Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 59 : Ép duyên

Ngày đăng: 12:51 30/04/20


Truyền Linh Sư xem như làm việc có tâm, thấy Vân Chính Thiên thắc mắc hắn cũng giải thích một chút



“Phượng Hoàng Tứ Dực mang trong mình hỏa thuộc tính chủ đạo, bất quá trong đó luôn tồn tại một tia quang minh khí tức, miễn cưỡng có thể xem như song hệ thuộc tính a, nhưng ta vẫn chưa từng nhìn thấy một đầu Phượng Hoàng Tứ Dực nào có thể thi triển hồn kỹ quang minh hệ, xem ra chỉ thiên tài trong tộc mới sỡ hữu cùng lúc hai thứ này”



Vân Chính Thiên cực kỳ chăm chú lắng nghe, dù sao liên quan đến loại hồn thú này hắn vẫn vô cùng tò mò vì sự hiếm thấy của nó. Nhưng Truyền Linh Tháp bậc này thế lực lại có thể đem Phượng Hoàng Tứ Dực tái tạo hồn linh, đây là cỡ nào gốc rễ thâm hậu.



Truyền Linh Sư ngưng một chút lại nói tiếp



“Không giấu gì hai ngươi, Phượng Hoàng Tứ Dực bản tính kiêu ngạo vô cùng, so với các Phượng Hoàng thuộc tính khác thì hơn nhiều lắm, cho nên hồn linh cũng rất khó để dung hợp thành công, vì vậy giá thành rất rẻ, nếu không ba ngàn năm tu vi Phượng Hoàng Tứ Dực, giá tuyệt đối không dưới Lôi Long kia”.



Giá của ba ngàn năm Phượng Hoàng Tứ Dực là sáu triệu kim hồn tệ.



Vân Chính Thiên nghe vậy cũng không ngạc nhiên là mấy, hắn vốn biết Phượng Hoàng chủng tộc vô cùng kiêu ngạo, nếu như không phải nó tiếp cận sinh tử, chấp nhận hiến tế thì Vân Chính Thiên cũng không chắc có thể đem hồn hoàn của nó hấp thu dễ dàng như vậy.



Nhung Phượng Hoàng Tứ Dực bản thân cầu sinh năng lực vốn mạnh mẽ, cũng không thích hợp Lương Thế Nhân hấp thụ. Lại tiếp tục tìm kiếm hồn linh thích hợp, điều kiện không quá hai ngàn năm tu vi, nếu không sẽ không đủ tiền.



Hơn mười lăm phút trôi qua vẫn chưa tìm được hồn linh thích hợp. Vị Truyền Linh Sư kia bắt đầu mất kiên nhẫn, trong lúc hắn tính rời đi làm chút việc riêng thì Vân Chính Thiên lại lên tiếng nói.



“A Nhân, ta nghĩ đã tìm ra hồn linh cho ngươi rồi”



Lương Thế Nhân liếc mắt nhìn xem. Là một đầu hồn thú mang trên minh bộ lông trắng mượt, xen lẫn với các vệt lằn màu đen. Đặc biệt đôi mắt màu tím của nó mang lại cảm giác run sợ mãnh liệt, song hệ thuộc tính quang minh cùng hắc ám, ngoài ra tốc độ cũng rất nhanh nhẹn mà lực tấn công lại cường hãn



Hồn thú toàn diện này, chính là U Minh Bạch Hổ.



Tương truyền U Minh Bạch Hổ vốn không thực sự tồn tại, mà chỉ có thể triệu hồi thông qua võ hồn dung hợp kỹ của Đái gia và Chu gia mà thôi. Sử Lai Khắc Thất Quái thế hệ đầu tiên, ngoại trừ vị Hải Thần Đường Tam kia ra, các đồng bọn của hắn cũng thuận lợi thành thần, trong đó có hai người có khả năng triệu hồi U Minh Bạch Hổ, đó chính là Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh.



Đại Mộc Bạch truyền thừa võ hồn Tà Mâu Bạch Hổ, còn Chu Trúc Thanh là U Minh Linh Miêu, hai võ hồn này từ thời viễn cổ định trước là một nữa của nhau. Mà Tà Mâu Bạch Hổ cùng U Minh Linh Miêu khai triển võ hồn dung hợp kỹ đó chính là U Minh Bạch Hổ.



Năm đó đại chiến với Võ Hồn Điện, U Minh Bạch Hổ thực lực đã tiếp cận bán thần tầng thứ, là một trong những vũ khí lợi hại nhất của Sử Lai Khắc Thất Quái đầu tiên.



Vẫn không ngờ Truyền Linh Tháp lại có thể thành công chế tạo bực này hồn linh, lại có tu vi thấp nhất là hai ngàn năm trăm năm nữa, vô cùng thích hợp với Lương Thế Nhân.



Thực sự không thể tìm được hồn thú tốt hơn được nữa.



Truyền Linh Sư nghe vậy không khỏi chúc mừng
Vân Chính Thiên nghe Băng Ngọc Linh nói vậy, trong lòng bắt đầu có cảm giác kỳ lạ, nếu nói tâm thuật bất chính, có lẽ nên nói tới tháp chủ ngươi a. Nhưng hắn cũng không ngờ rằng, Mã Thiên Hoa cô bé kia, lại sở hữu võ hồn có thể áp chế được Phượng Hoàng Tứ Dực.



Băng Ngọc Linh nói tiếp



“Ta đồng ý tiến hành khế ước phục sinh cho linh hồn Phượng Hoàng Tứ Dực, nhưng đổi lại ngươi phải hứa với ta một chuyện, nếu không chuyện này quên đi”.



“Là chuyện gì?” Vân Chính Thiên tò mò hỏi.



Băng Ngọc Linh hít sâu một hơi, nói



“Suốt đời này ở bên cạnh Mã Thiên Hoa, hảo hảo quan tâm, hảo hảo bảo vệ nàng”



“Cái gì” Vân Chính Thiên cùng Lương Thế Nhân không tự chủ la lên.



Đây... Còn không phải là ép duyên hay sao. Yêu cầu này có vẻ không ổn lắm, hắn thực tâm không hiểu lý do tại sao Băng Ngọc Linh lại đưa ra yêu cầu kỳ quái này.



Vân Chính Thiên lấy lại bình tĩnh nói



“Băng tiền bối, sao lại lấy chuyện một đời của Mã cô nương để đổi lại việc ngươi giúp ta, hay là ta dùng kim hồn tệ thay thế được hay không?”



Băng Ngọc Linh không do dự lắc đầu



“Không được, ta đã nói rồi người không đáp ứng chuyện khế ước liền quên đi”



Vân Chính Thiên gương mặt méo xẹo, hắn vạn lần không ngờ tới lại rơi vào tình huống như thế này, ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên. Vậy mà vị tháp chủ này không ngần ngại đem đồ đệ của mình gã cho hắn, một tiểu tử mới mười hai tuổi lại còn lạ hoắc mới quen.



Thấy Vân Chính Thiên trầm tư như vậy, Băng Ngọc Linh thở dài một hơi, ôm lấy Mã Thiên Hoa nói, giọng nói có chút nhỏ lại.



“Vân Chính Thiên, ngươi có nghe qua võ hồn Tà Hỏa Phượng Hoàng hay chưa?”



..........



Trưa lại úp thêm một chương nhé. Cầu vote, cầu ý kiến. Cám ơn