Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 618 : Nhân vực hồn sư kinh sợ

Ngày đăng: 12:58 30/04/20


Hồn thú tu luyện tới mười vạn năm tầng thứ tu vi đã có thể coi như đạt tới đỉnh cao tồn tại tại Đấu La Đại Lục, bởi vì Thần Giới lúc trước chế ước khiến cho hồn thú không những vô pháp thành thần mà muốn tiếp tục đề thăng tu vi cũng khó khăn vô cùng. Chính vì điều này mỗi khi có hồn thú sắp sửa đột phá hai mươi vạn năm, Đấu La vị diện chi chủ cũng đồng thời chú ý tới sự tồn tại của nó. Chỉ cần chúng nó thực hiện xung kích bình cảnh hành động, vị diện chi chủ lập tức dẫn động thiên kiếp tiến hành phá hoại cản trở. Nếu như chúng nó có bản lĩnh vượt qua được, vậy có thể tự xưng là hung thú và vị diện chi chủ lại phải chờ đợi lần xung kích bình cảnh tiếp theo để mà ta tay.



Có thể nói tà hồn lực xuất hiện làm hồn thú tốc độ tu luyện nhanh lên rất nhiều, mười vạn năm hồn thú nhan nhản mà ra, thế nhưng chân chính đạt tới hung thú cấp bậc cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Thiên kiếp là cỡ nào cường đại, không cần nói cũng đủ hiểu rồi.



Phần lớn hồn thú đi về đoạn cuối nhân sinh thường sẽ lựa chọn lâm vào ngủ say để làm chậm lại thời gian đón nhận thiên kiếp. Bởi vì một khi không vượt qua được thiên kiếp, chỉ có cái chết đón chờ chúng nó mà thôi.



Vị diện chi chủ buông xuống thiên kiếp có rất nhiều loại, tỷ như lôi kiếp vừa nãy mà Huyết Đế đối mặt chính là một trong số đó. Mà thiên kiếp muôn hình vạn trạng, biến hóa khó lường, cho dù là Đế Thiên thoáng nghĩ lại quá khứ tám lần độ kiếp kia cũng muốn nổi hết da gà.



Huyết Đế khai lô luyện huyết dẫn đến thiên kiếp xuất hiện, chứng tỏ hắn hành vi đúng là nghịch thiên, bị vị diện chi chủ ra tay áp chế. Lôi kiếp kia mặc dù bị Huyết Đế chặn lại, nhưng cũng tiêu hao hắn hai thành hồn lực tả hữu. Đạo thứ hai thiên kiếp chính là Thủy Triều Quyển Tịch, là thủy hệ loại thiên kiếp, uy lực so với lôi kiếp chỉ hơn chứ không kém, làm Huyết Đế sắc mặt trở nên thập phần ngưng trọng.



Chăm chú nhìn tới lam sắc sóng thần ập xuống, Huyết Đế hừ lạnh, lưỡng đạo huyết sắc cự thủ một lần nữa phóng lên tận trời, cùng với thủy kiếp ngạnh hám.



Ầm, ầm ——!



Thiên không nổ vang một tiếng, lưỡng đạo cự thủ bị sóng thần đập nát thành ngàn vạn điểm sáng.



Chư vị Nhân Vực hồn sư nhìn thấy một màn như vậy trong lòng cũng cả kinh, vừa rồi lôi kiếp chính là bị Huyết Đế thủ đoạn này triệt tiêu, vậy mà đối mặt thủy kiếp lại tỏ ra mười phần yếu nhược.



“BA ——!”



Khóe miệng Huyết Đế có ngọt liệm máu tươi chảy ra, hắn đưa tay quẹt đi, ngửa đầu quát lớn một tiếng, tức thì Thủy Triều Quyển Tịch uy áp lập tức giảm mạnh, lam sắc hào quang cũng mơ hồ ảm đạm đi rất nhiều.



Liền sau đó Huyết Đế hay tay nâng lên, tức thì bản thân hắn mang theo to lớn huyết trì cứ thế bay vào không trung. Cho đến khi lên tới ngàn mét độ cao hắn mới đình chỉ phi hành, hai tay lúc này đột nhiên quét ngang, tức thì huyết trì nới rộng thể tích, huyết dịch lan ra tứ phía, đem cả một vùng rộng lớn Tinh Đấu Đại Sâm Lâm nhấn chìm vào huyết sắc chi hải.



Bao lão ở bên dưới không nhịn được mà ho khan vài tiếng, ngay lúc này lão cảm thấy cực hạn quang minh khí tức của mình vậy mà bị Huyết Đế áp chế, hô hấp trở nên vô cùng khó khăn.




Đông ——!



Trầm đục thanh âm tựa như tiếng chuông vang lên, Vô Sắc Võng dưới con mắt của Huyết Đế đột nhiên vỡ nát ra. Tại bên trong có một mảnh lấp lánh hào quang theo vết nứt lẻn ra bên ngoài, chiết xạ vô số quang hoa, làm một vùng trời nhất thời sáng rực.



“Ra rồi sao? Vân Chính Thiên!” Huyết Đế ngữ điệu chuyển lạnh, tràn ngập giết chóc mùi vị một lần nữa lan tỏa ra.



Tại bên trong Vô Sắc Võng vừa bị vỡ nát kia, đầu tiên bay ra chính là sáu vị huyết cấp, cầm đầu là Ma Long Đấu La. Tất cả sáu người sắc mặt khiếp sợ vô cùng, tựa như nhìn thấy quỷ môn quan mà vẫn trở ra được.



“Ma Long, trở về trước!” Ám Nhãn Đấu La bí mật truyền âm.



Ma Long Đấu La vội vàng thu liễm nét mặt, ra hiệu dưới trướng huyết cấp mấy người đồng thời xoay người rời đi. Không đến mười lần hô hấp sau, Vô Sắc Võng đã hoàn toàn biến mất, một điểm gợn sóng cũng không còn tồn tại, lấp lánh hào quang cũng theo đó ảm đạm dần, để lộ ra sau cùng ba đạo thân ảnh.



Ba người này tự nhiên là Vân Chính Thiên, Ân Minh Tuyết cùng Nhạc Thiên Thần.



“Tiểu Thiên!” Bao lão là người đầu tiên kêu lên, không chút nào che giấu nội tâm vui mừng tột độ.



Vân Chính Thiên nhìn thấy Bao lão, vẫn như cũ nhe hàm răng trắng tinh của mình, cười thật tươi: “Sư phụ, đã lâu không gặp, đồ đệ nhớ ngài lắm. Nhưng trước mắt đồ đệ có việc cần làm, sẽ cùng ngài hàn thuyên sau nha.”



Hắn vừa dứt lời, cả người khí tức đột nhiên biến hóa, tóc dài sau lưng rối tung sau ót, trắng noãn trường bào theo gió khinh động, phảng phất đã cùng với thiên địa hòa hợp thành một thể thống nhất.



Phần lớn tầng thứ cường giả như Ám Nhãn Đấu La, Ma Long Đấu La liền cảm nhận được trong không khí truyền tới một cỗ vô hình áp bách, mang theo một mùi vị nguyên thủy tinh phong.



Còn chưa kịp động đậy, Ám Nhãn Đấu La đã bị Huyết Đế ngăn lại: “Để mặc hắn. Ta muốn xem, hắn trải qua một canh giờ ở trong đó rốt cuộc lĩnh ngộ được cái gì.”