh Liễu Trấn Sơn phụ trách nhiệm vụ kiểm kê số lượng binh sĩ. Đến lượt Hoàng Thập Nhất đội ngũ, hắn hơi ngạc nhiên hỏi.



“Hoàng cấp Vân Chính Thiên đâu?”



Vân Chính Thiên không có trong hàng ngũ đã bị Tử cấp thống lĩnh phát hiện, hắn gương mặt lập tức âm trầm.



Cả ba người Can Hữu Long sắc mặt thống khổ, mồ hôi hột chảy xuống gò má. Đừng nói tới việc bọn hắn có can đảm lên tiếng nói ra sự thật hay không, mà ngay đến việc nghĩ ra một câu chuyện hợp lý để nói dối cũng không thể nào nghĩ ra được.
“Ha Ha không ngờ hôm nay lại là một ngày may mắn như vậy, Vân Chính Thiên tiểu tử đó cũng thật biết điều, nếu không sẽ bị ta đánh cho sứt đầu mẻ trán trên võ đài”



Diệp Linh giọng lưỡi điêu ngoa, khiến cho mọi người trong đội cũng lắc đầu không thôi, nếu như càng phản bác, hắn lại càng nói tiếp, rất là nhức đầu.



Gặp phải đối thủ như thế này, tốt nhất cứ im lặng mà đánh cho một trận. Vân Chính Thiên vắng mặt vô tình làm cho Diệp Linh có cơ hội tiến thẳng vào vòng hai mà không cần chiến đấu, hắn làm sao không vì vậy mà cao hứng cho được.



“Ngươi đừng có tự tin như vậy, thi đấu còn chưa bắt đầu, vạn nhất lúc đó hắn xuất hiện để xem ngươi làm sao đánh với người ta. Tiểu tử đó thực lực không tầm thường nha”



Một tên nam tử nhìn qua có vẻ khôi ngô, hắn trên ngực có một cái huy chương Hoàng cấp. Hắn là đội trưởng của Hoàng Nhị, đồng thời cũng là đại ca của Diệp Linh, hắn tên là Diệp Phong.



Trong mười một tên đội trưởng Hoàng cấp, thì người có tu vi gần như ngang bằng với Lam Tiêu, chỉ có Diệp Phong này. Bất quá người này là đại ca của Diệp Linh nhưng tính tình lại không giống, hắn rất cẩn thận trong mọi việc, dùng chính năng lực của bản thân leo tới chức vị này.



“Ha Ha đại ca, lần này còn đánh gì nữa, ta nghĩ hắn bị bọn thảo khấu xẻ thịt rồi”



Diệp Linh cười ha hả nói.



Cũng vào lúc này, một tên bạch cấp binh sĩ Hoàng Nhị thất thanh chạy vào.



“Không xong rồi Linh ca”



Diệp Linh sốt ruột hỏi gấp “Có chuyện gì”



“Vân Chính Thiên, hắn trở về rồi, đang đứng đợi ngươi ở trên võ đài”



—————————————



Một ngày mệt mỏi của Bánh bao, tuy nhiên cũng không quên giành chút thời gian up truyện cho các đạo hữu.