Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 571 : Cùng truyền thuyết quyết chiến (4)

Ngày đăng: 12:57 30/04/20


Ngay vào lúc tử vong lâm đầu tình cảnh, con người ta mới có thể bộc lộ toàn bộ vốn liếng của mình, này hành động bản chất cùng với ép đáy hòm thủ đoạn một dạng giống nhau. Thực tế Ám Ma Tà Thần Hổ lẫn Lôi Thượng Kỳ Lân còn chưa phát huy được một phần mười thực lực, liền bị Vân Chính Thiên một người vận dùng thần bí chiêu thức dồn ép vào hạ phong, không những thế mà còn liên lụy tính mạng uy hiếp. Thân là kiêu ngạo viễn cổ hồn thú, bọn chúng cảm thấy bị sỉ nhục.



Vân Chính Thiên tốc độ phải nói cực kỳ nhanh, đồng thời ở trước mặt song thú triển khai thế công gần như cùng một lúc, để cho song thú lưu lại thật sâu ấn tượng. Ám Ma Tà Thần Hổ luôn một mực hung bạo, nhưng vào lúc này bỗng trở nên trầm lặng, huyết nhãn lập lòe, sau lưng tà thần câu bất ngờ vụt xuống, nhắm vào chính mình cái trán, một đạo máu tươi theo đó vụt ra, đem cự hổ đầu nhúng vào trong một trận tinh huyết. Phàm là người không có nhãn lực quan sát, liền cảm thấy Ám Ma Tà Thần Hổ điên rồi, tự nhiên lại đối với mình hạ thủ, chẳng phải đây là ngu ngốc nhất hành vi hay sao.



Thấy một màn này, Vân Chính Thiên ánh mắt chợt động, trong lòng tràn ngập thưởng thức. Ám Ma Tà Thần Hổ quả nhiên không phải tầm thường hồn thú, vừa rồi hành động không phải bắn tên không đích mà là hoàn toàn có chủ ý. Hắn trong lòng bất giác nhận ra, phải là cấp bậc cơ nào quả quyết cường giả sở hữu một viên kiên định chi tâm mới có thể trong tích tắc suy tính, sau đó ứng đối một cách mãnh liệt không chút do dự như vậy. Đối với Ám Ma Tà Thần Hổ hành động kia, Vân Chính Thiên lại thập phần thông hiểu. Lấy tà thần câu tự đem đầu mình đánh rách, dựa vào một điểm nhỏ xung lực làm lệch đi chính mình đầu lâu vị trí, trong một tia sát na đã thoát khỏi Hỏa Phượng Kiếm quĩ đạo chém xuống, tự cứu lấy một mạng.



“Quả thực tâm ngoan thủ lạt gia hỏa, trực giác thật phi thường.” Vân Chính Thiên hừ lạnh.



Ám Ma Tà Thẩn nhờ vào tâm ngoan thủ lạt cùng xảo diệu thủ pháp tránh né được Vân Chính Thiên một kiếm đoạn đầu, nó nhanh chóng thôi động tứ chi, lui nhanh về phía sau. Toàn thân một màu đen tuyền nhưng mỗi lần cử động lại tản phát ra một cỗ màu xám hung quang, mũi chân vừa điểm xuống thực vật thảm cỏ bên dưới, Ám Ma Tà Thần Hổ phát động đột kích.



Vân Chính Thiên cảm thấy một trận huyết tanh mùi vị đập vào mặt, một trận cuồng phong lạnh thấu xương thổi đến, không khí chấn động kịch liệt, mà phía trước mém chút nữa bị mình đoạn đầu Ám Ma Tà Thần Hổ dưới con mắt của hắn triệt để biến mất.




Trước mắt Vân Chính Thiên phán đoán có điểm chính xác, bởi vì Can Hữu Long cùng Lương Thế Nhân dù chỉ là Hồn Thánh thất hoàn trình tự mà có thể đả thương được Ám Kim Khủng Trảo Hùng, nếu cự hùng tu vi mạnh hơn một chút, bọn hắn hai người làm sao dễ dàng đắc thủ cho được. Sau đó Vân Chính Thiên lại lấy một chấp hai, chiến song thú, cũng là một cách tự thân đi cảm nhận địch thủ thực lực, từ đó suy tính ra tu vi.



Dựa theo hắn nhận định, Ám Kim Khủng Trảo Hùng tu vi ước lượng khoảng một vạn năm, lưu lại Can Hữu Long ứng phó là được. Mặc dù hắn không thể trong thời gian ngắn đem cự hùng chém giết, bất quá không để nó đi quấy rối Vân Chính Thiên đại kế là được.



Chân chính làm hắn đau đầu không phải Lôi Thượng Kỳ Lân mà là Ám Ma Tà Thần Hổ bên kia. Đầu hắc hổ này quả thực cường đại, là trong ba đầu hồn thú đã gia nhập vòng chiến cường đại nhất thực lực. Nó nguy hiểm không chỉ ở phương diện tu vi mà còn ở trí tuệ, cực kỳ khôn lỏi, giảo hoạt, nhanh nhẹn. Vì thế Vân Chính Thiên sắp xếp Ân Minh Tuyết cùng Lương Thế Nhân, trực tiếp đi đối phó nó. Còn phần Lôi Thượng Kỳ Lân mặc dù tu vi so với Ám Kim Khủng Trảo Hùng mạnh hơn, nhưng Mã Thiên Hoa vẫn có thể đảm đương được, dù sao nàng sở hữu chính là Nhật Nguyệt Thần Phượng huyết mạch, so với Cửu Vĩ Thiên Phượng còn đang quan chiến bên kia cao cấp hơn một bậc.



Về phần Vân Chính Thiên, sau khi phân phối đồng bạn sau, rảnh tay rảnh chân thì làm gì, tất nhiên trực tiếp hướng tới Cửu Vĩ Thiên Phượng cùng Ngân Long Vương đại chiến một phen.



Ngân Long Vương nhận ra Vân Chính Thiên đối địch ý tứ, khóe miệng khẽ nhếch lên, liếc Cửu Vĩ Thiên Phượng bên cạnh gật đầu. Nhận được thủ lĩnh mệnh lệnh, Cửu Vĩ Thiên Phượng ngửa cổ hót vang, sau lưng phượng dực to lớn vỗ đập, nhanh chóng thoát ly vị trí ban đầu, mổ thẳng về phía địch thủ.